Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 58 - Doanh địa Thanh Phong Cương. (2)



Chương 58 - Doanh địa Thanh Phong Cương. (2)




- Đại Nam ca!
Một cô bé trông rất thanh xuân chạy tới, đưa một quả đào tới:
- Quả đào vừa hái nên hơi nát, ngươi không để ý chứ.
Lục Đại Nam nhận ra nữ hài tử, thuộc doanh địa Thanh Phong Cương, gọi là Mai Mai, là một cô nương nhiệt tình tương đối thiện lương.
Hắn nhìn quả đào Mai Mai đưa tới, cũng không nhận lấy.
Mặc dù đào nát, nhưng ở thế giới tận thế, có thể ăn một quả đào nát, tương đương với ăn sủi cảo vào năm mới.
- Cầm lấy đi.
Thấy Lục Đại Nam chậm chạp không chịu nhận, Mai Mai trực tiếp nhét vào trong tay hắn:
- Thanh tỷ, đây là của ngươi.
- Mai Mai, tự nàng giữ lấy đi.
- Thanh tỷ, tỷ nhìn tỷ luôn như vậy, các tỷ chịu hỗ trợ đối phó Âm Linh, một quả đào nát tính là gì... Muội vốn định cho các tỷ quả đào tốt, nhưng... quả đào tốt đều để cho người của đội hộ vệ thần thánh ở Tí Hộ Sở mang đi, lần này chúng ta mời bọn họ ra tay, giao rất nhiều vật tư...
Lúc này, phía sau truyền đến một tiếng quát chói tai:
- Mai Mai! Ngươi đang làm gì!
Một nhóm bảy tám người đi tới bên này.
Cầm đầu là một nam tử trẻ tuổi.
Nam tử mặc một bộ trung sơn màu đen, sau lưng đeo một thanh kiếm gỗ đào khổng lồ.
Nhìn thấy nam tử này, Lục Đại Nam bĩu môi, giống như là mắng một câu gì đó, ngay cả là Ngu Yến Thanh trong đôi mắt cũng hiện lên một tia chán ghét.
Nam tử tên là Phạm Trường Hoa, là tiểu đội trưởng đội hộ vệ của doanh địa này, cũng là đệ tử quan môn của Hồng lão gia tử.
- Đội trưởng, ta chỉ là lấy hai quả đào cho Thanh tỷ và Đại Nam ca.
- Quả đào?
Phạm Trường Hoa hừ lạnh một tiếng, quát mắng:
- Chẳng lẽ ngươi không biết, chúng ta vì mời vệ đội Thần Thánh của Tí Hộ Sở ra tay, đã giao cho bọn họ rất nhiều vật tư, ngươi còn đưa quả đào cho người ngoài?
Mai Mai nội tâm mặc dù không vui, cũng không dám bộc lộ ra, càng thêm không dám chống đối Phạm Trường Hoa, chỉ nhỏ giọng nói:
- Thanh tỷ cùng Đại Nam ca, hơn nửa tháng qua một mực giúp chúng ta đối phó Âm Linh.
- Chỉ bằng bọn họ?
Vẻ mặt Phạm Trường Hoa kiêu căng, đầu tiên là liếc nhìn Ngu Yến Thanh, khi ánh mắt rơi vào trên người Lục Đại Nam, trong ánh mắt rõ ràng tràn ngập khinh thường:
- Ngu Yến Thanh quả thật giúp được, nhưng hắn dựa vào cái gì? Mấy ngày nay cũng chỉ ở bên cạnh giơ đuốc dẫn cháy khu hồn thảo mà thôi, là việc ai cũng biết, lão đầu nhi tám mươi tuổi trong doanh địa chúng ta đều làm tốt hơn hắn.
- Phạm Trường Hoa!
Lục Đại Nam trừng mắt, quát to:
- Ngươi nói lại một lần nữa cho ta!
- Ta lặp lại lần nữa thì thế nào?
Phạm Trường Hoa cười nhạo:
- Ngươi chẳng qua chỉ là vừa mới nhập môn mà thôi, ngay cả thần lực siêu phàm cũng không thể ngưng tụ, một âm hồn cũng không đối phó được, thuần túy là một kẻ phế vật, còn không biết xấu hổ tới giúp chúng ta, cũng không sợ người khác chê cười!
- Phạm Trường Hoa! Con mẹ nó ngươi!
Lục Đại Nam giận không kiềm được, rút đại đao sau lưng ra, chém về phía Phạm Trường Hoa.
- Nói ngươi là phế vật, ngươi còn không phục, thần lực cũng không thể ngưng tụ, cũng dám ở trước mặt ta múa đao lộng thương!
Phạm Trường Hoa không né không tránh, giơ cánh tay lên, một bàn tay hiện ra thần quang nhàn nhạt, trong nháy mắt, tay không nâng lưỡi đao đánh tới, đột nhiên dùng sức kéo một cái, trực tiếp đoạt lại đại đao, cũng không thèm nhìn, ném xuống dưới núi.
- Lão tử liều mạng với ngươi.
Lục Đại Nam một thân cơ bắp nổ tung hổn hển, muốn tiến lên liều mạng với Phạm Trường Hoa, Ngu Yến Thanh ngăn hắn lại, nhìn về phía Phạm Trường Hoa, lạnh nhạt nói:
- Ngươi nếu muốn động thủ, ta đến bồi ngươi.
- Ngu Yến Thanh, ngươi cho rằng ta sợ ngươi sao?
Khi Phạm Trường Hoa rút thanh kiếm gỗ đào khổng lồ sau lưng ra, thôi động thần lực, kiếm gỗ đào lập tức nổi lên từng đợt thần quang.
- Dừng tay! Đều làm cái gì!
Một đám người trùng trùng điệp điệp chạy tới, lão giả cầm đầu, chính là Hồng lão tiên sinh.
Mai Mai vội vàng chạy tới cáo trạng:
- Hồng gia gia, ta chỉ lấy hai quả đào nát cho Thanh tỷ và Đại Nam ca, đáp tạ bọn họ trợ giúp, sau khi Phạm Trường Hoa biết, không chỉ dạy dỗ ta một trận, còn nói... còn nói một chút lời rất khó nghe.
Sau khi biết được chuyện, Hồng lão tiên sinh khiển trách Phạm Trường Hoa.
- Lão sư, vật tư của chúng ta hiện tại đã rất khan hiếm, quả đào phi thường trân quý, có thể nào cho người ngoài, huống chi... Bọn họ nói là đến hỗ trợ, kỳ thật căn bản không giúp đỡ được cái gì, nhiều thêm bọn họ một người cũng không nhiều lắm, thiếu một người bọn họ không ít, nhất là Lục Đại Nam kia, ngay cả thần lực cũng không thể ngưng tụ, ta xem hắn tới nơi này căn bản chính là ăn chùa uống chùa!
Hồng lão gia tử trầm giọng khiển trách:
- Im miệng!
- Lão sư, ngươi để ta nói hết được không?
Phạm Trường Hoa nhìn chằm chằm Ngu Yến Thanh, nói:
- Còn có nàng, hừ! Từ hơn nửa tháng trước, đã nói có một vị cao nhân thần bí, tên là Quỷ Kiến Sầu gì đó, nói có thể hàng phục Âm Linh, lâu như vậy cũng không có bất kỳ tin tức gì, ta xem tám phần là lừa đảo! Hại chúng ta chết nhiều người như vậy!



Bạn cần đăng nhập để bình luận