Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 650 - Chuyến đi biên giới



Chương 650 - Chuyến đi biên giới




Theo hiểu biết của Từ Lạc, sau khi tu luyện ra Âm Thần, giai đoạn sơ thành, tiểu thành, đại thành ba giai đoạn, chủ yếu là dùng để nuôi dưỡng Âm Thần, để Âm Thần càng thêm vững vàng, là lúc trưởng thành, giai đoạn Hóa Sinh là quá trình thai nghén ra thần ý.
Sau khi Từ Lạc dung hợp hai đại truyền thừa chi tâm của Liêm Trinh và Cự Môn, Âm Thần của hắn liền ẩn chứa hai đại thần ý của Bắc Đẩu Thiên Cương, Âm Thần xuất khiếu, hóa thân vừa mở gần như tương đương với Bắc Đẩu Thiên Cương hạ phàm, một chiêu một thức. Cho dù một đạo niệm đều ẩn chứa thần lực và thần ý của Cự Môn và Liêm Trinh.
Về phần Hiển Thánh.
Nghe Dương Nhược Lâm nói.
Sau khi Âm Thần Hóa Sinh, một khi nó hiển lộ ra đã có thể sánh ngang với thần linh tại thế. Cho dù thân thể chia năm xẻ bảy, hoặc là thọ nguyên khô cạn, Âm Thần cũng không tiêu tan. Âm Thần không những có thể sống sót một mình, ngao du thế gian, thậm chí còn có thể đoạt xá tái sinh.
Là thật hay giả.
Từ Lạc không rõ ràng lắm, ngược lại Dương Nhược Lâm nói như vậy.
- Ngày càng nhiều âm hồn.
Trên đường đi, số lượng âm hồn tăng thêm rõ ràng. Lúc mới bắt đầu còn ít ỏi âm hồn đi theo gió gào thét khắp nơi. Đi tới đi lui, âm hồn hư cấu biến thành hư ảnh xám xịt như mây đen mông lung.
Ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, tình huống phía trước dường như càng nghiêm trọng hơn. Hắn ta không nhìn thấy cuối cùng, giống như đứng trong sương mù dày đặc lại tối tăm:
- Còn phải đi bao xa nữa?
- Hẳn là không xa.
Dương Nhược Lâm móc ra bản đồ không biết do ai vẽ. Nàng nhìn một chút rồi nói:
- Nơi này đã xem như biên giới.
- Nơi này chính là biên giới...
Từ Lạc vừa suy tư vừa tiếp tục đi về phía trước, tiếp theo dần dần xâm nhập, mật độ âm hồn càng nhiều.
Hắn ở thế giới tận thế nhiều năm như vậy, biết rõ âm hồn thích tụ tập ở nơi âm khí tương đối nặng.
Vấn đề là.
Nơi này âm khí cũng không quá nặng.
Theo lý mà nói, khả năng lớn sẽ không tụ tập nhiều âm hồn như vậy.
Đột nhiên.
Hắn nghĩ đến một chuyện.
Lúc trước.
Lúc Liêm Trinh tinh cung hiện thế ở Thần miếu Thương Châu, khắp bốn phương tám hướng đều là âm hồn lít nha lít nhít, đếm không hết.
Âm hồn sở dĩ tụ tập ở Thần miếu Thương Châu.
Khi đó có thể giải thích, hiện tại Liêm Trinh tinh cung đã hiện ra trên thế gian, thay đổi từ trường xung quanh.
Dùng văn minh Thần đạo để giải thích, trong Liêm Trinh tinh cung ẩn chứa năng lượng siêu phàm, cũng gọi là thừa số thần nguyên.
Những thần nguyên này đối với tu sĩ Thần đạo mà nói không những có thể tăng cường tinh thần mà còn tăng cao tu vi, đối với âm hồn, cùng là một loại năng lượng tẩm bổ hạng nhất.
Cho nên.
Tinh cung hiện thế mới là điểm hấp dẫn lượng lớn âm hồn.
Nghe Dương Nhược Lâm nói, nơi biên giới hình thành chính là phế tích thế giới Thần đạo, chẳng lẽ thật sự là như vậy?
- Phế tích bị sụp đổ của thế giới Thần đạo đang ở nơi nào?
Dương Nhược Lâm lắc đầu:
- Ta cũng lần đầu tiên tới đây.
- Nếu thật sự có phế tích sụp đổ của thế giới Thần đạo, hẳn là có thần nguyên? Ta không nhìn thấy.
Thần nguyên, hắn ta từng gặp qua trong tinh cung, không chỉ gặp qua, hắn còn hít vào không ít.
Thứ đó dùng mắt thường nhìn thấy, giống như khói bụi lưu động.
Dùng thần thức càng có thể dò xét rõ ràng được thần nguyên giống như điểm sáng.
Chẳng qua.
Ở nơi này, vừa không nhìn thấy khói bụi, cũng không thể dò xét được thần nguyên.
- Ngươi đừng vội được không, chúng ta còn chưa có thực sự đến nơi. Hiện tại chỉ đang bị vây bên ngoài. Huống chi... Ta nói phế tích sụp đổ của thế giới Thần đạo cũng chỉ là suy đoán...
Dương Nhược Lâm cạn lời, cũng có chút bất đắc dĩ.
Nếu như có thể nói, nàng thật sự chỉ muốn Từ Lạc làm mỹ nam yên lặng.
Lúc không mở miệng rất mê người, không khác gì công tử như ngọc.
Một khi mở miệng nói chuyện, hắn không dính chút gì là công tử như ngọc. Thậm chí có đôi khi nói chuyện vô cùng lưu manh, động một chút là đùa giỡn tình dục, khiến người ta cảm thấy xấu hổ.
Càng khiến Dương Nhược Lâm chịu không nổi chính là kẻ cãi cùn, chấp nhất thành tính và hay truy hỏi rất nhây.
- Bộc dĩ không biết còn xa bao nhiêu, chúng ta bổ sung ở chỗ này trước đi.
Cho dù với tu vi Thần đạo hiện tại của Dương Nhược Lâm, nàng vốn không sợ những âm hồn này, nhưng cũng không dám có bất kỳ sơ suất nào.
Từ khi tận thế xuất hiện, hai địa giới Vân Châu, Thương Châu đã nhiều lần thăm dò biên giới. Cuối cùng đều trở về vô ích, còn chết không ít người.
Có một số thân thể không chịu nổi, càng nhiều hơn là thần lực cạn kiệt.
- Trước tiên ngươi chờ ở nơi này, ta đi chung quanh nhìn xem.
- Từ Lạc, ngươi không cần như vậy, ở đây rất nguy hiểm, chúng ta...
- Yên tâm, ta đi một lát sẽ trở về.
Không đợi Dương Nhược Lâm nói xong, Từ Lạc trực tiếp nhảy lên, bay lên không trung.
Đối với những người khác mà nói, có lẽ cần lo lắng bổ sung thân thể, hoặc vấn đề thần lực tràn đầy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận