Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 558 - Một đám lão a di (2)



Chương 558 - Một đám lão a di (2)




Còn mình thì sao?
Thế mà ngươi ngu ngốc còn muốn hắn làm trai lơ của mình?
Còn cho hắn nhiều tài nguyên như vậy?
Sao tên vương bát đản kia có thể vô sỉ như vậy!
Sao có thể lừa hảo tâm của ta như vậy!
Sao có thể như lang tâm cẩu phế!
Nếu như chỉ là như vậy, còn chưa tới mức khiến cho Bạch Cốt phu nhân tức giận, đau đớn dữ dội. Chân chính làm cho nàng nghiến răng nghiến lợi chính là trong đại mộng của mình có một đoạn ân oán tình cừu, vậy mà cũng là Từ Lạc?
Nhớ tới hai năm nay Từ Lạc giả vờ cả người lẫn vật vô hại, thành thật ở trước mặt mình giống như nam hài nhà bên, Bạch Cốt phu nhân tức giận run rẩy.
Nàng là như thế.
Khương Sơ Tầm cũng không khác gì.
Khi ý thức được Từ Lạc chính là người mình vẫn luôn tìm kiếm, trong lúc nhất thời nàng không chịu nổi.
Nhất là khi nhớ tới Tiên Nghệ tiểu trấn, vậy mà bản thân mình còn trêu đùa Từ Lạc, càng khiến nàng hận không thể tìm miếng đậu phụ đập đầu chết.
Dù sao Khương Sơ Tầm cũng không nghĩ tới nam nhân trắng trẻ mặt như quan ngọc trong giấc mộng chính là Từ Lạc.
Nhưng.
Muốn nói hết chỗ nói.
Người chịu không nổi nhất không phải là Bạch Cốt phu nhân, cũng không phải Khương Sơ Tầm.
Mà là Tuyết Vân Nghê.
Trước đó.
Nàng còn không dám khẳng định có phải Từ Lạc hay không.
Hiện tại rốt cục cũng có thể khẳng định, người bí ẩn kia chính là Từ Lạc.
- Hắn biết... Ngay từ đầu đã biết...
Tuyết Vân Nghê đứng đó thất hồn lạc phách, lẩm bẩm tự nói tự thở, trong đầu nhớ lại cảnh lần đầu tiên gặp mặt Từ Lạc.
Lúc đầu tiên gặp mặt, Từ Lạc đã nhận ra chính mình, hắn lại làm bộ không biết.
Lần thứ hai gặp mặt ở Tiên Nghệ tiểu trấn, hắn cũng làm bộ không biết. Sau đó hắn giả vờ ở Lão Kim Câu, đi theo chính mình cùng nhau rơi vào kết giới thần bí. Không chỉ cướp đi Kim Ngọc Nhân Sâm của mình, còn năm lần bảy lượt muốn giết mình.
Sao có thể vô sỉ như vậy!
Sao có thể cặn bã như vậy!
Sao có thể vương bát đản như vậy!
Nhớ tới Bạch Cốt phu nhân, Khương Sơ Tầm hai người nói chuyện phiếm về giấc mộng, còn xảy ra chuyện trăng hoa tuyết nguyệt với Từ Lạc.
Mà mình lại hồ đồ hợp đạo với hắn trong đăng môn đại điển. Tuyết Vân Nghê đã có tâm muốn chết.
- Các ngươi... Các ngươi...
Kiếm Linh Nhi nhíu mày thật sâu, dùng một loại ánh mắt rất kỳ quái nhìn Bạch Cốt phu nhân, lại nhìn Khương Sơ Tầm, ánh mắt lại dò xét Tuyết Vân Nghê, nói:
- Vân Nghê tỷ, trong Đăng Môn đại điển, ngươi đã từng hợp đạo với Từ Lạc, Sơ Tầm tỷ và phu nhân ở trong đại mộng hợp đạo với Từ Lạc. Mấy người các ngươi, mấy lão a di này... vẫn luôn điên cuồng như vậy...
Gương mặt thanh mỹ không tỳ vết của Tuyết Vân Nghê lúng túng không thôi, trắng xanh liên tục, cúi đầu.
Vẻ mặt của Khương Sơ Tầm cũng có chút không được tự nhiên cho lắm.
Bạch Cốt phu nhân không biết bị tức cười hay xảy ra chuyện gì, nàng lắc đầu ôm ngực cực kỳ uất ức, bật cười nói:
- Bà cô đã chơi nam nhân cả đời, không nghĩ tới lần này lại bị một tiểu nam nhân đùa giỡn.
Nói thế nào.
Nàng lại thở dài thật sâu:
- Cũng trách ta, đầu óc bị nhan sắc của tiểu tử họ Từ kia bị đánh choáng. Mặc dù tiểu gia hỏa này nhìn trắng nõn, phong nhã hào hoa. Nhưng ta biết tu sĩ có thể lăn lộn ở Lão Hòe Lĩnh tuyệt đối không thành thật như mặt ngoài... Đúng vậy, ta biết... Ta vẫn luôn biết...
- Nhưng mà!
- Cô nãi nãi ta thật sự không nghĩ tới... Tên tiểu gia hỏa họ Từ kia lại là một con sói khoác da dê!
- Không phải! Ta vốn đang hấp dẫn người khác. Ngươi nói hắn ta trắng nõn tuấn tú như vậy, tại sao trong lòng lại vô sỉ như thế. Tên tiểu vương bát đản kia ở trong Huyết Nguyên điện, chân trước suýt chút giết chết ta. Chân sau thì luôn tỏ vẻ ấm áp hỏi thăm ta. Hắn cũng đã sớm biết chuyện đại mộng, ta vẫn luôn tìm kiếm hắn, vậy mà tên vương bát đản kia mặt không đỏ, hơi thở không gấp lắc lư trước mặt ta.
- Xem ra bà cô thật sự là già rồi... Mắt mờ! Bình sinh chưa từng bị lừa dối như vậy, cũng chưa từng ăn thua lớn như vậy. Từ Lạc, ha ha... Tốt! Rất tốt!
- Từ Lạc, hắn...
Khương Sơ Tầm tự hỏi:
- Hiện tại hắn trưởng thành nhanh như vậy?
- Đúng vậy, vì cái gì.
Trong mấy người có mặt ở đây, có lẽ chỉ có Bạch Cốt phu nhân là hiểu rõ về Từ Lạc nhất.
Nhưng cũng chỉ biết Từ Lạc từ mấy năm trước, đi theo một đám đệ tử Kim Hà Tông phản bội chạy trốn tới Xích Luyện Tông. Sau đó hắn vẫn luôn tu luyện ở Lão Hòe Lĩnh.
Bạch Cốt phu nhân từng đo linh căn cho Từ Lạc, là tiếp cận Vô Hà cực phẩm linh căn.
Cho dù linh căn bậc này cũng không thể trưởng thành nhanh như vậy?
Chẳng lẽ hắn ta có kỳ ngộ gì?
Bạch Cốt phu nhân lắc đầu.
Nàng thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Đây là kỳ ngộ gì.
Có thể khiến một người trong thời gian mấy năm ngắn ngủi đã tu luyện Đãng Ma Kiếm Kinh đến tầng hai mươi bảy, còn có thể đồng thời chấp chưởng ba mươi sáu lá trận kỳ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận