Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 664 - Tam Phạt Ngũ Tinh Thần Tướng!



Chương 664 - Tam Phạt Ngũ Tinh Thần Tướng!




Cự Môn chi tâm ý chí tinh thần là vô tận.
Lộc Tồn chi tâm ý chí tinh thần là thảo phạt.
Phá Quân chi tâm, truyền thừa sát phạt phá hoại.
Tham Lang chi tâm, truyền thừa chính là hai chữ công phạt.
Ý chí tinh thần khác nhau cũng ẩn chứa thần ý khác nhau, Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng do nó hóa thành cũng khác nhau.
Như Liêm Trinh thần tướng thiên biến vạn hóa, nhẹ nhàng nhanh nhẹn.
Cự Môn Thần Tướng, đại khai đại hợp, lực lớn vô cùng.
Lộc Tồn Thần Tướng, cả công lẫn thủ, thận trọng từng bước.
Phá Quân Thần Tướng đánh đâu thắng đó, hoành hành bá đạo, chủ yếu phá hoại!
Tham Lang Thần Tướng, danh xưng Bắc Đẩu đệ nhất tinh, thần uy mênh mông, sát phạt thần sát.
- Trách không được Lộc Tồn, Phá Quân, Tham Lang lại liên hợp với nhau, một chủ công phạt, một chủ sát phạt, một chủ thảo phạt.
Tham Lang thần tích, ẩn chứa pháp thuật Thần đạo, không ngoại lệ đều lấy tấn công làm chủ, một đạo hung hãn hơn một đạo.
Phá Quân thần tích, ẩn chứa pháp thuật Thần đạo đều lấy giết chóc làm chủ, vô cùng hung tàn. Vì giết chóc, không tính được mất, thậm chí hao hết bản thân cũng không tiếc, có chút giống như Ma đạo, có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào, không chết không thôi.
Lộc Tồn thần tích, pháp thuật Thần đạo lấy thảo phạt làm chủ, thận trọng từng bước, sau đó cùng nhau thanh toán, lấy lui làm tiến, mưu xong mới thảo phạt.
Mấy ngày nay.
Từ Lạc vẫn luôn dung hợp truyền thừa tam tinh.
Dương Nhược Lâm thấy khuyên nhủ vô dụng cũng chỉ có thể từ bỏ, nghiên cứu bích họa hoa văn của Tam Tinh thần cung.
- Muội tử, ta nhớ rõ ngươi từng nói trong thế giới Thần đạo, Thất Tinh thần cung lấy Tam Tinh yếu nhất, cho nên mới liên hợp với nhau, cho nên mới tạo thành Tam Tinh thần cung này.
Từ Lạc nghi hoặc hỏi:
- Nhưng mà... Dù sao Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng hay là pháp thuật Tam Tinh Thần đạo đều hung ác hơn Liêm Trinh và Cự Môn, vì sao ba tinh cung này lại là yếu nhất?
- Ta nghe Thần Nữ nương nương nói qua, thật ra... Trước kia Tam Tinh thần cung cường đại nhất. Hơn nữa bên thế giới Thần đạo, công thành cướp đất, chinh chiến khắp nơi, giết chết không ngừng... Sau đó kẻ thù quá nhiều bị bao vây tiễu trừ... Tam Tinh thần cung còn có một cái tên khác là Tam Phạt thần cung.
...
Từ Lạc lắc đầu, cứng họng bật cười.
Tam Phạt thần cung, quả nhiên đặt tên không sai.
- Từ Lạc, ngươi... Thật sự chuẩn bị dung hợp truyền thừa tam phạt hay sao? Truyền thừa tam phạt nằm trong Thất Tinh, tương đối xa, ý chí truyền thừa cũng tương đối... Tương đối hung tàn. Ta lo lắng ngươi... Sẽ bị phản phệ, trở thành con rối ý chí...
Dương Nhược Lâm nói ở thế giới Thần đạo, tu sĩ Thần đạo trong Tam Phạt thần cung, danh tiếng không tốt lắm, chính vì chịu ảnh hưởng của ý chí tam phạt, tâm tính càng ngày càng vặn vẹo, thậm chí có thể nói tang tâm bệnh cuồng, sát tâm mạnh mẽ, một số cực đoan càng giống như kẻ điên. Cuối cùng đánh mất nhân tâm.
Phải biết rằng.
Đây chỉ là tu hành pháp thuật Thần đạo mà thôi.
Hiện tại Từ Lạc đã trực tiếp dung hợp truyền thừa chi tâm của Tam Phạt thần cung.
Dương Nhược Lâm thật sự không thể tưởng tượng nổi, thực lực của bản thân Từ Lạc mạnh mẽ quỷ dị. Nếu dung hợp truyền thừa tam phạt, một khi bị phản phệ trở thành con rối ý chí, hắn sẽ khủng bố tới mức nào.
- Chỉ là tam phạt mà thôi, không có gì ngại, chuyện nhỏ.
Quả thật Từ Lạc không để trong lòng chuyện tam phạt, chẳng những không có, ngược lại còn cảm thấy ý chí tam phạt vẫn giống như tu hành Ma đạo.
Nhìn Dương Nhược Lâm còn muốn nói cái gì, Từ Lạc chắp hai tay mỉm cười nhẹ:
- Dương thí chủ, ngã Phật từ bi, thiện tai thiện tai...
Lời nói rơi xuống, chỉ thấy Từ Lạc ngồi xếp bằng trên đài cao.
Ánh vàng lóe lên, như lửa đốt cháy, càng như một vầng mặt trời từ từ bay lên, lộ ra một cỗ khí tức mênh mông.
- Trời ạ...
Dương Nhược Lâm trợn mắt há mồm, như thấy thiên thần hạ phàm, nàng sững sờ tại chỗ.
Từ Lạc hiện tại, người khoác ánh sáng vàng rực lửa, dựa lưng vào đại nhật hạo nhiên, khí tức thuần khiết, hắn như hóa thân thành kim nhân. Càng như một vị Phật Đà tại thế. Sau đó Dương Nhược Lâm có loại cảm giác thua kém, sinh lòng kính sợ, không dám nhìn thẳng.
- Ha ha ha ha...
Nhìn dáng vẻ không thể tin được của Dương Nhược Lâm, Từ Lạc không nhịn được bật cười, cười to không ngừng.
Theo Đại Nhật Tâm Kinh tu luyện càng ngày càng sâu, hắn cũng càng hiểu hàm nghĩa của bốn chữ “Phật pháp vô biên”.
Ma đạo lấy pháp làm chủ, tu luyện thân thể.
Thần đạo thì lấy thần làm chủ, tu chính là thần hồn.
Cả hai không liên quan gì đến nhau.
Còn Phật Đạo lấy thần làm chủ, pháp phụ trợ, nhục thân và thần hồn song tu, thần và pháp cùng luyện.
Kể từ đó trực tiếp nối liền Ma đạo và Thần đạo lại với nhau, khiến cho Từ Lạc có thể chuyển đổi giữa Ma đạo và Thần đạo mà không có sơ hở.
Trước đây hắn không hiểu.
Không biết tu Phật là gì, vì sao lại tu tâm trước.
Hiện tại hắn đã hiểu.
Bởi vì tâm là cầu nối, nối liền giữa nhục thân và thần hồn.
...




Bạn cần đăng nhập để bình luận