Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 320 - Truyền thuyết Thất Tinh Thần Tướng



Chương 320 - Truyền thuyết Thất Tinh Thần Tướng




Linh khí hoặc các loại khí thể tương tự có thể thông qua huyệt khiếu thu vào trong cơ thể, thế nhưng năng lượng trong Thần Ngọc Thạch không giống linh khí.
- Thần hồn cộng hưởng, ngươi biết không? Lợi dụng thần hồn cộng hưởng, hình thành thần tuyền hồng là có thể thu nạp.
- Đơn giản như vậy?
- Nếu không thì sao? Đây chính là cơ sở thường thức đấy.
Thần hồn cộng hưởng là chương trình học mà mỗi một vị tu sĩ Thần đạo đều phải học. Đây là một loại phương pháp khổ tu khi minh tưởng, mài giũa thần hồn.
Từ Lạc bước vào Thần đạo vẫn học theo cách tu luyện của Ngu Yến Thanh. Thần hồn cộng hưởng, còn về việc thần tuyền hồng thu nạp thì chưa từng nghe nói qua.
Hắn thử lợi dụng thần hồn cộng hưởng, quả nhiên, thần tuyền ở mi tâm lập tức lưu chuyển, giống như một cơn lốc xoáy, vèo một cái, trong nháy mắt thu nhận nhận nguồn năng lượng trong suốt từ trong Thần Ngọc Thạch.
- Dùng sức quá mạnh...
Bởi vì lần đầu tiên hấp thụ, không nắm chắc cường độ và cộng hưởng mạnh mẽ, còn không biết xảy ra chuyện gì, hắn còn không kịp cảm giác nguồn năng lượng có mùi vị gì, chỉ cảm giác một luồng khí ấm vây quanh thần tuyền, sau đó... không có sau đó nữa.
- Năng lượng hơi ít...
Từ Lạc cảm nhận được Thần Ngọc Thạch trống rỗng, nhìn Tần lão, có chút ngượng ngùng nói:
- Đợi đến lúc đi vào di tích, ta cướp chút Thần Ngọc Thạch, sẽ bồi cho ngươi mấy viên.
- Không, không cần.
Tần lão trợn mắt, há miệng, dáng vẻ ngạc nhiên, giống như nhìn quái vật nhìn chằm chằm Từ Lạc.
Đúng vậy!
Quả thật không có nhiều năng lượng thừa trong Thần Ngọc Thạch.
Nhưng muốn thu nạp cũng không dễ dàng.
Bình thường thì tình huống là gì.
Biên độ thần hồn cộng hưởng càng lớn, thần tuyền hồng hấp thụ càng mãnh liệt.
Chẳng qua.
Thần hồn dù sao cũng là thần hồn. Thứ này cộng hưởng, biên độ càng lớn thì áp lực chịu đựng lại càng lớn. Không cẩn thận tinh thần không chịu nổi, ý thức nhẹ thì mơ hồ, nặng thì thần hồn có thể hồn phi phách tán.
Đừng thấy năng lượng trong Thần Ngọc Thạch không nhiều lắm, cần phải cẩn thận hấp thu từng li từng tí, lúc trước trưởng lão Thần miếu Thương Châu đã phát cho mỗi người một viên, cũng có không ít tu sĩ trực tiếp thu nhận, phần lớn đều dùng khoảng nửa tiếng mới hút hết nguồn năng lượng.
Từ Lạc trái lại.
Chớp mắt một cái, trong chớp mắt thu nạp năng lượng trong Thần Ngọc Thạch sạch sẽ, ngay cả một chút xíu cũng không còn lại.
Nhất là thần tuyền ở mi tâm Từ Lạc, thần tuyền hồng vừa mới chuyển thành hình xoắn ốc... Giống như một cái miệng to như chậu máu, căn bản không phải hấp thu, mà là trực tiếp nuốt năng lượng của Thần Ngọc Thạch.
- Không phải... Tiểu Lạc, thành thật nói cho ta biết, bây giờ ngươi đã tu thành cái gì?
- Vẫn Tụ Ý đại thành.
- Tụ Ý đại thành? Không thể nào!
Tần lão lắc đầu:
- Ta nói Tiểu Lạc, lão phu là ngươi ít đọc sách, kiến thức cũng không nhiều. Ngươi đừng lừa ta, Thần miếu Đại trưởng lão luyện cả đời, bây giờ chỉ có cảnh giới Tụ Ý đại viên mãn, hình thành thần tuyền hồng cũng không mãnh liệt bằng ngươi, không! Căn bản không có cách nào sp sánh với nhau! Thần hồn của ngươi rốt cuộc cường đại đến mức độ nào?
- Thần hồn của ta trời sinh mạnh hơn người khác một tỷ điểm.
- Ngươi mạnh không phải một chút thôi sao?
- Đúng vậy! Tỷ điểm!
...
...
Cũng là người của Thần miếu Thương Châu phụ trách, đó là một phụ nữ trung niên. Mọi người đều gọi nàng là Ngọc Liễu trưởng lão, nghe nói nàng là một người có cá tính mạnh mẽ, nói một không hai. Nghe nói bây giờ nàng là cường nhân Tụ Ý đại viên mãn, khoảng cách với Âm Thần chỉ còn một bước chân. Chỉ cần chờ vài năm nữa là có thể tu thành Âm Thần.
Ngày hôm sau.
Nàng cũng đã đồng ý với Thần miếu Thương Châu, tất cả tu sĩ của đồng minh Tam Sơn tổng một trăm sáu mươi người tập hợp lại cùng nhau, triệu động viên đại hội, hơn nữa mỗi người đều phát một bộ ấm quân dụng, trong ấm nước chứa đầy chất lỏng không rõ màu vàng nâu.
Ngọc Liễu Trường Lão nói đây là thần dịch do Thần miếu Thương Châu của bọn họ luyện chế ra.
Dùng kỳ hoa dị thảo tìm được trong di tích chế tạo ra. Sau khi ăn vào có thể bổ sung tinh thần trong thời gian ngắn, dung quang rực rỡ.
Từ Lạc mở ra, ngửi ngửi, một mùi thuốc Đông y gay mũi, rất khó ngửi.
Sau khi uống một ngụm nhỏ còn có chút chua xót.
Lại uống một hớp lớn, hiệu quả còn rất mạnh, lập tức có loại cảm giác tinh thần phấn chấn.
- Sau này ta nhất định phải học luyện chế đan dược.
Từ Lạc đánh giá Thần miếu Thương Châu cũng dùng biện pháp chế tạo thảo dược nấu một số kỳ hoa dị thảo, đặt trong tu chân giới chính là mọt loại lãng phí của trời, thậm chí còn không bằng trực tiếp ăn sống.
Bên thế giới tận thế này, văn minh Thần đạo vừa mới cất bước, tất cả mọi người đều ném cục đá qua sông, gần như không có ai biết luyện chế đan dược như thế nào.
Phải học được cách luyện đan.
Nếu không lãng phí nhiều tài nguyên như vậy.
Sau khi động viên đại hội kết thúc.



Bạn cần đăng nhập để bình luận