Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 524 - Thiên Ma Pháp Thân chân chính (2)



Chương 524 - Thiên Ma Pháp Thân chân chính (2)




Từ Lạc lấy Phật Châu Xá Lợi ra cho Âm Nha xem.
Âm Nha không bay xuống dưới đại mộ, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào mấy viên Phật Châu Xá Lợi trong tay Từ Lạc. Sau khi nhìn rất lâu lại nhìn về phía Từ Lạc, ánh mắt rất kỳ quái, giống như nhìn quái vật.
- Tiểu tử, ngươi... thành thật nói cho ta biết. Ngươi... Thật sự đang tu luyện Đại Nhật Kinh?
- Không sai, ngươi sao vậy?
Nhìn vẻ mặt Âm Nha trở nên nghiêm túc, Từ Lạc lập tức có loại dự cảm chẳng lành, vội vàng hỏi:
- Ta... Không thể tu luyện? Hay là nói Ma Phật xung đột?
- Ma là đạo, Tiên là đạo, Phật cũng là đạo, chỉ là con đường khác nhau mà thôi. Thực ra bản chất của chúng chẳng có gì khác nhau, cũng không thể nói tới xung đột hay không.
Nghe Âm Nha nói như vậy, tinh thần căng thẳng của Từ Lạc mới chậm rãi buông lỏng ra, chỉ cần không xung đột là tốt rồi.
- Không phải, tiểu tử, ngươi thật sự... đang tu luyện Đại Nhật Kinh?
Âm Nha không rõ ràng lại lặp lại câu hỏi một lần.
- Sao?
Âm Nha lẩm bẩm kích thích tinh thần của Từ Lạc, hắn nghiêm túc nói:
- Có gì không ngại sao, có phải ta tu luyện Đại Nhật Kinh sẽ ảnh hưởng gì không?
Âm Nha lắc đầu, dùng giọng điệu rất nghiêm túc nói:
- Không những sẽ không ảnh hưởng, ngược lại... Còn lợi ích to lớn đối với con đường đại đạo của ngươi.
- Thật hay giả?
Từ Lạc hơi hoài nghi.
- Lão tổ lừa gạt ngươi làm gì!
- Vừa mới nhìn dáng vẻ của ngươi, ta còn cho rằng sẽ có ảnh hưởng.
- Lão tổ nghĩ không thông!
- Không nghĩ ra cái gì?
- Tiên Ma Phật, trong đó Ma đạo gần như không có ngưỡng cửa gì. Là người nào cũng có thể tu luyện. Tiên đạo tương đối chú trọng tư chất linh căn. Về phần Phật đạo, cánh cửa cực kỳ cao, cũng không thể nói là ngưỡng cửa quá cao.
Âm Nha dùng móng vuốt cào đầu trọc, nói:
- Theo lời những lão hòa thượng kia nói, Phật đạo chú ý một chữ Duyên. Còn cái gọi là chữ Duyên này rốt cuộc là thiên phú hay là ngộ tính hoặc thứ lung tung khác, ta không thể biết được.
- Lão tổ không nghĩ ra. Tiểu tử Ma đạo như ngươi cả ngày hút âm hồn, tu luyện lại dựa vào Thiên Sát Hôi Tẫn đúc thành Thiên Ma Pháp Thân, toàn thân đều là sát hỏa. Nếu như dùng lời của tu sĩ Tiên đạo mà nói, tiểu tử ngươi chính là loại giết người như ngóe. Tội ác tày trời, người người đều có thể giết. Hai tay tiểu tử ngươi dính đầy máu tươi, không có nhân tính, tất sẽ bị nhốt vào mười tám tầng địa ngục, vĩnh viễn không thể siêu sinh.
...
Từ Lạc không nói nên lời, há miệng, không biết nên nói cái gì.
- Theo lý mà nói, loại tồn tại giết người như ngóe không có nhân tính như ngươi, đời này không thể có duyên với Phật. Cho dù có duyên thì yêu ma cũng bị trấn áp. Tại sao ngươi còn tu luyện Đại Nhật Kinh?
Âm Nha thật sự không nghĩ ra.
Trong suy nghĩ của nó.
Nếu như Tiên đạo chú trọng tư chất linh căn.
Phật đạo chú trọng nhất là tâm tính. Loại tâm tính này cho dù không thể gọi là lòng dạ từ bi, phổ độ thiên hạ thì ít nhất cũng phải là người có tâm địa thiện lương, vui vẻ giúp người. Là hiệp giả, vì nước vì dân.
Lại nhìn tiểu tử Từ Lạc này một chút.
Đừng nhìn dáng vẻ hình người dạng chó, khoác lên gương mặt tuấn tú, nhìn siêu phàm thoát tục.
Nhưng cũng chỉ là nhìn mà thôi.
Tiểu tử này tuyệt đối là một người lòng dạ độc ác, giết người như ngóe, không nhân tính.
Nếu không thì từng hồn đỉnh chứa đầy âm nguyên kia, làm sao có được?
Một tiểu tử thích giết thành tính như vậy lại tu luyện Đại Nhật Kinh? Còn bước lên con đường Phật đạo?
Thế nào!
Tiểu tử này buông đồ đao, lập địa thành Phật rồi sao?
Có thể không?
- Không phải! Lão tổ cảm thấy khó chịu, Đại Nhật Kinh ngươi tu luyện như thế nào?
- Tu luyện thế nào? Cũng không tu luyện gì cả, chỉ tùy tiện cảm ngộ hai lần, bắt đầu tu luyện cũng không có gì khó cả.
Ngươi chỉ cảm ngộ hai lần?
Lần đầu tiên Âm Nha cảm thấy mình thiếu kiến thức, cũng ngày càng nhìn tiểu tử vô hại trước mặt một lúc.
- Đại Nhật Kinh này thật sự là bảo điển thần thánh của Phật môn Mật tông?
- Nói nhảm! Ngươi cho rằng thế nào.
Từ Lạc tò mò hỏi:
- Lợi hại không?
- Lợi hại không? Bỏ chữ “không” đi!
- Lợi hại như thế nào?
- Lợi hại ra sao, lão tổ ta cũng không nói rõ được.
Âm Nha suy tư một lát, sau đó nói:
- Chỉ nghe nói trong Đại Nhật Kinh có một bí pháp, gọi là Đại Nhật Như Lai Minh Vương Ấn. Thứ này hình như có thể trấn áp tất cả yêu ma tà vật, còn có một bí pháp, gọi là Đại Nhật Như Lai Kim Cương chú. Thứ này càng có thể trực tiếp siêu độ tất cả thần hồn quỷ quái...
- Thứ này! Thật lợi hại như vậy?
Từ Lạc kích động.
- Nếu không thì sao, ngươi cho rằng bảo điển thần thánh của Phật môn Mật tông là chơi đùa sao? Ta còn nghe nói... Tu luyện đồ chơi này dường như còn có thể tu luyện ra hóa thân Đại Nhật Như Lai Phẫn! Đó mới gọi là lợi hại, cách mười vạn tám ngàn dặm, yêu ma quỷ quái gì cũng phải quỳ xuống.
Lời nói khẽ chuyển, âm điệu lại biến hóa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận