Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 533 - Viên đạn bọc đường



Chương 533 - Viên đạn bọc đường




- Nói như vậy...
Từ Lạc vuốt vuốt chén trà trong tay, hứng thú quan sát bức bích họa bên trong thạch thất, nhẹ nhàng bâng quơ hỏi:
- Lần này ngươi gặp ta, là muốn dạy ta kế thừa Tinh đấu chi tâm?
- Ngươi có lẽ cho rằng ta đang nói đùa, ta muốn nói cho ngươi biết, ta không có đùa.
Dương Nhược Lâm vẻ mặt tự nhiên, dùng giọng điệu thật thà tiếp tục nói:
- Ta nghĩ ngươi cũng biết, tòa tinh cung truyền thừa này có hai bộ phận, một bộ phận là tinh đấu, một bộ phận là tinh hoàn, tinh hoàn truyền thừa Liêm Trinh chi ý. Tinh đấu truyền thừa là Liêm Trinh chi tâm. Hai thứ tương hỗ lẫn nhau, chỉ có dung hợp cùng nhau mới tính là truyền thừa chân chính của Liêm Trinh.
Từ Lạc không lên tiếng, chỉ im lặng chờ đợi câu sau.
- Trước khi thần nữ tiền bối rời đi, trước khi từng bảo ta không tiếc tất cả lấy lại tinh đấu chi tâm. Ta tự biết thực lực không bằng ngươi, nhất là tận mắt thấy Đinh Sơn Quân và Long Ngọc Sơn Quân hai vị tiền bối ngay cả tư cách ra tay ở trước mặt ngươi cũng không có. Điều khiến ta càng rõ ràng hơn. Trừ phi chính ngươi chủ động tặng tinh đấu chi tâm cho ta. Nếu không đời này ta cũng không thể có được tinh đấu chi tâm.
Dương Nhược Lâm nhìn có chút lạnh lùng, cũng có chút văn tĩnh, giọng nói cũng vậy, truyền vào trong tai tạo cho người ta một loại cảm giác rất thoải mái, nàng lại nói:
- Bọn họ đã nói thần hồn ngươi trời sinh siêu phàm, là kỳ tài trời sinh. Ta nghĩ... Có ít người thích hợp kế thừa tinh đấu chi tâm hơn ngươi. Nếu ngươi kế thừa tinh đấu chi tâm sẽ xuất sắc hơn ta nhiều.
Từ Lạc càng nghe càng cảm thấy không đúng lắm.
Vốn dĩ hắn cho rằng Dương Nhược Lâm dạy mình cách luyện hóa truyền thừa Tinh đấu chi tâm là câu nói đùa.
Hiện tại xem ra... dường như không đùa giỡn.
Đặc biệt là bộ dáng nghiêm túc lại chân thật của Dương Nhược Lâm.
Trong thời gian ngắn, Dương Nhược Lâm thật sự ngốc bạch ngọt, hay là đeo một cái mặt nạ ngốc bạch ngọt, thực ra là kỹ xảo tâm cơ lòng dạ cực sâu.
- Ta nói tâm cơ, ta nói... Đại muội tử!
Từ Lạc lại ngồi đối diện với Dương Nhược Lâm, híp mắt nhìn nàng:
- Ta là người có trình độ văn hóa không cao, đầu óc cũng không quá tốt, kiến thức không nhiều, trải nghiệm không sâu, ngươi đừng lừa ta. Sao ngươi tốt bụng dạy ta cách luyện hóa tinh đấu chi tâm như vậy?
- Ta chưa bao giờ gạt người.
Dương Nhược Lâm mở ra một hộp cẩm thạch, đưa qua:
- Ta đã mang tất cả hiểu biết về tinh chi tâm, bao gồm cả phương pháp kế thừa tinh đấu chi tâm truyền hết vào trong thần ngọc này, ngươi tế ra thần thức là có thể cảm ứng được.
Từ Lạc cố gắng chịu đựng khiếp sợ trong lòng, đưa tay nhận lấy thần ngọc.
Thứ này được gọi là Ngọc giản trong giới tu hành, ở thế giới tận thế nó là thần ngọc. Tên khác nhau, chất lượng ngọc cũng khác nhau nhưng có thể ghi lại tin tức thần thức.
Đầu tiên hắn ngạc nhiên nghi ngờ nhìn Dương Nhược Lâm, cẩn thận quan sát thần ngọc:
- Ở trong này có virus thần hồn gì đó hay không? Có phải sau khi ta tế ra thần thức, Âm Thần sẽ bị nhiễm virus?
...
Dương Nhược Lâm dùng ánh mắt khó tin nhìn hắn, còn cho rằng mình nghe lầm. Nàng thật sự không thể hiểu nổi. Tại sao hắn lại hoài nghi mình đã cấy virus vào thần ngọc. Loại chuyện này nàng ngay cả nghĩ cũng không nghĩ đến.
Kỳ thật.
Từ Lạc cũng chỉ thuận miệng nói mà thôi.
Hắn cũng chưa từng nghe nói tới virus thần thức.
Chỉ cảm thấy đồ chơi này có vẻ giống USB. Nếu USB có thể trồng virus, suy nghĩ đồ chơi này cũng gần giống như vậy. Chỉ là không biết viết lập trình virus thần thức như thế nào, sau đó cẩn thận nghiên cứu.
Cẩn thận tế ra thần thức, cảm ứng thần ngọc.
Trong chớp mắt.
Một luồng tin tức trong thần ngọc của Dương Nhược Lâm tràn vào tâm thần thức hải.
Đúng như nàng nói, không chỉ giới thiệu kỹ càng về tinh đấu chi tâm, còn có phương pháp kế thừa tinh đấu chi tâm.
Cảm giác này... Giống như khi thấy một dạng PPT của tinh đấu chi tâm, Dương Nhược Lâm giới thiệu rất tỉ mỉ.
Căn bản không cần thử.
Từ Lạc đã biết Dương Nhược Lâm không nói dối.
Bởi vì từ sau khi cướp được tinh đấu chi tâm hắn vẫn luôn nghiên cứu, có thể nói là cực kỳ quen thuộc. Nếu dựa theo phương pháp của Dương Nhược Lâm tuyệt đối có thể kế thừa tinh đấu chi tâm.
Thật tốt!
Đúng là rất tốt.
Lần này.
Từ Lạc thật sự biến thành ngu ngốc.
Hắn vẫn luôn hoài nghi Dương Nhược Lâm đang đùa nghịch tâm cơ gì đó, hoàn toàn không nghĩ tới, không ngờ người này thật sự dạy hắn phương pháp kế thừa Tinh đấu chi tâm.
Không phải!
Thật tốt bụng như vậy sao?
Đây là ngốc bạch ngọt trong truyền thuyết sao?
- Ngươi... Vì sao lại làm như vậy?
- Rất kỳ quái sao?
- Chẳng lẽ ngươi không kỳ quái?
- Không có gì kỳ quái cả, ta giải thích cũng đã giải thích. Tinh đấu chi tâm ở trong tay ngươi, ngươi không chịu tặng cho ta, ta cũng không lấy trở về được... Dứt khoát trực tiếp cho ngươi. Dù sao thần hồn của ngươi trời sinh siêu phàm, tư chất lại cao như vậy, ngươi thích hợp kế thừa tinh đấu chi tâm hơn ta.



Bạn cần đăng nhập để bình luận