Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 779 - Hắn đã chết (3)



Chương 779 - Hắn đã chết (3)




Hắn nghĩ, chuyến này đi, không biết sống chết, nếu có thể thuận lợi dựng thành căn cơ đại đạo, không cần lo đến việc trả nợ. Còn không thành thì bản thân cũng chết, chết rồi, không phải trả nợ.
Nếu không biết Nhất Dược Trang có mấy vị cao thủ toạ trấn, hắn còn định vét sạch cả Nhất Dược Trang luôn.
Hôm nay thời tiết tốt, Từ Lạc đi khắp Thiên Cẩu Vịnh, nhìn xem còn thứ gì cần mang theo nữa không.
Hả? Bất chợt, hắn thấy người quen trên đường, là một lão đầu lôi thôi, quần áo sặc sỡ, đây chẳng phải là lão hầu tử?
Ngay sau đó, Từ Lạc khẽ lắc mình, biến thành dáng vẻ lúc làm môn khách ở Nam Phong thế gia, hô một tiếng:
- Lão hầu tử!
- Phong, Phong Thú đạo hữu?
Trông thấy Từ Lạc, lão hầu tử còn tưởng mình hoa mắt, mặt đầy khiếp sợ, không thể tin nổi, kinh hô:
- Ôi trời ơi! Ta không nhìn lầm chứ? Tiểu tử ngươi còn sống?
- Ta phúc lớn mạng lớn, may mắn thoát được một kiếp.
Từ Lạc đã sớm biết lão hầu tử không chết, bởi ngày Nam Phong thế gia bị diệt môn, lão gia hoả này đang khoái hoạt ở Thập Tam Trọng Lâu ở Thiên Cẩu Vịnh.
Thấy lão hầu tử mới bước ra từ thương hội, tay còn cầm hai túi trữ vật, Từ Lạc không khỏi hiếu kỳ hỏi:
- Ngươi không tới Thập Tam Trọng Lâu khoái hoạt à?
- Khoái hoạt cái quỷ gì! Còn gì để khoái hoạt…
Lão hầu tử thay đổi, dù vẫn mặc đồ sặc sỡ như hàng tao bao ấy, nhưng không còn là lão già rạng rỡ, không đứng đắn làm khách làng chơi lâu năm như hồi Phỉ Thuý Sơn.
Lão thiếu đi mấy phần phong tao, cũng không còn phong thái ngày xưa, khuôn mặt gió sương đầy nếp nhăn, thêm phần già nua.
Hắn nhấc nhấc túi trữ vật trong tay:
- Lâm Lang Động Thiên sắp mở ra, ta mua ít đồ chơi nhỏ, chuẩn bị tới đó tìm vận may.
- Ngươi đi Lâm Lang Động Thiên?
Từ Lạc cảm thấy kinh ngạc:
- Không phải cái lão già nhà ngươi đã buông xuôi, nói đời này không trúc căn cơ đại đạo mà, làm sao, nghĩ lại rồi à?
- Haiz! Trước khác, giờ khác.
Lão hầu tử thở dài, phiền muộn nói:
- Trước đây, lúc còn làm môn khách ở Nam Phong thế gia, không phải lo cơm áo gạo tiền, mỗi tháng luyện chế ít đan dược, không chỉ ăn no uống say, mà còn có thể tới Thập Tam Trọng Lâu kiếm hai kỹ nữ khoái hoạt. Không ngờ chỉ trong một đêm, Nam Phong thế gia bị diệt môn, người chết sạch, bảo khố bị cướp hết, đến linh chủng Kim Bích cũng bị đào đi luôn.
Từ Lạc thở dài theo, mặt thương xót tiếc hận:
- Haiz! Đúng thế.
Hắn vỗ vai lão hầu tử, an ủi:
- Người có phúc hoạ, nhà gặp hoạ, người thân qua đời, người sống vẫn phải sống, nghĩ thoáng chút đi…
- Nghĩ thoáng? Ngươi bảo lão tử nghĩ thoáng thế nào. Lão tử làm môn khách ở Nam Phong thế gia, tương đương với tay bưng chén vàng, ai mà ngờ, lúc còn đang sung sướng ôm kỹ nữ trong Thập Tam Trọng Lâu, sau khi tỉnh dậy thì chén vàng mất, cái này… Tìm chỗ nào để nói lý đây, như lời tiểu tử ngươi nói, ăn nồi lẩu, hát một bài, ma phỉ đến moẹ rồi!
Từ Lạc bật cười:
- Ma phỉ tới, lại không giết ngươi, thủ nghề luyện đan của ngươi tốt như thế, tới chỗ nào cũng sống được.
- Vâng, ma phỉ không giết lão tử, ta còn phải cảm tạ ma phỉ!
Lão hầu tử lại thở dài:
- Thủ nghệ luyện đan của lão tử còn dùng được, nhưng… Lớn tuổi rồi, người đã vùi vào đất tới eo, ai mời ta làm môn khách nữa đâu.
- Vậy nên, ngươi mới định tới Lâm Lang Động Thiên thử thời vận?
- Hoàn cảnh đưa đẩy thôi. Bây giờ, chỉ có thể làm thế, vả lại, lão tử cũng không còn nơi nào để đi.
Lão hầu tử lắc đầu, khoát tay:
- Thôi, không nhắc tới mấy cái này nữa.
Nhìn lão hầu tử thất lạc uể oải, cô đơn lạc lõng, Từ Lạc không ngờ tình cảm lão hầu tử dành cho Nam Phong thế gia lại sâu sắc như thế, hắn không nói thêm,chỉ nói chuyện phiếm và khởi hành tiến về hoang nguyên cùng lão hầu tử.

Hoang nguyên ở tận cùng phía nam đại vực Mãng Khâu, rất nhiều người nói đó là chiến trường Thượng Cổ, không ít người lại gọi là cấm địa Thượng Cổ.
Cho tới ngày nay, không còn ai biết, đến cùng hoang nguyên đã có trận đại chiến thế nào ở thời kỳ Thượng Cổ, những ghi chép về hoang nguyên trong nhiều cổ tịch cũng được giữ kín, phảng phất như đang giấu đi bí mật gì đó.
Địa thổ hoang nguyên bao la, thần bí lại quỷ dị, lưu truyền rất nhiều truyền thuyết thần tiên, thánh địa Lão Kim Câu nổi danh, vực sâu đầm lầy khiến người ta mới nghe đã sợ mất mật, Bá Vuơng Pha, Hắc Long Đàm, Quỷ Vương Cốc và những nơi thần bí trong truyền thuyết khác, đều ở sâu trong hoang nguyên.
Nghe nói, có người đã gặp một lão thần tiên, một kiếm mở ra thiên môn ở hoang nguyên, cũng có người thấy nữ tiên thiên tuyệt mỹ giáng xuống, người gặp thiên hà đại đạo cuồn cuộn như chiếu rọi chỗ sâu nhất hoang nguyên.
Có thật không thì chẳng ai biết, dù sao tất cả mọi người đều đồn là thế, rất tà dị.
Nhiều năm như vậy, từng đợt người tới hoang nguyên thám hiểm, muốn tìm kiếm bí mật của nơi này, nhưng đến một lượt, chết một lượt, chỉ có vào không có ra, sống không thấy người, chết không thấy xác, bặt vô âm tín.



Bạn cần đăng nhập để bình luận