Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 875 - Khặc khặc khặc



Chương 875 - Khặc khặc khặc




Hiện tại, xem ra chuyện không phải như vậy, theo ý tứ của Âm Nha, nó bị Vô U nương nương lừa gạt, phải thủ quan ở đây.
Còn mắc lừa vì gì, ân oán tình thù giữa Âm Nha và Vô U nương nương, Âm Nha không nói thêm, Từ Lạc cũng không có hứng thú hỏi, hiện tại hắn còn việc chưa hiểu rõ.
- Lão tổ!
Từ Lạc thầm quan sát Ma Hồn Phiên, hỏi:
- Ngươi xúi ta tu luyện Thiên Ma Pháp Thân không phải để hiến tế cho Vô U nương nương phục sinh?
- Ngươi nghĩ lão tổ bị điên à?
Âm Nha cắn răng nghiên lợi, quát:
- Hừ! Lão tổ hận không thể lột da, rút gân, khiến con quỷ nhỏ này vĩnh viễn không thể thoát thân được!
- Vậy những năm này ngươi luôn xúi giục ta tu luyện Thiên Ma Pháp Thân làm gì? Còn nói chỉ cần ta dựng thành căn cơ Thiên Ma Đại Đạo là có thể mở ra Thiên Ma Cổ Quan, ngươi định để ta làm gì?
- Hắc hắc!
Âm Nha nhấc móng vuốt lên, ngoắc ngoắc với Từ Lạc, ra hiệu Từ Lạc ghé tai lại gần, sau khi liếc Thiên Ma Cổ Quan trôi nổi trong Hắc Ám Thiên Hà, thì thầm:
- Đến giờ, lão tổ cũng không gạt ngươi nữa, lão tử muốn ngươi mở Thiên Ma Cổ Quan, giết chết lão bà kia!
- …
Nghe vậy, khoé miệng Từ Lạc không nhịn được giật giật hai lần, không tự chủ được ngẩng đầu lên Thiên Ma Cổ Quan một chút, đang muốn nói gì thì Âm Nha cười lạnh cướp lời:
- Thi thể lão bà kia nằm trong đó, chỉ cần mở Thiên Ma Cổ Quan ra, hai chúng ta liên thủ… Hiểu chưa!
Từ Lạc không trả lời, nhìn Âm Nha chằm chằm, có chút nghi ngờ hỏi:
- Lão tổ, mặc dù văn hoá ta không cao, nhưng cũng biết nghĩa hai chữ hiến tế, không phải là giết chết Vô U nương nương đâu nhé.
- Oắt con! Ngươi nghĩ nhiều rồi, không phải ý này.
- Thật hả, thế có ý gì?
- Ngươi hỏi nhiều vậy làm gì?
- A!
Từ Lạc cười nói:
- Ta nói này lão tổ, hai ta đều là người thông minh, đương nhiên, ngươi thông minh hơn một chút, đã thế, chúng ta sòng phẳng với nhau đi, thế mới có thể liên thủ hợp tác mưu đồ đại nghiệp được, nếu cứ nghi kỵ lẫn nhau, kết quả chỉ có lợi cho Vô U nương nương, ngươi nói có phải không?
Âm Nha chắp cánh ra sau lưng, híp đôi mắt xanh biếc, cứ nhìn Từ Lạc chằm chằm như vậy, giống như đang tính toán sao cho tốt, một lúc sau, mới mởi miệng nói:
- Oắt con, quả nhiên lão tổ không nhìn lầm, tiểu tử ngươi đúng là người có thể làm đại sự! Được! Đã thế, lão tổ nói cho ngươi hay, lão tổ đã có ít tâm tư khi xúi giục ngươi tu luyện Thiên Ma Pháp Thân.
- Tâm tư gì đấy?
- Lão tổ thừa nhận, trước đây đã coi thường ngươi, vẫn cho rằng tiểu tử ngươi không thể dựng thành căn cơ Thiên Ma Đại Đạo, đến lúc đó tất nhiên phải về cầu lão tổ, lúc ấy, ta sẽ đưa ngươi vào Thiên Sát Ma Hà, tiến hành tẩy luyện…
- Tẩy luyện? Là hiến tế ấy hả?
- Cái này… Hắc hắc!
- Sau khi hiến tế ta thì ngươi định làm gì?
- Tiểu tử ngươi tu luyện Thiên Ma Pháp Thân, sau hiến tế, Thiên Sát Ma Hà tất hỗn loạn, như thế, lão tổ có cơ hội mở ra Thiên Ma Cổ Quan, sau đó, lão tổ tự có cách giết chết con quỷ nhỏ kia.
Mẹ nó, quả nhiên con súc sinh lông lá Âm Nha này không có ý tốt. Từ Lạc thầm thấy may là lúc trước không trở về, nếu như khi đó trở về cầu Âm Nha, chắc chắn nó sẽ đưa mình vào Thiên Sát Ma Hà chó má tẩy luyện hiến tế.
- Oắt con! Nếu ngươi có thể tự mình dựng thành căn cơ Thiên Ma Đại Đạo, lão tổ tin rằng, dù ngươi không phải là người có thiên mệnh đại đạo, thì cũng là thiên tuyển chi tử, vận khí chi tử, lão tổ xem trọng ngươi, chỉ cần ngươi nghe lời, tất nhiên ta sẽ giúp ngươi trở thành bá chủ Ma Đạo, tung hoành thiên địa!
Vẫn với cách thức như thế, nhưng khác là, cái bánh nướng này còn lớn hơn trước. Đầu tiên là ma quân uy chấn thiên hạ, giờ thành bá chủ ma đạo hoành hành thiên địa.
- Oắt con! Ngươi đã thành công trúc căn cơ thiên ma đại đạo, chắc chắn có thể mở ra Thiên Ma Cổ Quan.
Không đợi Từ Lạc đáp, Âm Nha nói tiếp:
- Oắt con, ngươi phải nhớ, hiện tại chúng ta là người cùng thuyền.
- Sao lại nói thế?
- Hừ! Lão tổ đã nói với ngươi rồi, bây giờ thần hồn của con quỷ nhỏ Vô U nương nương này không đủ, chỉ có một thần thức tàn niệm mà thôi, một khi nàng nuôi dưỡng xong thần hồn, khôi phục kí ức, lão tổ cam đoan, nàng giết ngươi trước nhất! Tin lão tổ đi, với hiểu biết của ta về Vô U nương nương, chắc chắn nàng không để yên cho một con giun dế song tu hợp đạo với mình trong đại mộng đâu, dù chỉ là một đạo thần thức tàn niệm cũng không được!
- Thật ư?
Một tay Từ Lạc nắm lấy Ma Hồn Phiên, ngửa đầu, cau mày, liếc Thiên Ma Cổ Quan:
- Nói cách khác… Hiện tại, thi thể Vô U nương nương nằm trong đó, hồn phách của nàng thì bay ở ngoài, đang tìm cách nuôi dưỡng thần hồn của mình, một khi xong, nàng có thể phục sinh, đúng không?
- Đúng thế! Ngươi quả là người thông minh!
Âm Nha cũng ngẩng đầu lên, nhìn Thiên Ma Cổ Quan, đôi mắt xanh biếc loé lên tinh quang:
- Với lại, theo lời ngươi nói, con quỷ nhỏ này đã lấy được Mộng Yểm Đồ, nói cách khác, thời gian của chúng ta không còn nhiều lắm…



Bạn cần đăng nhập để bình luận