Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 6 - Nộp âm hồn



Chương 6 - Nộp âm hồn




Chương 6: Nộp âm hồn
Mấy người khác đều lặng lẽ nhìn, không ai mở miệng, càng không có người nào dám ra tay can. Bởi vì bọn họ đều biết rất rõ, lúc này ai đứng ra thì cái roi kia sẽ lập tức đánh lên người kẻ đó.
Từ Lạc cũng lạnh lùng nhìn. Mặc dù hắn rút một âm hồn dễ như trở bàn tay, đừng nói là một cái, cho dù một trăm cái cũng không phải là vấn đề.
Chẳng qua, nơi này là Xích Luyện Tông ma đạo, từ trưởng lão chấp sự tới đệ tử tạp dịch đều không có một người nào tốt. Trên tay hầu hết mọi người đều dính đầy máu. Ngay cả bản thân hắn cũng không ngoại lệ. Cho nên, bất kỳ người nào trong Xích Luyện Tông chết hắn cũng sẽ không nhíu mày. Nếu đã làm kỹ nữ, hắn cũng không muốn lập đền thờ trinh tiết cho mình làm gì.
- Lão già kia!
Trần Hồng Phi đi tới và nắm tóc của Lý lão đầu nhấc lên, hung hăng nói:
- Tháng sau, nếu ngươi không mang đến hai âm hồn, bản công tử sẽ rút âm hồn của ngươi ra!
Hắn hừ lạnh một tiếng rồi đập đầu của Lý lão đầu xuống đất.
- Các ngươi cũng không ngoại lệ!
Trần Hồng Phi đứng thẳng người dậy ngẩng đầu lên, ánh mắt thâm độc đảo qua trên thân bốn tạp dịch khác:
- Nếu để cho ta phát hiện có người nào tự ý cất giữ âm hồn, bản công tử sẽ chặt hai tay của hắn!
Hắn vừa nói dứt lời thì xoay người rời đi.
Hoàng Xảo Xảo liếc nhìn Từ Lạc đầy ẩn ý, sau đó cũng rời đi theo.
- Cuối cùng đã đi rồi.
Sau khi Trần Hồng Phi và Hoàng Xảo Xảo rời khỏi đó, đám người mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ nhìn Lý lão đầu nằm trên mặt đất, toàn thân đầy máu, có kẻ hả hê, cười trên nỗi đau của người khác, có kẻ âm thầm cảm thấy may mắn, cũng có kẻ nhìn thấy Lý lão đầu bị thương thành như vậy, thậm chí định tìm cơ hội ra tay rút âm hồn của hắn.
Từ Lạc đi tới, đỡ Lý lão đầu dậy:
- Ngươi sao rồi? Có bị thương nặng không?
- Khụ! Khụ!
Lý lão đầu bị đánh không nhẹ, khắp cả người đều là từng vết roi rỉ máu, cả gương mặt đều be bét. Hắn ho vài tiếng rồi phun ra vài chiếc răng vàng.
- Không.... Không.... Không có gì đáng ngại, vẫn còn.... Một hơi thở.
Lý lão đầu lắc đầu, phát ra giọng nói khàn khàn. Hắn cố đứng lên, lảo đảo đi ra ngoài.
- Lão Lý, ngươi đi đâu thế?
Lý lão đầu không nói gì, cứ chạy đi mà không quay đầu lại.
Từ Lạc không đuổi theo. Hắn định đi tới Chấp Sự Đường lấy thẻ bài, sau đó giết chết Trần Hồng Phi. Nửa năm qua, hắn bị đánh mười sáu roi, nhận ba cái tát, hắn vẫn luôn nhớ kỹ. Ngày hôm nay, hắn định thanh toán luôn một lượt.
- Từ Lạc!
Hả?
Từ Lạc nghe có người gọi tên mình thì xoay người nhìn lại, không ngờ là Hoàng Xảo Xảo.
- Ngươi qua đây.
Từ Lạc do dự một lát nhưng vẫn đi tới.
- Được rồi, ngươi đứng ở đó đi, đừng tới quá gần ta, buồn nôn muốn chết.
Hoàng Xảo Xảo vẫn dùng khăn tay che mũi, ghét bỏ lườm hắn rồi móc ra một cái quạt tròn quạt liên tục. Sau đó nàng xoay người đi, như thể lười nhìn Từ Lạc, nói:
- Tháng sau mang cho ta ba âm hồn. Tu vi của ta sắp đột phá, có thể lập tức lên tới Dưỡng Khí bốn tầng.
- Ba cái?
Từ Lạc cười giễu cợt:
- Ngươi quá coi trọng ta rồi.
- Từ Lạc, người khác không biết, lẽ nào ta còn không biết ngươi à?
Hoàng Xảo Xảo cười tủm tỉm nói:
- Trước đây chúng ta cùng nhau bái nhập Xích Luyện Tông. Tháng đầu tiên, ngươi đã có thể rút tới hai âm hồn. Bây giờ đã nửa năm trôi qua, ngươi chắc chắn đã tích góp được không ít âm hồn nhỉ? Lâu như vậy, ta chưa từng vạch trần ngươi với công tử đâu đấy.
Từ Lạc không trả lời.
Trước đây, hắn bái nhập Xích Luyện Tông, tháng đầu tiên Hoàng Xảo Xảo không rút được âm hồn, hắn nể tình mọi người đều từng là đệ tử của Kim Hà Tông, cho nên đã cho nàng một cái.
Nào ngờ từ đó về sau, tháng nào Hoàng Xảo Xảo cũng qua đòi âm hồn, không phải uy hiếp thì dụ dỗ. Từ Lạc căn bản không chấp nhận điều này. Từ đó về sau, hắn không cho nữa. Hắn cũng thấy hối hận. Trước đây, hắn thật sự không nên cho Hoàng Xảo Xảo một âm hồn.
- Ngươi yên tâm, bây giờ tu vi của công tử đang là Dưỡng Khí chín tầng. Cùng lắm là trong vòng hai năm là hắn có thể bước vào cảnh giới Hóa Khí. Đến lúc đó, ta sẽ tìm một cơ hội thích hợp bảo ngươi qua làm nô bộc của công tử. Chỉ cần ngươi biểu hiện tốt, công tử tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi. Thế nào? Sư tỷ đối xử với ngươi không tệ chứ?
Qua lời nói của Hoàng Xảo Xảo, hắn không khó nghe ra được chuyện làm nô bộc cho Trần Hồng Phi dường như là một chuyện rất đáng kiêu ngạo.
Đối với tạp dịch ở tầng đáy của Xích Luyện Tông, làm nô bộc của đệ tử ngoại môn đúng là một cơ hội để bò lên trên. Dù sao có đệ tử ngoại môn bảo bọc, bọn họ ở trong Xích Luyện Tông sẽ không bị ức hiếp, không những có thể giữ được tính mạng, nếu đệ tử ngoại môn vui vẻ, nói không chừng còn có thể ban thưởng ít đan dược gì đó, tu luyện cũng nhanh hơn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận