Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 209 - Người đứng đầu tu sĩ đời thứ hai (2)



Chương 209 - Người đứng đầu tu sĩ đời thứ hai (2)




Vì sao thân thể Quỷ Kiến Sầu lại khủng bố như thế?
Khủng bố đến mức đánh vỡ Thần đạo chi pháp.
Không biết.
Không ai biết.
Sự tồn tại của Từ Lạc đã vượt xa hiểu biết của bọn họ.
Phía xa xa.
Đặng Phong mất hồn vía nằm dưới đất.
Lúc trước hắn ta có bao nhiêu phong độ nhẹ nhàng, hiện giờ chật vật không chịu nổi cỡ nào.
Liên tục tế ra ba pháp môn, cuối cùng lại hao hết thần lực tế ra Chân Ý Thần Phù, đã khiến thần lực của hắn hoàn toàn tiêu tán.
Không còn sức chiến đấu.
Đừng nói đã mất hết sức lực, cho dù còn sức lực, hắn cũng không dám chiến đấu nữa, hoảng sợ nhìn Từ Lạc, trong ánh mắt hắn tràn ngập sợ hãi.
Từ Lạc rung tay áo, rũ bỏ một số thần quang tàn dư trên người, nhìn mấy chục vị tu sĩ Thần miếu nằm trên mặt đất, ánh mắt lại rơi vào người Đặng Phong, giơ tay vẫy một cái, bành! Đặng Phong bị hắn bắt được.
Đưa tay tát một cái!
Oành!
Oành!
Oành!
Liên tục tát tám cái, gương mặt Đặng Phong hoàn toàn thay đổi, đầu rơi máu chảy, nằm rạp trên mặt đất hấp hối.
Sau đó, Từ Lạc không nói một câu liền xoay người rời đi.
Cảm thấy thất vọng.
Vốn dĩ cho rằng tu sĩ Thần miếu cũng có chút bản lĩnh, còn dự định mở mắt nhìn thêm.
Hiện tại xem ra cũng chỉ là đồ bỏ đi.
Còn kém rất nhiều so với tưởng tượng của hắn, cũng chỉ có Chân Ý Thần Phù do trưởng lão Thần miếu ban thưởng còn miễn cưỡng nhìn được.
Trận chiến này.
Thuần túy là lãng phí thời gian.
Trừ điều đó ra, không còn gì để nói.
Đây là đánh giá của Từ Lạc.
Nhưng mà.
Cũng không thể nói là không có thu hoạch được gì.
Ít nhất.
Hắn đã có hiểu biết nhất định về Thiên Ma Pháp Thân khi nó chưa hoàn toàn thành hình.
Lớp da rất cứng!
Thứ này cực kỳ cứng rắn, đã không phải sắt thép bình thường có thể gây tổn thương.
Lực lượng cũng mạnh mẽ!
Lúc này mới lột da bốn lần mà thôi. Hắn thực sự không thể tưởng tượng nổi nếu lột da chín lần thì mình sẽ mạnh đến mức nào, lực lượng sẽ khủng khiếp ra sao.
Trở lại Vân Uyển chơi đùa với Ngu Yến Thanh, ngày hôm sau trực tiếp rời đi.
Tần lão đi nghênh đón tu sĩ Thần miếu, có lẽ còn cần một khoảng thời gian nữa. Từ Lạc không muốn chậm trễ thời gian, tranh thủ sớm lột da mới là vương đạo.
...
...
Hai ngày nay.
Bầu không khí rất áp chế.
Tu sĩ Thần miếu không còn phong thái nào khác, toàn bộ đều chờ đợi trong vườn, không đi ra ngoài.
Ngược lại vệ đội thần thánh rất vui khi đám người kia gặp họa.
Trước kia, tu sĩ Thần miếu cao cao tại thượng, không ai lọt vào mắt bọn họ, cho dù là đội dự phòng hay đội chủ lực, bao gồm đội ngũ lớn nhỏ, ở trước mặt tu sĩ Thần miếu đều là lâu la hèn mọn.
Nếu như không phải sợ chọc giận Thần miếu, tất cả mọi người muốn đốt pháo chúc mừng.
Thậm chí bọn họ hoài nghi, thời điểm Quỷ Kiến Sầu hành hung tu sĩ Thần miếu, giáo quan Thiết Sơn cầm súng bắn lên trời không phải vì ngăn cản, mà là chúc mừng.
Nhưng mà.
Vào ngày thứ tư.
Bảy tám tu sĩ Thần miếu đi tới, người cầm đầu chính là Lục Kiếm Minh, khiến người vệ đội thần thánh không dám thở mạnh.
Trong hai vị thiên tài tuyệt đỉnh của Thần miếu đời thứ hai.
Một vị Lâm Động.
Một người khác chính là Lục Kiếm Minh.
Lâm Động là tu sĩ đầu tiên bước vào cảnh giới Tụ Ý, Lục Kiếm Minh chính là vị thứ hai.
Nghe nói hai năm trước Lâm Động tự dưng biến mất, cho đến bây giờ không còn tin tức.
Cho nên, lúc này Lục Kiếm Minh mới là người đầu tiên trong đám tu sĩ đời thứ hai của Thần miếu.
Tuổi tác không lớn, chỉ hai mươi tám.
Năm năm trước, hắn đã bước vào cảnh giới Tụ Ý nhập môn.
Hai năm trước, bước vào cảnh giới Tụ Ý tiểu Thành.
Thực lực cao, không chỉ nghiền ép vệ đội thần thánh của Tí Hộ Sở mà còn nghiền ép những tu sĩ đời thứ nhất.
Sau khi hắn đến, vệ đội thần thánh run rẩy sợ hãi.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Bởi vì người này cuồng ngạo tùy hứng, còn tùy ý bá đạo, lòng dạ độc ác, ỷ vào thực lực cường đại, ngang dọc không kiêng kỵ, từng ở Tí Hộ Sở, một mình đơn đấu toàn bộ đội trưởng vệ đội thần thánh vệ, đánh cho hai mươi ba đội trưởng như Tần Cương nằm trên giường vài tháng không dậy nổi, có hai người bị hắn đánh thành người thực vật, bao gồm huấn luyện Thiết Sơn, đều bị Lục Kiếm Minh đánh quỳ trên mặt đất, nếu không có Tần lão ra mặt, huấn luyện viên đã có thể bị Lục Kiếm Minh đánh phế rồi.
- Phế vật!
Lục Kiếm Minh ngạo nghễ nhìn thoáng qua Đặng Phong, cười lạnh nói:
- Bị một tên Ngưng Thần viên mãn đánh bại, mất mặt.
Lúc này, bên trong Thượng Thanh Viên.
Bốn mươi tu sĩ Thần miếu đều quấn vải trắng trên người, Đặng Phong bị quấn toàn thân giống như xác ướp, bất tỉnh nhân sự.
- Quỷ Kiến Sầu trở về lúc nào?
Phía đối diện, một đám quản lý của Tí Hộ Sở đều cúi đầu, cuối cùng Thiết Sơn kiên cường đứng ra:
- Không rõ lắm.
- Hừ! Chờ Quỷ Kiến Sầu trở về, nói cho ta biết, xem ta khiến hắn quỳ trước mặt ta như thế nào!



Bạn cần đăng nhập để bình luận