Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 467 - Một kiếm chém bảy (2)



Chương 467 - Một kiếm chém bảy (2)




Đúng lúc này.
Trong một chớp mắt.
Tuyết Vân Nghê vượt lên trước một bước, hái xuống một gốc Kim Ngọc Nhân Sâm.
Cùng lúc đó!
Ầm!
Hộp kiếm sau lưng Kiếm Thập Thất diễn hóa ra chín thanh pháp kiếm, lần lượt phá rễ cây trước người, lập tức tấn công Bất Tứ hòa thượng.
Gần như không có bất cứ do dự nào, pháp quyết vừa bấm, chín thanh kiếm bay về phía Bất Tứ Hòa Thượng phía trước.
Thấy một màn này.
Bất Tứ hòa thượng trong lòng mắng to, tức giận rống một tiếng, đồng thời Kim Cương tráo hộ thể liều mạng quấn quanh rễ cây già, thu Kim Ngọc Nhân Sâm vào trong túi.
Kiếm Thập Thất bước ra một bước, trong chớp mắt đã tới, quát lớn:
- Giao ra Kim Ngọc Nhân Sâm, nếu không giết không tha!
- Ta giao con mẹ ho ngươi!
Bất Tứ hòa thượng cướp được một gốc Kim Ngọc Nhân Sâm lập tức chém giết với Kiếm Thập Thất.
Cùng một thời gian.
Lão giả đầu trọc vẫn chưa kịp hái Kim Ngọc Nhân Sâm xuống, Hoa Nam Đình từ phía sau đã xông tới, trực tiếp cầm kiếm chém giết.
- Thằng nhãi ranh!! Ngươi muốn chết!
Sáu cánh tay của lão giả đầu trọc vung lên, trực tiếp tế ra sáu trận kỳ, xoay người muốn giết chết Hoa Nam Đình!
Bành! Bành! Bành!
Từ Lạc vung hai cánh tay, quyền lực hung mãnh, một đường tóe lửa đánh vào gốc cây cổ thụ. Hắn đã không tranh gốc Kim Ngọc Nhân Sâm ở phía đông, cũng không hề động Kim Ngọc Nhân Sâm ở giữa. Lộ trình của hắn chính là gốc Kim Ngọc Nhân Sâm còn lại.
Cách đó không xa.
La Ưng liều lĩnh xông về phía một gốc Kim Ngọc Nhân Sâm.
Phía sau, bảy tám người dùng toàn lực giống như phát cuồng đuổi theo La Ưng.
Mắt thấy La Ưng ngày càng gần Kim Ngọc Nhân Sâm, Từ Lạc cũng bắt đầu đổ xúc xắc.
Tốc độ của hắn không nhanh không chậm, rất chính xác, trùng hợp hơi chậm hơn La Ưng.
Bành!
Cuối cùng...
La Ưng phá vỡ rễ cây già, thu gốc Kim Ngọc Nhân Sâm kia vào trong túi.
Ngay sau đó, bảy tám vị tu sĩ cũng xông tới.
- Ngươi dám!
Có lẽ là ý thức được những người này muốn ra tay với mình, La Ưng lắc mình một cái, pháp lực trong cơ thể bạo phát, giận dữ hét lên:
- Ai ra tay, giết cả nhà jsedm!
Sưu sưu sưu sưu sưu...
Bảy tám tu sĩ còn không hề do dự, trực tiếp lấy pháp khí ra tấn công.
Bọn họ đều là tu sĩ Xích Luyện Tông, cũng đều là người được Đan Đỉnh Sơn chiêu mộ đến. Nếu như ngày thường, cho bọn họ mười ngàn lá gan, cũng không dám ra tay với La Ưng.
Đầu tiên.
Dù sao La Ưng cũng là tu sĩ Pháp Thân đại viên mãn, những người khác căn bản không phải đối thủ.
Thứ hai.
La Ưng lại là chấp sự của Đan Đỉnh Sơn.
Thân phận địa vị, căn bản không phải tu sĩ bình thường có thể chọc được.
Nhưng mà.
Ở trong kết giới thần bí này, sau này có thể ra ngoài hay không đều chưa biết, ai còn quản ngươi có phải là chấp sự của Đan Đỉnh Sơn hay không.
Huống chi đây là bảo vật vô giá, là Kim Ngọc Nhân Sâm, là bảo vật có thể rèn luyện Pháp Thân hàng thật giá thật.
Ai mà không muốn đánh cược một lần?
Đáp án là khẳng định.
Trân bảo như Kim Ngọc Nhân Sâm tuyệt đối đáng giá liều mạng đi đánh bạc một phen!
Đại chiến một khi xúc động sẽ lập tức bạo phát.
Bất Tứ hòa thượng đại chiến Kiếm Thập Thất.
Hoa Nam Đình và lão già đầu trọc chém giết nhau.
La Ưng chém giết với bảy tám vị tu sĩ.
Toàn trường chỉ có hai người không có ra tay.
Một người là Tuyết Vân Nghê.
Người còn lại là Từ Lạc.
Tuyết Vân Nghê cướp được một gốc Kim Ngọc Nhân Sâm, cũng không tiếp tục tranh đoạt, mà đứng một mình, hơi nhíu mày, người ba phe đang chém giết, ánh mắt thỉnh thoảng còn nhìn lên người Từ Lạc.
Không còn!
Bốn gốc đều bị cướp đi.
Gốc cuối cùng rơi vào trong tay lão già đầu trọc.
Từ Lạc vẫn không ra tay.
Hắn không vội.
Tuyệt không vội.
Ngay từ đầu đã không có ý định cướp.
Nơi này là kết giới thần bí.
Không ai ra được.
Việc Từ Lạc cần phải làm là chờ.
Chờ những người này tiêu hao gần hết pháp lực, sau đó bản thân lại đi lên thu hoạch một đợt.
Cướp bảo?
Ngại quá.
Hắn không làm loại chuyện này, quá không chuyên nghiệp.
Nếu muốn cướp.
Vậy thì oanh liệt liệt cướp hết.
Không chỉ muốn cướp Kim Ngọc Nhân Sâm, ngay cả túi trữ vật của những người này, kể cả Hoàng Kim Đại Bổng Chùy, bao gồm cả Tiểu Kim Nhân, cho dù là thi thể của bọn họ, hắn cũng chuẩn bị cướp đi.
...
...
Đột nhiên!
Tuyết Vân Nghê động.
Không ngừng phá vỡ rễ cây cổ thụ, xông về phía bên này.
Trong lòng Từ Lạc căng thẳng, thầm mắng nữ nhân này thật sự là quá tham lam.
Ngươi vốn cướp đi một gốc, lại còn không biết đủ, chuẩn bị cướp gốc thứ hai hay sao?
Từ Lạc không rõ Tuyết Vân Nghê chuẩn bị cướp ai.
Định cướp Bất Tứ hòa thượng hay là lão già đầu trọc hoặc là La Ưng?
Kim Ngọc Nhân Sâm của Bất Tứ hòa thượng, Kiếm Thập Thất đang cướp.
Kim Ngọc Nhân Sâm của lão giả đầu trọc, Hoa Nam Đình đang cướp.
Hai người này vẫn luôn là hộ hoa sứ giả của nàng, tục xưng liếm cẩu.
Chắc Tuyết Vân Nghê sẽ nể mặt bọn họ theo đuổi nhiều năm, không tranh đoạt với bọn họ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận