Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 556 - Đối mặt, rốt cục đã đến (2)



Chương 556 - Đối mặt, rốt cục đã đến (2)




Nhưng Tuyết Vân Nghê tự mình trải qua, không thể không khiến các nàng cảm thấy không thể tin được.
- Muội muội tốt, ta nghe nói... Lúc đăng môn đại điển, ngươi và hắn... Chẳng lẽ ngươi và hắn có chuyện không muốn ai biết?
- Ta... Ta không có!
Tuyết Vân Nghê lắc đầu phủ nhận!
- Ta nói Tuyết Vân Nghê, chuyện cho tới bây giờ ngươi cũng không cần giấu giếm nữa, chẳng lẽ ngươi không biết người ta là ai?
Khương Sơ Tầm cười nói:
- Thật là, cũng không phải chuyện gì không thể gặp người, có gì không dám thừa nhận, nếu như ngươi không nói ra, sao chúng ta có thể tìm kiếm giúp ngươi?
- Ta...
Tuyết Vân Nghê khóc không ra nước mắt, hai mắt khép lại, hít sâu một hơi, đỏ mặt nói:
- Được được! Ta thừa nhận là được chứ gì!
- Nha!
Kiếm Linh Nhi trừng hai mắt, không thể tin được.
- Ngươi... Vậy mà thật sự chơi với người xa lạ ở đăng môn đại điển... chơi tình duyên sương sớm?
Khương Sơ Tầm cũng ngạc nhiên.
- Hay lắm Tuyết Vân Nghê, trước đây thật không nhìn ra... Không nghĩ tới dưới dáng vẻ siêu phàm thoát tục như vậy, lại ẩn giấu nội tâm phong tao. Năm đó Bạch Cốt tỷ tỷ ngươi cũng không có điên cuồng như vậy! Thật sự là không thể nhìn mặt…
- Các ngươi... Các ngươi... Ta... Ta...
Tuyết Vân Nghê thật sự sắp khóc. Thắc mắc hận không thể tìm cái lỗ chui vào, che mặt nằm sấp trên mặt bàn:
- Các ngươi có thể đừng nói nữa hay không, ta hối hận chết mất!
- Không phải! Muội muội tốt, đăng môn đại điển ngươi đã hợp đạo với hắn rồi, chẳng lẽ ngươi không biết thân phận của hắn?
- Ta... Ta không biết. Lúc ấy ở đăng môn đại điển ta và hắn đánh chết đi sống lại, đánh đến đầu người biến thành đầu chó. Sau đó hồ đồ hợp đạo với hắn ta.
Mỗi lần nhớ tới chuyện này, Tuyết Vân Nghê lại tức giận không chịu nổi, nói:
- Tên khốn kiếp đáng chém ngàn đao kia trước khi đi còn muốn giết ta! Càng đáng giận hơn là hắn ta giả vờ giả vịt đi theo bên cạnh ta ở Lão Kim Câu, chẳng những cướp đồ của ta, sau khi bị ta nhận ra... còn hạ tử thủ với ta! Tức chết ta!
- Hắn tham gia đăng môn đại điển cùng năm với ngươi. Nói cách khác... Hắn bái nhập Xích Luyện Tông cũng không dài, trước đây vẫn là đệ tử ngoại môn...
Bạch Cốt phu nhân nghĩ nát đầu cũng không nghĩ ra, một đệ tử ngoại môn sao có thể lợi hại như vậy. Cho dù vận mệnh cứt chó gì đó, hoặc có kỳ ngộ, cũng không thể khủng bố như vậy.
Nàng cũng không nghĩ ra được đây là kỳ ngộ gì. Có thể khiến người ta tu luyện ra Đãng Ma Kiếm Kinh tầng hai mươi bảy, chấp chưởng ba mươi sáu lá trận kỳ, cộng thêm mở ra bảy tám ngàn khiếu huyệt toàn thân.
- Bạch Cốt tỷ tỷ!
Tuyết Vân Nghê hỏi:
- Mấy ngày nay ngươi đã gặp Từ Lạc, hoặc ngươi từng gặp hắn?
- Từ Lạc?
Bạch Cốt phu nhân lắc đầu:
- Sau khi ta xuất quan đã hỏi qua, nghe Đại Hà nói hắn vẫn luôn bế quan.
- Hắn đang bế quan ở nơi nào?
- Đang yên đang lành ngươi đi hỏi Từ Lạc làm gì? Hắn chọc ngươi?
- Hắn không có chọc ta, nhưng mà...
Tuyết Vân Nghê trầm giọng nói:
- Ta hoài nghi tên vương bát đản kia chính là Từ Lạc!
Tuyết Vân Nghê Ngữ nói một câu khiến mọi người ngây người.
Hai chữ Từ Lạc rơi xuống, Bạch Cốt phu nhân, Khương Sơ Tầm và Kiếm Linh Nhi trợn mắt há hốc mồm.
Ba người đều hoài nghi mình có phải nghe lầm hay không.
- sao? Ngươi hoài nghi Từ Lạc?
Tuyết Vân Nghê gật đầu thật mạnh:
- Đúng vậy, ta càng nghĩ càng cảm thấy có thể là Từ Lạc, trong số người ta biết, cũng chỉ có Từ Lạc phù hợp điều kiện!
- Mạnh! Vân Nghê tỷ tỷ, ngươi nên không tìm người đến mức ngớ ngẩn đấy chứ?
Kiếm Linh Nhi căn bản không tin:
- Tiểu ca ca Từ Lạc người ta thiện lương như thế nào, một người vô tội như thế nào, bộ dạng trắng nõn, lại thành thật, phong độ hào hoa phong nhã. Ngươi cũng không phải chưa gặp qua, tại sao ngươi lại hoài nghi tiểu ca ca?
Bạch Cốt phu nhân và Khương Sơ Tầm cũng cảm thấy không có khả năng.
Các nàng đều biết Từ Lạc, hơn nữa còn tương đối quen thuộc.
Bạch Cốt phu nhân động một chút thì đưa tay lên sờ, Khương Sơ Tầm càng cưỡng hôn hắn.
Các nàng nghĩ lại, Từ Lạc vô cùng vô hại. Nhưng nếu nói năm lần bảy lượt trấn giết Tuyết Vân Nghê còn đại khai sát giới ở Lão Kim Câu, Đãng Ma Kiếm Kinh tầng hai mươi bảy, chấp chưởng ba mươi sáu trận kỳ.
Khương Sơ Tầm không tin, Bạch Cốt phu nhân lại càng không tin. Nàng nhớ rất rõ ràng, hai năm trước khi Từ Lạc đi theo mình, tu vi của Từ Lạc còn chỉ là cảnh giới Hóa Khí. Hai năm ngắn ngủi đã mở ra bảy tám ngàn khiếu huyệt? Còn tu luyện Cửu Chuyển Pháp Thân?
Nói đùa gì vậy.
Chớ nói hai năm nay.
Dù là hai mươi năm, hai trăm năm cũng không thể mở ra nhiều khiếu huyệt như vậy.
- Bạch Cốt tỷ tỷ, lúc trước ngươi thăm dò di tích Thanh Minh tông Huyết Nguyên điện ở hoang đảo hải ngoại, Từ Lạc có đi theo không?
- Có, ngươi sao vậy?
- Đãng Ma Huyết Kinh là ngươi dạy cho Từ Lạc hoặc là...
- Không!
Bạch Cốt phu nhân lắc đầu. Lúc trước ở Huyết Nguyên điện nàng nhớ rõ tấm bia đá chứa Đãng Ma Huyết Kinh cuối cùng đã sụp đổ. Đãng Ma Huyết Kinh từ đó tiêu tan thành mây khói. Ngoại trừ bản thân ra, hẳn những người khác không biết.



Bạn cần đăng nhập để bình luận