Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 80 - Ba vị lão gia hung tàn, âm thanh quỷ dị (2)



Chương 80 - Ba vị lão gia hung tàn, âm thanh quỷ dị (2)




Từ Lạc không biết nơi này đã xảy ra chuyện gì, có lẽ ba vị lão gia vì tranh đoạt Thái Âm Quỳ Thụ mà liều mạng, lúc nãy ở bên ngoài, Khô Mộc lão gia cùng môn nhân của Huyền Thủy lão gia liên thủ giết chết môn nhân của Bắc Khôn lão gia.
Nói cách khác, Khô Mộc lão gia và Huyền Thủy lão gia ở đây hẳn là liên thủ đối phó Bắc Khôn lão gia, xem ra chẳng những không giết chết được Bắc Khôn lão gia, bản thân bọn họ cũng bị thương không nhẹ.
Khiến Từ Lạc khó tin là, ba vị lão gia đều đã bị thương thành như vậy, vậy mà còn sống.
Pháp Thân vừa thành, sinh mệnh lực ương ngạnh như vậy sao?
- Lại đây! Hộ pháp cho lão gia!
Huyền Thủy lão gia quát chói tai, cái miệng rộng trên ấn đường biến thành màu đen kia mở ra rất lớn, bên trong không biết có một quỷ trảo đen như mực đang xé rách cái gì, mơ hồ có thể nhìn thấy một Âm Quỷ đang nhai nuốt ở bên trong.
Đám người Lý Đông, Bạch Tuấn Nghiệp lập tức vây quanh, cùng lúc đó, môn nhân Khô Mộc lão gia cũng đi qua hộ pháp cho hắn.
Từ Lạc đứng bên cạnh Khô Mộc lão gia, quan sát tình huống, ánh mắt nhìn ba vị lão gia, cuối cùng dừng lại ở Thái Âm Quỳ Thụ bị đào ra rễ cây trong hố lớn.
Nếu như có thể lấy được cây đại thụ này, đột phá Vạn Khiếu Pháp Thân Hóa Thiên Ma, tuyệt đối không nói chơi.
Ba vị lão gia bị thương cũng không nhẹ, môn nhân của Huyền Thủy lão gia, tu vi cao nhất chính là Lý Đông, nhưng cũng chỉ có tu vi Hóa Khí tầng sáu.
Môn nhân của Khô Mộc lão gia, tu vi cao nhất hình như là đại đệ tử, có tu vi Hóa Khí tầng bảy.
Từ Lạc suy nghĩ tu vi hiện tại của mình là Hóa Khí tầng bảy, cộng thêm mười mặt Âm Linh Trận Kỳ, đánh chết Lý Đông không phải vấn đề lớn, chống lại đại đệ tử của Khô Mộc lão gia, cho dù không cách nào lập tức đánh chết, cũng có thể bổ hai đao.
Vấn đề là... ba vị lão gia bên này, bị thương thành như vậy, thực lực còn lại bao nhiêu?
Mình có ứng phó được không?
Ngay khi hắn đang tính toán, một giọng nói bí ẩn lại truyền vào trong tai hắn.
- Giết chết... Bọn họ, ta để... Ngươi ở chỗ này tu luyện... mượn nhờ Thái Âm Quỳ Thụ, ngươi có thể tu luyện Thiên Ma Pháp Thân...
Lại là giọng nói của nữ nhân kia.
Không phải là ảo giác!
Trong đại mộ nhất định có những người khác!
Lần này Từ Lạc có chút luống cuống, lui về phía sau, dán chặt vào vách tường, híp mắt, nhìn khắp nơi.
Đừng hốt hoảng!
Ổn định!
Từ Lạc âm thầm hít sâu một hơi, bình phục nội tâm có chút kinh hoảng.
Không tìm thấy ngọn nguồn của âm thanh, hắn hoài nghi mình nghe thấy giọng nói của nữ nhân kia, rất có thể là Âm Nha bắt chước.
Lúc trước khi ở bên ngoài, Âm Nha đã bắt chước giọng nói của Quỳ Âm lão tổ hù dọa mọi người.
Thậm chí Âm Nha bắt chước giọng nói của nữ nhân, có thể không chỉ vụng trộm nói với một mình hắn.
Lui một vạn bước mà nói.
Cho dù trong đại mộ thật sự có một nữ nhân.
Từ Lạc cảm thấy cũng không có gì phải sợ.
Ba vị lão gia ở trong đại mộ lâu như vậy, vẫn luôn bình an vô sự.
Nói rõ nữ nhân căn bản không gây thương tổn được bọn họ.
Hiện tại lại vụng trộm xúi giục mình ra tay, càng thêm chứng tỏ nữ nhân không có uy hiếp gì, ít nhất, tạm thời không có.
Nghĩ tới đây.
Vốn dĩ nội tâm có chút bối rối dần dần bình tĩnh lại.
- Khụ! Khụ!
Bỗng nhiên.
Một trận tiếng ho khan truyền đến, chỉ thấy Bắc Khôn lão gia đã biến thành nhân tiêu ho khan kịch liệt trong góc, một ngọn đèn đang lơ lửng trên đỉnh đầu cũng lúc sáng lúc tối.
Hiển nhiên, Bắc Khôn lão tổ đã là dầu hết đèn tắt.
- Huyền Thủy, Khô Mộc... Các ngươi... Hai tên khốn...vậy mà lại liên thủ... Tính kế lão hủ, khục khục...
Vừa nói, Bắc Khôn lão gia vừa oa một tiếng, miệng phun máu tươi:
- Lão hủ đã sớm bày ra huyết chú trên gương, nếu... lão hủ bỏ mình, tấm gương tất nhiên... tất nhiên sẽ vỡ nát, đến lúc đó đừng nói lại tiến vào mộ, các ngươi... ngay cả ra cũng không ra được.
- Hừ!
Huyền Thủy lão gia cười lạnh một tiếng, Khô Mộc lão gia ngay cả phản ứng cũng không phản ứng.
Xem ra, hai vị lão gia đã dám động thủ, sợ là đã sớm nghĩ ra đối sách, căn bản không lo lắng cái gọi là huyết chú.
- Các ngươi... Các ngươi...
Có lẽ cũng ý thức được điều này, Bắc Khôn lão gia chậm rãi ngẩng đầu, gương mặt già nua sớm đã trở nên máu thịt be bét, lão mỉm cười, mặc dù máu thịt đang vặn vẹo nhưng đúng là đang cười, hơn nữa tiếng cười lại rất quỷ dị.
- Một đám tiểu tử vừa vô tri vừa đáng thương, các ngươi... tân tân khổ khổ ở trong đại mộ bốc lên đèn lồng nguy hiểm tính mạng... Mỗi lần lại chỉ có thể được rải rác vài mảnh Thái Âm Quỳ Diệp, không biết... Huyền Thủy và Khô Mộc hai lão vương bát đản, vẫn... Vẫn đang lợi dụng các ngươi.
- Bọn họ căn bản sẽ không cố kỵ sống chết của các ngươi... Không biết…



Bạn cần đăng nhập để bình luận