Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 251 - Một người độc bá Thuần Nguyên linh khí. (3)



Chương 251 - Một người độc bá Thuần Nguyên linh khí. (3)




Lục Trường Thiên mặc dù không cam lòng nhưng cũng không thể làm gì, chỉ có thể tức giận bò dậy, trừng mắt giận dữ nhìn bóng lưng Vân Nghê tiên tử rời đi, âm thầm nổi giận:
- Tuyết Vân Nghê, ngươi chờ đó cho ta, sớm muộn gì cũng có một ngày ta sẽ lột sạch quần áo, để ngươi quỳ gối trước mặt ta!
...
Tuyết Vân Nghê lại đi vào một vòng xoáy tụ tập Thuần Nguyên linh khí khác, làm cho nàng ngạc nhiên nghi ngờ chính là nơi đây có ba năm người đang chờ.
- Vân Nghê tiên tử?
Thấy Tuyết Vân Nghê, Kiếm Thập Thất vui mừng không thôi, vội vàng đứng lên:
- Nơi đây tụ tập linh khí tinh thuần, nếu tiên tử nguyện ý có thể lưu lại cùng hấp thu.
Tuyết Vân Nghê không nói chuyện, bởi vì nàng phát hiện ra Thuần Nguyên linh khí ở cách đó không xa lại bắt đầu tụ tập.
Không để ý đến Kiếm Thập Thất, nàng lại đi về phía vòng xoáy kia, có hai người đang ra tay đánh nhau, giống như đang tranh đoạt nơi này.
- Tại sao lại như vậy...
Tuyết Vân Nghê cảm ứng được, phát hiện Thuần Nguyên linh khí lại bắt đầu tụ tập về nơi khác.
- Rốt cuộc là vì sao...
Nàng không nghĩ ra.
Cũng nghĩ không thông, tiếp tục đuổi theo càng làm cho nàng cảm thấy khó tin chính là Thuần Nguyên linh khí trong thung lũng giống như đang mọc chân chạy lung tung. Một lát thì tụ tập ở đây, một lát ở nơi khác, toàn bộ thung lũng đều có vòng xoáy linh khí.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua.
Tất cả vòng xoáy linh khí tụ tập ở khắp nơi trong Nguyên Linh Cốc.
Chẳng qua…
Thuần Nguyên linh khí nồng đậm càng mỏng manh.
Sáu trăm năm mươi bốn khiếu huyệt...
Cơ bắp thất biến.
Bảy trăm ba mươi khiếu huyệt...
Cơ bắp bát biến
Tám trăm hai mươi hai khiếu huyệt.
Cơ bắp cửu biến.
Từ Lạc lo lắng khiến người khác chú ý. Cho nên hắn đổi sang một nơi khác, không ngừng đi quanh Nguyên Linh Cốc.
Ầm!
Cuối cùng cũng...
Sau khi cơ bắp cửu biến.
Xây thành Thiên Ma khiếu cung thứ hai.
Nhanh!
Thật sự quá nhanh!
Không kịp vui vẻ.
Tranh thủ đến nơi khác.
- Con bà nó! Lại là nữ nhân này!
Phát hiện Tuyết Vân Nghê lại đuổi theo.
Từ Lạc tức giận.
Toàn bộ tu sĩ Nguyên Linh Cốc, tất cả mọi người đang vội vã hấp thu, chỉ có nữ nhân này vẫn luôn đuổi theo mình.
- Nữ nhân này đau bi hay bị làm sao! Ngồi một chỗ hấp thu là được, nhất định phải đuổi theo ta làm cái gì!
Từ Lạc biết linh căn của Tuyết Vân Nghê nhất định không đơn giản, nếu không, không có khả năng vừa thu nạp thì nàng lập tức cảm nhận được.
Nhìn linh khí trong cốc, mặc dù trôi qua rất nhiều, nhưng còn có thể tăng lên không nhỏ.
Từ Lạc không muốn lãng phí cơ hội tốt như vậy, vấn đề là Tuyết Vân Nghê vẫn đuổi theo, khiến cho hắn không có cách nào thu nạp.
- Nếu như ta muốn tiếp tục tu luyện, phải đưa tiễn nữ nhân này!
Ngay sau đó.
Hắn cố ý xông vào góc sơn cốc, tìm tới một nơi hẻo lánh.
Phòng ngừa vạn nhất, lại dịch dung.
Tâm niệm vừa động, cả người bốc lên khói đen đầy trời.
Hắn nấp trong bóng tối, chuẩn bị tập kích Tuyết Vân Nghê.
Khí cơ Tuyết Vân Cảm ứng được tới nơi này.
Đột nhiên.
Sưu sưu sưu sưu sưu ——
Bốn đạo mũi nhọn trong nháy mắt tập kích lưng nàng.
Mũi nhọn hóa thành bốn trận kỳ, trận kỳ rơi xuống đất, gió đen gào thét, ngọn lửa ma trơi thiêu đốt, quỷ sát tràn ngập.
Tuyết Vân Nghê liếc mắt một cái nhận ra đây là Âm Quỷ trận kỳ, kinh hãi không thôi, lập tức nhảy lên.
Nhưng mà, ngay khi nàng nhảy lên, chỉ thấy một bóng người cả người bốc khói đen đánh ra một chưởng mạnh mẽ.
Chưởng ảnh đầy trời đếm mãi không hết, giống như từng ngọn núi cao đè xuống, lộ ra một cỗ khí thế bàng bạc, ẩn chứa đại uy vô lượng.
Thấy vậy.
Tuyết Vân Nghê tế ra pháp môn hộ thể, vung vẩy hai tay, mười ngón múa máy, chỉ ảnh tung bay, pháp quyết đan xen hóa thành một đạo mây mù, vậy mà nuốt hết tất cả chưởng ảnh đầy trời.
Răng rắc răng rắc!
Ngay sau đó từng tia sét đánh xuống, lôi điện như rồng, uy lực như thiên lôi, xen lẫn chưởng ảnh đại uy vô lượng đầy trời nện xuống, làm cho mây mù sụp đổ, thân thể Tuyết Vân Nghê cũng không ngừng rơi xuống.
Gào ——
Bốn con Âm Quỷ gào thét xông ra, giống như bốn con quái vật khổng lồ, Tuyết Vân Nghê tế ra một ngọn lửa ba thước, tiện tay nhấp nhô, đủ loại màu sắc quấn lấy bốn con Âm Quỷ, quỷ hỏa nháy mắt tắt.
Sau đó, một Kim Giáp Cự Nhân diễn hóa ra, hai tay nắm lại, giống như thiên địa, đột nhiên nện xuống.
Tuyết Vân Nghê vung cánh tay phải hư không vẽ tròn, vẽ ra một mặt thủy kính, hai nắm đấm của Kim Giáp Cự Nhân nện lên thủy kính, bùng nổ ra tiếng vang điếc tai.
Sưu sưu sưu sưu sưu ——
Lại có mười cây cờ rơi xuống.
Cùng một thời gian, tám trăm mười mốt đạo tinh kiếm diễn hóa ra, cứ như kiếm vũ lưu tinh xông tới.
Tuyết Vân Nghê đẩy ra một chưởng, quang hoa đầy trời chấn nát tinh kiếm.
Bóng người bốc khói đen toàn thân lại điểm ra một chỉ, tinh kiếm hội tụ trên đầu ngón tay, như ngàn vạn ngôi sao tụ tập lại, ẩn chứa một lực lượng khủng bố.



Bạn cần đăng nhập để bình luận