Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 882: Lòng hiếu kỳ hại chết mèo

Chương 882: Lòng hiếu kỳ hại chết mèoChương 882: Lòng hiếu kỳ hại chết mèo
Chương 882: Lòng hiếu kỳ hại
chêt mèo
Chu mập nói tiếp:
- Ta nghe kê, trước đây rất lâu, có một ít đại năng mưu toan liên thủ đào Bàn Long Lĩnh xem dưới ấy có gì, sau đó, một quái vật không lồ chui ra từ Trọc Linh Vân Hà, nuốt sông mấy người họ tại chỗ.
- Có đại năng tế thần thức dò xét còn nghe thất tiếng long ngâm đấy.
- Thật không? Các ngươi bla ra hả? Hai người các ngươi từng tế thần thức dò xét, nghe thấy long ngâm à?
Hoàng Bì Tử và Chu mập đều lắc đầu:
- Ai dám? Hoang Nguyên Cửu Cấm, thứ nhất chính là Bàn Long Lĩnh, những tu sĩ không tin tà tế thần thức ra dò xét, không điên thì cũng đần độn, có khi thần hồn hôi phì yên diệt ngay lập tức.
Đếm khuya, Bàn Long Lĩnh ồn ào náo nhiệt dần yên tĩnh lại, các tu sĩ tới đây tìm vàng đều ngồi xếp bằng nghỉ ngơi, hoặc chỉnh đồn, khôi phục, chờ bình minh lên thì khởi hành.
Sau khi ăn uống no say, Chu mập nằm ngáy khò khò ngay, Hoàng Bì Tử ăn một viên đan dược, bắt đầu tu chỉnh chỗ hở quanh Tử Phủ của mình.
Sau khi mở Tử Phủ, chỉ cần có thời gian, Hoàng Bì Tử đều sửa Tử Phủ của mình, cứ vậy... Nhiều năm nay dù chăng có hiệu quả gì, nhưng hắn vẫn kiên trì.
Từ Lạc nằm ngửa trên ghế bành, bắt chéo chân, uống từng ngụm rượu, nhìn Trọc Linh Vân Hà trôi lững lờ trên không trung hoang nguyên, thỉnh thoảng còn có thê trông thấy một bóng ma quỷ dỊ trong đó vụt qua.
Hoang Nguyên Cửu Cấm, thứ nhất là Bàn Long Lĩnh, thứ hai là Trọc Linh Vân Hà.
Theo truyền thuyết, trong Trọc Linh Vân Hà có quái vật không lồ đáng sợ, yêu ma quỷ quái kinh khủng.
Từ Lạc tin điều này. Lần đâu vào Lão Kim Câu, hắn từng tận mắt thấy một phi cầm to lớn bay lượn trong Trọc Linh Vân Hà. VE phần quái vật không lồ, yêu ma quỷ quái, hắn chưa gặp qua, cũng không dám tuỳ tiện đi thăm dò.
Từ Lạc nghĩ, ở nơi thần bí như hoang nguyên, ít nhất phải có lòng kính sợ, dù sao, Trọc Linh Vân Hà cũng là một trong Hoang Nguyên Cửu Cẩm nổi danh.
- Tiên nhân hạ phàm, tín thủ trảm long?
Còn về đệ nhất cắm Bàn Long Lĩnh, Từ Lạc vẫn cực kỳ tò mò, có chút nghi ngờ.
Trọc Linh Vân Hà khủng bồ, chí ít còn thấy được, căn bản không cần dò xét, nhìn là biết không phải thứ tốt lành gì.
Vấn đề là nhìn Bàn Long Lĩnh rất bình thường, không phải nơi có gì đặc biệt. Nhưng hết lần này đến lần khác, một sơn lĩnh tầm thường lại như đê đập, ngăn Trọc Linh Vân Hà lại.
Từ Lạc không phải là người không tm tà, hắn chỉ hiểu kỳ, đến cùng Bàn Long Lĩnh đặc biệt ở chỗ nào, ngăn được Tlrọc Linh Vân Hà, nghe nói còn trấn áp được tất cả các yêu ma quỷ quái ở hoang nguyên.
Chăng lẽ... Phía dưới có rồng thật? Rồi long khí, quỷ quái thế à?
- Được ti... Từ Lạc lắc đâu, cố nén suy nghĩ tế thân thức đi dò xét, cảm thấy mình nên ngoan ngoãn một chút. Lòng hiếu kỳ hại chết mèo, mèo có chín mệnh, mình chỉ có một thôi, không chịu được.
- Hăn là nên có lòng kính sợ với Hoang Nguyên Cửu Cẩm!
Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn không dám tế thần thức ra dò xét.
Nhìn sắc trời, còn mấy canh giờ nữa là hừng đông, định ngủ một giấc ngắn, kết quả, cứ ngồi nghĩ linh tinh.
- Hãy, sao ta lại không tin cái tà này? Đến cùng Bàn Long Lĩnh có gì đặc biệt? Chăng lẽ dưới đó có con rồng thật?
Từ Lạc không thể nén được sự tò mò này, càng đè xuống, lại càng muốn làm.
- Mẹ nó! Không được, hôm nay ta phải đi xem một chút! Ta thực sự không tinl
Từ Lạc không kìm được lòng hiểu kỳ của mình, cảm giác này cực khó chịu, như hàng vạn con kiến gặm nhấm vậy.
Nếu hôm nay không dò xét rõ ràng, hăn cảm thấy mình sẽ khó chịu chết mất. Đến cũng đã đến rồi... Có chết cũng phải rõ.
Ngay sau đó, hắn cắn răng, giậm chân, tế thần thức ra, cần thận thăm dò xuống dưới.
- Không có gì đặc biệt, chỉ là một sơn lĩnh bình thường.
Thần thức Từ Lạc dò xét một hồi, không phát hiện ra chỗ nào cô quái, tiếp tục xuống sâu, thời gian trôi qua, bắt đầu cảm thấy có gì đó không ồn, thần thức như bị trấn áp.
- Cái quái gì?
Từ Lạc cảm thấy hơi giống một loại sát khí. Bình tĩnh, chỉ là sát khí mà thôi. Hắn tiếp tục do xét sâu xuống, tìm kiếm đầu nguồn.
Sát khí ngay càng mãnh liệt, thần thức Từ Lạc cũng bị trần áp mạnh hơn.
- Sao có cảm giác có phần tương tự Thiên Sát
Hắn khá quen thuộc với Thiên Sát. Những tro trăng trong Thiên Ma Bí Cảnh là Thiên Sát, chăng qua thuộc một loại Thiên Sát Hôi Tẫn, như Âm Nha nói, là tạp chất.
Từ Lạc không rõ Thiên Sát chân chính như nào, hắn cảm giác, những sát khí dưới Bàn Long Lĩnh có điểm giống với Thiên Sát Hôi Tân.
Càng xuống sâu, sát khí càng mãnh liệt. Chợt, am âm, xẹt xẹt, một đạo kinh lôi nỗ vang, chấn thần thức Từ Lạc vặn veo ngay tức khắc, suýt tán loạn, làm hắn sợ tê da đầu, nhanh chóng thu hôi thần thức.
- Vãi chưởng, cái quý gì vậy?
Khi nghe Hoàng Bì Tử nói, mấy tu sĩ không tin tà, tế thần thức dò xét Bàn Long Lĩnh, không điên thì cũng mất hết ý thức, biến thành người thực vật, hoặc thân hôn hôi phi yên diệt ngay, Từ Lạc còn nghi ngờ, nhưng giờ hắn tin rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận