Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 798 - Khai chiến là quyết chiến, không chết không ngừng (2)



Chương 798 - Khai chiến là quyết chiến, không chết không ngừng (2)




Từ Lạc đứng ở chân núi, không hề động, nhìn chằm chằm Tiên Linh Hoa đang nở trên đỉnh.
- Nếu người khác cướp được Tiên Linh Hoa thì còn có lão tổ che chở, ta không có lão tổ chống lưng, dốc toàn lực cướp được, thân phận bại lộ, đến lúc đó sẽ bị tất cả thiên kiêu liên thủ trấn sát.
- Nói cách khác… Nếu ta muốn cướp, thì phải trấn sát toàn bộ thiên kiêu ở đây, không được sót một ai! Không giết hoặc là giết hết!
Từ Lạc liếc cửa Lâm Lang Động Thiên:
- Đám lão tổ này bị cấm chế đại đạo trấn áp, không biết có thể thi triển được mấy phần thực lực.
Trong lòng hắn dần nảy sinh một suy nghĩ táo bạo, làm thịt cả đám lão tổ! Nhân lúc họ bị áp chế thì đòi mệnh họ luôn.
Từ Lạc cũng không muốn sau này ngày nào cũng gặp ác mộng, bị đám lão tổ truy sát khắp nơi.
- Khai chiến tức là quyết chiến! Không chết không thôi! Nếu muốn giết, vậy dứt khoát đại khai sát giới! Kệ cha đó là ai!
Từ Lạc đứng ở chân núi, đầu óc xoay chuyển, tính toán không ngừng.
Tiên Linh Hoa không phải thứ có giá trị nhất ở Lâm Lang Động Thiên, hoa này quan trọng, cướp được thì tốt, không giành được cũng chẳng sao, toà đài cao trên đỉnh Lâm Lang Sơn mới là thứ quan trọng nhất. Nó là nguồn sinh cơ của Lâm Lang Động Thiên, vì thế, mới mọc ra một gốc Tiên Linh Hoa ở đó.
Nghe nói trên đài cao còn có phù văn đại đạo do đại năng Thượng Cổ tự mình bố trí. Những phù văn này cực kỳ huyền diệu, giống như Chúng Diệu Chi Môn, có thể giúp tu sĩ thuận lợi dựng thành căn cơ đại đạo, pháp thân siêu phàm thoát tục, mở ra cửa tiên lộ.
Từ Lạc cũng chẳng biết có thật vậy không, chí ít nghìn năm qua, chỉ cần lên được đài cao, thiên kiêu nào cũng thuận lợi dựng thành căn cơ đại đạo. Vì thế, đài cao được rất nhiều người gọi là linh đài mở ra tiên lộ siêu phàm thông hướng đại đạo.
- Lão hầu tử nói, lần trước động thiên mở ra, không ai cướp được Tiên Linh Hoa, hoa nở trong nháy mắt rồi khô héo ngay.
- Sau khi nó khô héo, mặc dù sinh cơ trên núi vẫn nồng đậm như cũ, nhưng không còn mãnh liệt như lúc trước, không còn là uy hiếp với người khác, đến lúc đó… Tất cả các thiên kiêu sẽ tranh giành Tiên Linh Đài.
- Sáu mươi năm trước, Quán Nhật công tử trấn áp quần hùng, lại có rất nhiều thiên kiêu tuấn kiệt Kim Hà Tông trợ giúp, mới có thể chiếm được Tiên Linh Đài, một lần trúc thành căn cơ Thuần Dương Đại Đạo.
Trong đầu Từ Lạc thôi diễn điên cuồng, nhưng có thế nào, cuối cùng vẫn không thể tránh được một trận chiến.
Nếu muốn lên Tiên Linh Đài trúc căn cơ đại đạo, chỉ có một con đường, trấn sát tất cả các thiên kiêu, ngoài ra, thực sự không thể nghĩ được con đường nào khác.
Hắn lại liếc nhìn một đám lão tổ toạ trấn tại cửa động thiên:
- Những tên già này, có thể giết thì giết, nếu thực sự không trấn sát được, chỉ cần ta có thể thuận lợi dựng thành căn cơ đại đạo ở Tiên Linh Đài, có thể tuỳ thời trở về thế giới tận thế, dù họ có chầu chực tóm ta, thì cùng lắm lão tử không ra, chờ ở thế giới tận giới, đợi lần tiếp Lâm Lang Động Thiên mở rồi đi ra cũng không muộn.
Sau khi nghĩ xong, Từ Lạc quyết tâm, nhưng trước mắt còn một biến số lớn nhất khiến hắn phải đắn đo. Đó là trong đám thiên kiêu ở Lâm Lang Động Thiên lần này, có ai đáng sợ không?
Nếu chỉ là mấy người Lục Trường Thiên, Diệp Lăng Phong, kể cả thêm đôi huynh muội sâu không lường được của Ly Giao thế gia, Tuyết Vân Nghê thì chẳng đáng sợ, sợ nhất là mặt hàng ẩn núp sâu lại hung ác vượt quá phạm vi hiểu biết.
Lâm Lang Sơn, thiên kiêu các đại môn phái thế gia tụ tập hết ở chân núi, đều muốn trèo lên ngọn núi trong truyền thuyết này một lần, không hi vọng xa vời có thể đăng đỉnh hái hoa, chỉ cầu có thêm chút lịch duyệt, thêm kiến thức, thuận tiện xem khoảng cách giữa mình và các thiên kiêu cực tử kia lớn đến đâu.
Đáng tiếc, đừng nói đến leo lên Lâm Lang Sơn, chỉ đứng tại rìa chân núi, những thiên kiêu như bọn họ đã bị Tiên Linh Chi Khí bao phủ đau đến không muốn sống, pháp thân vặn vẹo không ra hình dáng.
Tiên Linh Chi Khí không có uy lực, cũng chẳng có uy áp, mà còn tinh khiết, sinh sơ bừng bừng ào ạt, nhưng nó lại như liệt hoả hừng hực, khiến họ không thể chịu được, toàn bộ pháp thân phình ra không ngừng dưới sự thiêu đốt của Tiên Linh Chi Khí, phảng phất như có thể nổ chết bất cứ lúc nào.
Ngay cả các thiên kiêu tuấn kiệt mở ra nghìn khiếu huyệt của đại tông đứng đầu Kim Hà Tông và Xích Luyện Tông như Tư Linh Vũ, Vạn Vân Phi, Kiếm Thập Thất, phải cố gắng lắm mới có thể leo lên Lâm Lang Sơn, sau khi lên, dù dốc hết sức, bỏ tất cả vốn liếng ra, cũng khó đi được nửa bước.
Còn Lục Trường Thiên và Diệp Lăng Phong, không hổ là đôi thiên kiêu cuồng ngạo của hai đạo Tiên Ma, họ có tư cách để leo lên Lâm Lang Sơn, một người ỷ vào Tiên Thiên Pháp Tướng, một người dựa vào đại sát khí Ma Đạo, vai sánh vai, chống chọi với Sinh Cơ Chi Hoả đầy trời, đi ngược lên trên, cách đám người phía sau một khoảng lớn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận