Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 253 - Âm Dương Kính, đoạt Nguyên Châu (2)



Chương 253 - Âm Dương Kính, đoạt Nguyên Châu (2)




Đại Uy Vô Lượng Thiên Ma Tán Thủ, chín chín tám mươi mốt đạo lưu tinh kiếm vũ, thiên lôi sấm sét phô thiên cái địa, điểm ra một chỉ giống như sao trời tụ tập khắp bầu trời.
Nhớ tới bộ dáng kẻ vừa tập kích mình, Tuyết Vân Nghê cảm thấy da đầu tê dại.
Những pháp môn này, nàng chưa từng thấy.
Đúng vậy.
Làm cho nàng hoảng sợ nhất chính là, bốn mặt Âm Quỷ trận kỳ còn có mười mặt Âm Linh trận kỳ.
Trận kỳ là một loại thủ đoạn hộ đạo cổ xưa.
Trước mắt thì tương đối nhỏ yếu, hơn nữa ngưỡng cửa vô cùng cao.
Bởi vì tế luyện trận kỳ cần phải có lượng lớn âm hồn dùng để nuôi nấng, đây là một cái động không đáy, cho dù là thế gia truyền thừa nhiều năm trong nội môn cũng không có người ném toàn bộ tài nguyên vào trận kỳ.
Quan trọng là...
Muốn khống chế trận kỳ cần có thần thức cường đại.
Chỉ điểm này đã đủ để làm cho phần lớn tu sĩ chùn bước.
Luyện luyện không có pháp môn, chỉ có thể mài giũa từng chút một. Hơn nữa làm không tốt, nhẹ thì tinh thần rối loạn, ý thức điên khùng, nặng thì hồn phi phách tán.
- Hồng bá bá là tu sĩ Pháp Thân đại viên mãn, luyện thần cả đời cũng chỉ có thể khống chế bốn mặt Âm Quỷ trận kỳ mà thôi.
- Người nọ đánh lén ta, chỉ là tu sĩ Pháp Thân mở ra hai khiếu cung, vậy mà cũng có thể nắm giữ bốn Âm Quỷ trận kỳ, còn có mười mặt Âm Linh trận kỳ... Càng đáng sợ hơn là, nếu không phải ta lấy lụa trắng vây khốn Âm Quỷ, đối phương thậm chí có thể trong nháy mắt bố trí trận pháp...
- Người kia rốt cuộc là tồn tại gì!
- Một tên tu sĩ Pháp Thân hai đạo khiếu cung, vì sao pháp lực khủng bố như thế, thần thức lại cường đại đến cực điểm.
Càng nghĩ, Tuyết Vân Nghê càng cảm thấy không thể tin được.
- Rốt cuộc là ai!
Tuyết Vân Nghê lướt qua những thiên kiêu mà mình biết trong đầu một lần, lắc đầu.
Vừa mới đánh một trận, cả người đối phương bốc lên khói đen sát khí, nàng còn chưa nhìn rõ dáng vẻ ra sao, khí tức càng không có.
Trong sơn cốc có không ít tu sĩ.
Nội ngoại môn đều có.
Tuyết Vân Nghê cũng chỉ biết Lục Trường Thiên, Kiếm Thập Tam là thiên kiêu nội môn nổi tiếng ra, càng nhiều người không biết, cũng chưa từng gặp qua.
- Thật sự là tức chết người!
Tìm một vòng.
Ai cũng đáng nghe.
Xem ai cũng không giống!
Thật sự không tìm thấy.
Tuyết Vân Nghê tức giận không nhẹ, nhưng lại không thể làm gì.
Loại cảm giác này rất nghẹn khuất.
Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên bị người đánh lén một cách khó hiểu. Hơn nữa, bị đánh không còn sức hoàn thủ, còn suýt chết.
- Chết tiệt!
- Đừng để ta tìm được ngươi!
Lại qua một thời gian.
Linh khí trong Nguyên Linh Cốc ngày càng mờ nhạt.
Tất cả mọi người đều đang hấp thu.
Chỉ có Tuyết Vân Nghê tìm kiếm khắp nơi, tìm kẻ đánh lén mình.
Hiện tại nàng không có tâm tình thu nạp Thuần Nguyên linh khí.
Thuần Nguyên linh khí cũng không hội tụ thành vòng xoáy.
Nàng không biết.
Bây giờ cũng không có tâm trạng đi tra nguyên nhân.
Chỉ muốn tìm ra tên ác nhân chết tiệt kia!
Đáng tiếc.
Cứ tìm kiếm.
Mới đầu không tìm thấy.
Cho đến khi Thuần Nguyên linh khí gần như cạn kiệt.
Trong chớp mắt.
Trong nội cốc thình lình xuất hiện một cột sáng.
Cột sáng giống như một chiếc quạt mở ra, diễn hóa thành một tấm gương khổng lồ.
Gương có hai mặt.
Một mặt có hắc quang lưu chuyển, giống như nước đen sôi trào.
Một mặt bạch quang như cầu vồng, giống như hỏa diễm đốt cháy.
Lúc gương màu đen chuyển động, tràn đầy nguyên âm chi khí nồng đậm.
Lúc gương màu trắng chuyển động, tràn đầy nguyên dương chi khí.
Thời điểm tấm gương màu đen hiển hóa ra, tu sĩ trong cốc nhao nhao tụ tập lại.
Bọn họ đều biết đây là Âm Dương Kính cửa thứ tư.
Có thể thải bổ âm dương nhị khí.
Muốn bổ sung nguyên dương khí, vào gương trắng.
Muốn bổ sung nguyên âm khí, vào gương đen.
Căn cứ theo nhu cầu của mình, bọn họ có thể tự do tiến vào.
Keng!
Rất nhiều người không hề do dự, có người tiến vào gương trắng, cũng có người tiến vào gương đen.
- Ta nên tẩm bổ cái gì?
Từ Lạc hơi cảm thấy bất an.
Cho dù hắn thường xuyên ở lại nơi âm khí tương đối nặng trong thế giới tận thế, một thân pháp lực luyện hóa đều là âm hồn, lại từng dùng qua Thái Âm huyết nguyên.
Nhưng mà.
Trong cơ thể hắn có một viên Hắc Liên đạo chủng và Tam Muội Chân Hỏa, không ngừng tôi luyện tinh khí thần, cho nên âm dương cân bằng, tạm thời không mất cân bằng.
- Quên đi...
- Nói như thế nào thì ta cũng đến cửa thứ tư, vẫn nên thải bổ thêm chút nguyên dương chi khí đi.
Từ Lạc suy nghĩ gương mặt của mình vốn trắng nõn thanh tú, sau chín lần lột da thì càng trắng hơn nữa.
Hay là thu thập thêm chút nguyên dương chi khí để bồi bổ, nếu không sau này thật sự biến thành nương nương khang, đến khi đó mới là tiểu bạch kiểm hàng thật giá thật.
Bước vào gương trắng.
Nguyên dương khí nồng đậm lập tức phả vào mặt.
Ngay sau đó, Từ Lạc cảm ứng được toàn thân ấm áp, như rơi vào biển lửa, một cỗ uy thế bàng bạc đè nén trong lòng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận