Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 175 - Thiếu niên ôm ta, phu nhân mang ngươi bay đi. (2)



Chương 175 - Thiếu niên ôm ta, phu nhân mang ngươi bay đi. (2)




Mặt là của mình.
Pháp y hung sát, sáu mặt trận kỳ đều do Đại Hà mỗ mỗ tặng.
Bao gồm cả Thanh Văn ấn lệnh trong tay.
Tu vi mà.
Trước kia là Hóa Khí thất giai, hiện tại Hóa Khí bát giai cũng rất hợp lý, dù là Hóa Khí cửu giai, cũng không ai nói cái gì.
Lúc xuống chính là bộ trang phục này, đây cũng là thân phận mà hắn có thể lộ ra ngoài ánh sáng.
- Mặt to sương trắng bị ta giết chết, Quỷ Chúc đại lão gia và Bạch Cốt phu nhân chạy rồi...
Từ Lạc vừa tra xét vừa nhớ lại trận chém giết vừa rồi, hắn cảm thấy lúc đó mình vẫn còn hơi nóng vội, hẳn nên từ từ tiêu hao với những lão già này, tiêu hao chết bọn họ là an toàn nhất.
Vừa rồi nếu như không phải dùng hết một thân pháp lực, đóng một cây Phệ Nguyên Đinh trên người Quỷ Chúc đại lão gia, nếu như không phải Kim Giáp Cự Linh khiến cho Bạch Cốt phu nhân sinh lòng kiêng kị, chỉ cần hai người này chống đỡ thêm một lát, Từ Lạc đoán mình chỉ có thể trốn về thế giới tận thế trước, rất có thể vì vậy mà bỏ lỡ Thái Âm Huyết Nguyên.
- Lần sau nếu như lại chém giết với những lão gia hỏa này, nhất định phải ổn định một chút, tuyệt đối không thể dễ dàng bại lộ át chủ bài.
Lần sau?
Từ Lạc cười nhạo một tiếng, lắc đầu, hẳn là không có lần sau.
Lần sau gặp lại Bạch Cốt phu nhân, cho dù cho Từ Lạc mười lá gan cũng không dám động thủ, chỉ là một cỗ yêu thân khôi lỗi đã cường đại như thế, không thể tưởng tượng được Pháp Thân bản tôn của những đại lão nội môn này đáng sợ đến mức nào.
Hử?
Đột nhiên nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, Từ Lạc lập tức tiến về, thình lình phát hiện năm ba vị tu sĩ, đang kịch chiến cùng một đám Huyết Khô Lâu, tập trung nhìn lại, Huyết Khô Lâu rậm rạp chằng chịt, ít nhất cũng có hai ba mươi con.
Được lắm!
Từ đâu xuất hiện nhiều Huyết Khô Lâu như vậy?
Keng!
Một nhóm hơn mười đầu Huyết Khô Lâu ngửi thấy mùi của Từ Lạc, mở ra miệng lớn dính máu, giương nanh múa vuốt mãnh liệt nhào tới.
Cũng không thấy hắn có động tác gì, sáu lá cờ sau lưng lập tức dấy lên sát hỏa, sáu luồng Âm Quỷ lập tức hóa thành sáu luồng khói đen, nhanh chóng giải quyết Huyết Khô Lâu.
Tiếp tục tìm kiếm.
Từng cơn từng cơn Huyết Khô Lâu kết thành đội.
Từ Lạc nhớ rõ, chỉ có ở trong Huyết Tuyền động mới thấy Huyết Khô Lâu, sau khi vào Huyết Nguyên điện hắn mới không nhìn thấy bất kỳ Huyết Khô Lâu nào.
Ầm ầm ——
Tiếng nổ truyền đến.
Từ Lạc suy đoán có thể là vì ấn lệnh của Huyết Nguyên Điện đã tán loạn.
Ngao ——
Lại là một loạt tiếng vang kịch liệt, đại điện rung chuyển không ngừng, lần này càng nương theo từng tiếng rống giận.
Tiếng rống giận dữ đinh tai nhức óc, như quỷ khóc sói gào truyền vào trong tai, khiến người ta không nhịn được cảm thấy sởn hết cả gai ốc.
- Cái quỷ gì?
Từ Lạc nghi hoặc khó hiểu, chuẩn bị đi nhìn xem xảy ra chuyện gì.
Tê tê tê ——
Một đám Huyết Khô Lâu đâu đâu cũng có, hai vị tu sĩ nằm liệt trên mặt đất, bị gặm sạch sẽ ngay tại chỗ, ngay cả xương cốt cũng không có.
Từ Lạc vung trận kỳ, càn quét một đường.
Huyết Khô Lâu càng giết càng nhiều, giống như là vô số.
Ngao ——
Tiếng rống giận dữ chói tai kia lại truyền đến, Từ Lạc mở ra một lọ Âm Nguyên Quỳnh Tương rót vào miệng, đang do dự có nên tiếp tục giết qua hay không, lúc này, bên tai truyền đến một giọng nói.
- Ta nhớ ra ngươi, ngươi là môn nhân Đại Hà, họ Từ, tên một chữ Lạc.
Là ai chứ!
Từ Lạc kinh ngạc, quét ngang bốn phía nhưng không thấy bất cứ ai, vừa định tế thần thức ra tra xét, giọng nói kia lại vang lên:
- Ta ở đây.
Bành một tiếng.
Cửa đá phía trước đột nhiên mở ra, Từ Lạc nhanh chân chạy tới, bên trong có một vị nữ tử đang khoanh chân ngồi ở một góc.
Nữ tử mặc một bộ đồ trắng, khuôn mặt xinh đẹp nhưng lại trắng bệch, khóe miệng còn có vết máu chưa khô, mái tóc dài rối tung tùy ý xõa tung, nhìn chật vật không chịu nổi, suy yếu đến cực điểm.
Nhìn thấy nữ tử này, Từ Lạc thần sắc không khỏi ngẩn ra, trong lòng càng kinh hãi.
Hóa ra là Bạch Cốt phu nhân.
Đúng là oan gia ngõ hẹp!
Chờ một chút.
Sao nàng nhận ra ta?
Từ Lạc lập tức ý thức được, dung mạo của mình đã khôi phục lại bộ dáng ban đầu.
Cho nên, ta vốn không biết người trước mắt chính là Bạch Cốt phu nhân.
Nghĩ đến đây.
Trên gương mặt thanh tú của Từ Lạc lập tức hiện lên vẻ nghi hoặc, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Bạch Cốt phu nhân, chất vấn:
- Ngươi là ai!
- Bạch Cốt phu nhân!
Bạch Cốt phu nhân dựa vào góc tường, có lẽ do quá mức suy yếu, giọng nói cũng có chút khàn khàn.
- Bạch Cốt phu nhân? Không có khả năng!
Nghe vậy, Từ Lạc quá sợ hãi, ngược lại, lùi về sau một bước, dùng trận kỳ trong tay chỉ vào Bạch Cốt phu nhân:
- Nơi này là Huyết Nguyên điện, là Tiên Thiên cấm địa, căn bản không có cách nào tiến vào. Phu nhân là ai? Dù cho tiên tử hạ phàm, ngươi cũng chỉ có vài phần nhan sắc mà thôi, dám tự xưng là phu nhân? Ta xem ngươi là muốn chết!



Bạn cần đăng nhập để bình luận