Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 61 - Ngưng Thần (2)



Chương 61 - Ngưng Thần (2)




Hắn chỉ xem xong bút ký và quan tưởng nhập định hai lần, sau đó tùy tùy tiện tiện ngưng tụ ra thần lực, về sau lại suy nghĩ đứt quãng mấy lần, mơ mơ hồ hồ liền tiến vào giai đoạn đại thành.
Hắn cũng không rõ ràng thiên phú của mình cao hay là do tu luyện ma đạo, dù sao cứ như vậy mà đại thành.
Trước kia Từ Lạc còn chưa dám khẳng định, sau khi tu luyện, hắn rất chắc chắn, thứ này chính là tu luyện thần hồn.
Ở tu hành giới, bất kể ma đạo hay tiên đạo, tu luyện đều là nhục thân, tố Pháp Thân, trúc căn cơ, khai Tử Phủ, dưỡng Kim Đan, hóa Nguyên Anh, liền có thể chứng đạo thành tiên.
Về phần thần hồn, ở tu hành giới vẫn luôn là cấm kỵ, không ai dám đụng vào, mặc dù có một ít pháp môn đặc thù, nhưng phần lớn là tôi luyện thần thức, dù là như thế, cũng rất ít có người đi tôi luyện thần thức.
Bởi vì thần thức quá yếu ớt, một khi không cẩn thận, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, hoặc là tinh thần thác loạn, hoặc trở thành người thực vật.
Cho nên, tại tu hành giới, mặc kệ là tu sĩ ma đạo hay là tu sĩ tiên đạo đều là chịu đựng, sống càng lâu, thần hồn càng vững chắc, thần hồn càng vững chắc, thần thức cũng sẽ càng cường đại.
Từ Lạc từ sau khi tu luyện thần hồn, giống như mở ra một cánh cửa mới.
Hắn có thể cảm giác được rõ ràng thần hồn của mình trở nên cường đại gấp mấy lần so với trước kia, thần thức càng không gì sánh kịp.
Trước kia.
Thời điểm hắn khống chế mười trận kỳ, vô cùng cố hết sức.
Không phải pháp lực không đủ thâm hậu, mà là thần thức không đủ cường đại.
Thần thức vô cùng quan trọng với tu sĩ, thứ này mặc dù không có lực công kích gì, nhưng có thể khiến ngươi thi triển pháp thuật, hoặc bấm động pháp quyết, bao gồm cả bố trí trận pháp, tỉ mỉ cẩn thận, chỉ đâu đánh đó.
Giống như hiện tại.
Thời điểm Từ Lạc bố trí mười mặt trận kỳ, dùng thần thức điều khiển mười đạo Âm Quỷ, không chỉ nhẹ nhàng như thường, điều khiển giống như cánh tay của mình, muốn biến hóa thế nào liền biến hóa như thế đó.
- Thanh tỷ, ngươi biết cảnh giới Ngưng Thần kế tiếp là cái gì không? Tu luyện như thế nào?
Ngu Yến Thanh lắc đầu:
- Ta cũng không biết, năm đó Trung lão truyền đạo, chỉ truyền phương pháp tu luyện Ngưng Thần, về phần cảnh giới kế tiếp, ta chỉ nghe nói là Khu Vật, cụ thể tu luyện như thế nào, không biết được.
- Khu Vật?
Từ Lạc kinh ngạc không thôi:
- Chính là ngự kiếm, là loại lấy thủ cấp người ngoài ngàn dặm?
- Hẳn là vậy.
Được lắm!
Thật là một gia hỏa tốt!
Từ Lạc hít sâu một hơi, ở tu hành giới chỉ có xây dựng thành căn cơ đại đạo, mới có thể ngự kiếm, nhưng cũng chỉ có thể khống chế phi kiếm của mình, hơn nữa còn là lấy pháp lực khống chế, thần thức chỉ phát huy ra tác dụng khống chế hướng dẫn.
Hắn chưa từng nghe nói qua, chỉ đơn thuần dùng thần thức có thể Khu Vật.
- Ta nghe Trung lão nói qua, cao thủ cảnh giới Khu Vật không cần xuất thủ, chỉ dùng ý niệm, không chỉ có thể nghiền nát vật thể, còn có thể điều khiển tư duy của người khác.
Đậu xanh rau má!
Tà dị như vậy sao?
Nghe còn ma đạo hơn cả ma đạo!
- Vậy ngươi có biết nơi nào có thể tìm được phương pháp Khu Vật không?
- Doanh địa của thành thị xung quanh đều không biết, chỉ có... Tí Hộ Sở.
Từ Lạc gật gật đầu, trong lòng tính toán, quay đầu tìm một cơ hội, đi tới Tí Hộ Sở một chuyến, chuyện này không vội, trước tiên tu luyện cảnh giới Ngưng Thần viên mãn rồi nói sau.
Đông đông đông ——
Tiếng gõ cửa truyền đến.
Là Hồng lão.
Hắn ta bưng một ít hoa quả đi vào:
- Từ tiên sinh, doanh trại chúng ta cũng không có đồ ăn thượng đẳng ngon miệng gì, chỉ có những trái cây này xem như tạm được, hy vọng tiên sinh không nên ghét bỏ.
Nhìn mấy đĩa hoa quả xanh mơn mởn, lại nhỏ bé ỉu xìu, Từ Lạc cười nhạt, cầm lấy một trái cây to bằng nắm tay trẻ con, cũng không biết là lê hay là lê gì, cắn một cái, vừa chua vừa chát.
- Từ tiên sinh, là như vậy... Hai Âm Linh tập kích doanh địa chúng ta không phải chuyện đùa, hung tàn hơn nhiều so với Âm Linh khác, tám chín phần mười là từ thi hố ở cửa miếu cũ đào ra, ta lo lắng...
- Đợi một chút.
Từ Lạc buông trái cây đã cắn một nửa xuống, nhíu mày, kinh nghi hỏi:
- Thi hố nơi cửa miếu cũ?
- Ta cũng không quá xác định, nghĩ đến, hẳn là vậy.
- Ta không phải hỏi ngươi cái này, ta là hỏi, chỗ hố xác có Âm Linh?
- Có! Hơn nữa còn không ít.
Nghe vậy, trong lòng Từ Lạc kinh hỉ không thôi:
- Ngươi chắc chứ?
Nhìn khuôn mặt tuấn tú của hắn tràn đầy hưng phấn, Hồng lão không rõ ràng cho lắm, gật gật đầu:
- Vài năm trước đây ta dẫn đội tuần tra, đi tới cửa miếu cũ, phát hiện nơi đó có một cái hố thi thể, âm khí vô cùng nặng, âm hồn càng nhiều vô số kể, lúc ấy đã nhìn thấy ít nhất bốn con Âm Linh ở trong hố thi.
- Không ngờ lại có chỗ tốt bực này!



Bạn cần đăng nhập để bình luận