Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 453 - Tiến về Hắc Chiểu Trạch (3)



Chương 453 - Tiến về Hắc Chiểu Trạch (3)




- Trách không được người ta đều nói Kiếm Thập Thất là kiếm đạo kỳ tài của Đãng Kiếm sơn trang, quả nhiên tên không hư truyền, tuổi còn nhỏ, vậy mà tu luyện Đãng Ma Kiếm Kinh đến tầng mười lăm, thật sự là không thể tin tưởng!
- Ai nói không phải chứ, ta tu luyện Đãng Ma Kiếm Kinh đã hơn bốn mươi năm, hiện tại cũng chỉ luyện đến tầng thứ bảy mà thôi, ai, thật sự là không có cách nào so sánh!
- Ngươi có thể tu luyện tới tầng thứ bảy đã rất đáng gờm. Ta tu luyện Đãng Ma Kiếm Kinh hơn mười năm, đến bây giờ vẫn không đột phá tầng thứ ba, sau đó trực tiếp từ bỏ.
Phần lớn người nghị luận sôi nổi.
Đãng Ma Kiếm Kinh được gọi là một trong những kiếm thuật mạnh nhất trong thiên hạ hiện nay.
Phàm là tu sĩ, ai cũng muốn tu luyện.
Đáng tiếc chính là.
Đại đa số đều là tu luyện vài năm hoặc hơn mười năm, chẳng có tiến triển gì, đành từ bỏ.
Đãng Ma Kiếm Kinh có yêu cầu quá cao với thiên phú và ngộ tính, không có thiên phú kiếm đạo, ngộ tính không cao, nhiều nhất chỉ tới tầng chín.
- Thập Thất công tử thật là kỳ tài kiếm đạo, thế mà đã tu luyện đến tầng mười lăm, Hoa mỗ tự thẹn không bằng.
Hoa Nam Đình mở miệng khen ngợi.
- Nam Đình công tử quá khiêm tốn, ta cũng chỉ vận khí tốt mà thôi, xa xa không thể nói tới kiếm đạo kỳ tài gì đó.
Kiếm Thập Thất cười nhạt, khiêm tốn trả lời:
- Cùng lắm cũng chỉ là dính phúc của lão tổ tông Đãng Kiếm kiếm sơn chúng ta, nếu không có kiếm bia lão nhân gia để lại, ta cũng không thể tu luyện đến tầng mười lăm của Đãng Ma Kiếm Kinh.
- Đãng Ma Kiếm Kinh tầng mười lăm... Thật sự là giang sơn đời nào cũng có nhân tài, lão phu tu luyện Đãng Ma Kiếm Kinh hai trăm năm, cho đến bây giờ cũng chỉ đến tầng mười sáu mà thôi.
Khô Vinh lão gia sinh lòng cảm khái, nhịn không được khen ngợi nói:
- Tuổi nhỏ như vậy đã tu luyện Đãng Ma Kiếm Kinh đến tầng mười lăm, Thập Thất công tử tuyệt đối tiền đồ vô lượng, tương lai có thể, tu sĩ Xích Luyện Tông chúng ta, trong thế hệ trẻ tuổi, e là không ai có thể bằng, xem ra Đãng Kiếm sơn trang thế hệ này này lại sắp xuất hiện một vị Kiếm Ma.
Kiếm Thập Thất bị yêu thương mà sợ:
- Lão tiền bối quá khen, vãn bối cũng chỉ là may mắn.
Đi ở phía trước.
Tuyết Vân Nghê cũng lễ phép khen ngợi một câu.
Kiếm Thập Thất có thể tu luyện từ Đãng Ma Kiếm Kinh đến tầng mười lăm, quả thật không phải tầm thường.
Đương nhiên là vậy.
Nếu nói thế hệ trẻ của Xích Luyện Tông không ai có thể sánh kịp, ít nhiều có chút khoa trương.
Ít nhất nàng cũng biết trong tu sĩ Xích Luyện Tông có người tu luyện Đãng Ma Kiếm Kinh đến tầng thứ mười tám.
Chẳng qua.
Nhắc tới Đãng Ma Kiếm Kinh.
Nàng đột nhiên nhớ tới một người.
- Đãng Ma Kiếm Kinh tầng hai mươi bảy...
Lúc ấy ở hoang nguyên, nàng bị vây quét.
Cuối cùng tế ra pháp bảo hộ thân mà sư tôn Phong Tuyết nương nương ban cho mới miễn cưỡng tránh thoát một kiếp. Lúc chạy trốn nàng tận mắt chứng kiến một tu sĩ Ma đạo cầm trong tay một thanh bạch cốt đại kiếm, một kiếm tế ra, bầu trời biến thành đêm tối, uy lực của Đãng Ma Kiếm Kinh tầng hai mươi bảy trùng trùng điệp mà bá đạo.
Sở dĩ nàng có ấn tượng khắc sâu.
Thứ nhất.
Bởi vì uy lực của Đãng Ma Kiếm Kinh tầng hai mươi bảy thực sự hiếm thấy.
Bất kể là Tiên đạo hay là Ma đạo, có thể tu luyện Đãng Ma Kiếm Kinh đến tầng này đều ít ỏi không có mấy.
Còn có một nguyên nhân nữa.
Cả người kẻ đó bốc lên ngọn lửa u ám, bốc khói đen lăn lộn.
Điều này làm cho nàng nhớ tới một người.
Một người suýt nữa giết mình trong đăng môn đại điển.
Người phụ lòng kia cả người bốc lửa, bốc khói đen lăn lộn, tỏa ra sát khí đáng sợ.
- Là tên khốn kiếp kia...
Từ sau khi đăng môn đại điển qua đi.
Tuyết Vân Nghê vẫn luôn tìm kiếm người thần bí kia.
Đáng tiếc chính là.
Tất cả manh mối quá ít, tên tuổi, đạo hiệu, thân phận, bối cảnh.
Thứ duy nhất biết là da thịt của đối phương rất trắng, dáng người đều cân bằng, Pháp Thân rất mạnh. Cho dù tay không, từng chiêu từng thức, cường đại vô lượng. Tế luyện đủ hai mươi bốn trận kỳ, còn có thể diễn hóa ra một Kim Giáp Cự Linh. Cả người hắn sinh ra u hỏa, bốc khói đen, một thân ma sát thần bí lại khủng bố.
Nếu để Tuyết Vân Nghê nhìn thấy người kia lần nữa.
Nàng tuyệt đối có lòng tin sẽ nhận ra.
Bởi vì tu sĩ có thể luyện hóa hai mươi bốn lá trận kỳ, đã ít lại càng ít.
Còn cả Kim Giáp Cự Linh kia nữa, cảm giác nó giống như một loại thần thức hóa thân.
Nhất là khi có u hỏa bốc cháy, khói đen cuồn cuộn.
Ở Xích Luyện Tông.
Trên người bốc lên u hỏa, tu sĩ bốc khói đen, có lẽ có rất nhiều.
Nhưng mà.
Ngọn lửa u ám có thể so với ma diễm, khói đen cuồn cuộn ngập trời, hơn nữa, một thân sát khí, lại hung ác tàn nhẫn tuyệt đối là số ít.
Ban đầu.
Tuyết Vân Nghê vẫn luôn nhận định là.
Người thần bí kia, tám chín phần mười hẳn là một vị thiên kiêu che giấu của Xích Luyện Tông.



Bạn cần đăng nhập để bình luận