Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 168 - Hỗn chiến



Chương 168 - Hỗn chiến




Hử?
Đột nhiên.
Từ Lạc phát hiện mập mạp trốn ở trong góc cũng đi theo.
Tên mập cắn răng một cái, tế ra chín tầng pháp quang hộ thể, ôm đầu chạy về phía giếng máu bên kia.
Đừng nói.
Một đôi chân ngắn chạy rất nhanh.
- Tên mập mạp này có chút bản lĩnh thật sự!
Từ Lạc thầm giật mình, nháy mắt công phu, mập mạp dịch dung thành lão hói, vậy mà một hơi xông đến phía trước Hắc lão quỷ, bạch khô lâu.
Chín tầng pháp quang trên người bắt đầu mơ hồ, mập mạp giơ tay lên, lòng bàn tay xuất hiện một bó lớn đan dược, nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp ném vào trong miệng, giống như nhai kẹo đậu phộng, nhìn bốn vị đại lão vẫn như cũ hỗn chiến, mập mạp giậm chân một cái, chuẩn bị xông lên một đợt.
Nhưng vừa nhấc chân, bành một tiếng, kịch chiến ừng lại.
Cuối cùng, mặt lớn sương mù không xông vào giếng máu, bị ba người Bạch Cốt phu nhân liên thủ ngăn lại, mặc dù kịch chiến chỉ kéo dài mấy hơi thở, nhưng bốn người đều tiêu hao không nhỏ, mặt lớn sương trắng cũng không hoàn toàn như lúc trước, pháp quang trên người Quỷ Chúc đại lão gia và Bạch Mục lão thái gia rõ ràng yếu bớt, ngay cả Bạch Cốt phu nhân vẫn luôn như người ngoài cuộc, pháp quang trong tay Bạch Cốt phu nhân cũng không còn nhu hòa như lúc trước.
Ngược lại.
Bốn người dường như đã phát giác được cái gì, ánh mắt toàn bộ rơi vào trên người mập mạp.
Mập mạp có phần hoảng, cũng có chút sợ hãi, còn có vài phần lúng túng, đứng ở nơi đó, tiến cũng không phải, nhìn Bạch Mục lão thái gia, lại nhìn Quỷ Chúc đại lão gia, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Bạch Cốt phu nhân, phát hiện phu nhân cười tủm tỉm nhìn mình chằm chằm, mập mạp biết mình bại lộ.
- Xong... Xong rồi, xong rồi! Làm sao bây giờ...
Mập mạp hoàn toàn luống cuống, nhất là cảm nhận được sát cơ của mấy vị lão gia khác, càng bị dọa sợ đổ một thân mồ hôi lạnh, nuốt một ngụm nước miếng, nhìn về phía Bạch Cốt phu nhân:
- Phu nhân, đệ tử... Là tới hộ đạo cho ngài.
- Phu nhân?
Hắc lão quỷ đứng ở phía sau mập mạp, vẻ mặt kinh nghi nhìn chằm chằm vào mập mập, nhìn chín tầng pháp quang trên người hắn, pháp quang lưu chuyển, mơ hồ còn có chút huyết sát vụ khí, đột nhiên, Hắc lão quỷ giống như ý thức được cái gì:
- Mập mạp? Ngươi là tên mập mạp chết bầm Điền Tiểu Tra kia?
- Hay cho một tên tiểu mập mạp như ngươi! Ngươi giấu thật là sâu a.
Bạch Khô Lâu bên cạnh nghe thấy tên Điền Tiểu Tra cũng kinh ngạc không thôi, hung tợn nói:
- Thì ra người tư tàng Tử Văn ấn lệnh chính là ngươi!
- Ta không có tư tàng, đó là ta nhặt được!
Điền Tiểu Bạch có chút chột dạ nhìn về phía Bạch Cốt phu nhân:
- Phu nhân, Tử Văn ấn lệnh thật sự là đệ tử... Đệ tử nhặt được.
- Phải không...
Bạch Cốt phu nhân mặt mỉm cười:
- Nhặt tốt lắm.
Trong sân.
Mặt to sương trắng, Quỷ Chúc đại lão gia và Bạch Mục lão thái gia chỉ nhìn lướt qua Điền Tiểu Tra, cũng không để ở trong lòng, bởi vì bọn họ đều có thể nhìn ra, tuy rằng tu vi của mập mạp là Hóa Khí đại viên mãn, nhưng cũng chỉ là như thế, chút tu vi ấy chớ nói xông vào giếng máu, ngay cả cách ba mươi thước giếng máu cũng không vào được.
Bao gồm Bạch Khô Lâu và Hắc lão quỷ, hai vị môn nhân, ba vị đại lão cũng không để vào mắt, chân chính để bọn họ kiêng kỵ chỉ có Bạch Cốt phu nhân.
Có lẽ bởi vì Điền Tiểu Tra đột nhiên chạy ra, khiến bốn vị đại lão cảnh giác, tế ra thần thức, không ngừng quét tới quét lui trên người môn nhân khác.
Từ đầu đến cuối Từ Lạc vẫn khoanh chân ngồi ở cửa ra vào, pháp quang trên người cũng càng ngày càng yếu, tận lực làm ra vẻ pháp lực chống đỡ hết nổi.
Nhưng mà...
Hắn nghĩ bốn vị đại lão đã bắt đầu nổi lên lòng nghi ngờ với mình, ít nhất, sẽ đề phòng mình.
Đột nhiên.
Không có bất kỳ dấu hiệu nào.
Gương mặt to sương trắng không hiểu sao lại tấn công Bạch Mục lão thái gia.
Không biết có phải vì lâm thời luyện chế hay không, thi thể Bạch Mục lão thái gia rõ ràng không phải đối thủ của sương trắng, chỉ vừa đối mặt, pháp quang hộ thể trên người lão thái gia lập tức bị chấn động vặn vẹo mơ hồ.
Thấy cảnh này, mọi người lúc này mới ý thức được, Bạch Mục lão thái gia đã nỏ mạnh hết đà.
- Phu nhân, Quỷ Chúc! Nếu như các ngươi không ra tay, hắn sẽ giết từng người chúng ta!
Bạch Mục lão thái gia dốc hết toàn lực ngăn cản, hy vọng Bạch Cốt phu nhân và Quỷ Chúc đại lão gia ra tay tương trợ.
Nhưng mà.
Bạch Cốt phu nhân không hề động, Quỷ Chúc đại lão gia cũng không có, là người cạnh tranh, bọn họ đương nhiên vui vẻ nhìn thấy mặt trắng đánh lưỡng bại câu thương với Bạch Mục lão thái gia.
Rốt cục.
Quỷ Chúc đại lão gia hành động.
Nhưng mà, cũng không có xuất thủ công kích mặt to sương trắng, mà là cong ngón tay búng ra, chín cây trận kỳ cắm ở gần giếng máu, sải bước, bay nhào về phía giếng máu.
Dường như sương trắng đã sớm đoán trước được trong hai người Quỷ Chúc đại lão gia và Bạch Cốt phu nhân, tất nhiên có một người không nhẫn nại được nữa, xông về giếng máu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận