Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 871 - Đại mộng chiếu Thiên Ma (2)



Chương 871 - Đại mộng chiếu Thiên Ma (2)




Hắn vẫn cho rằng, Âm Nha dạy bảo mình tu luyện Thiên Ma Pháp Thân, tính lợi dụng mình mở Thiên Ma Cổ Quan.
Nhưng khi mình trúc căn cơ Thiên Ma Đại Đạo thành công, Âm Nha lại không cao hứng, như bị cái gì đó kích thích, thậm chí không thể nào tiếp nhận được sự thật mình đã trúc căn cơ đại đạo.
Từ Lạc cảm giác, trong kế hoạch của Âm Nha, mình không nên dựng thành căn cơ đại đạo, hiện tại đã thành, không chỉ khiến nó thấy ngoài ý muốn mà còn làm loạn kế hoạch.
Đúng thế, biểu hiện khác thường của Âm Nha cho hắn cảm giác này.
Vừa rồi, Âm Nha còn nhắc đến hai chữ hiến tế, Từ Lạc lui về sau. Lúc tới hắn đã lưu lại ấn ký ở bên ngoài, một khi phát hiện Âm Nha động tay động chân với lối vào Thiên Ma Bí Cảnh, hắn sẽ lách mình ra ngoài ngay, nếu không thể ra ngoài thì cũng phải kịp thời trở về thế giới tận thế.
- Oắt con!
Âm Nha thu hồi dáng vẻ ngả ngớn thường ngày, mặt mày nghiêm nghị, nặng nề hỏi:
- Ngươi đã dựng thành căn cơ Thiên Ma Đại Đạo thế nào?
- Ta ấy hả? Giết người, hút hồn, luyện quỷ, thuận tiện đoạt thêm chút tài nguyên, sau đó… Cứ thế dựng thành thôi.
Từ Lạc câu có câu không đáp lại, hắn biết rõ, chỉ cần mình dựng thành căn cơ đại đạo, chính là lúc ngả bài với Âm Nha, nên đã chuẩn bị tâm lý tốt từ lâu rồi.
- Tuỳ tiện… Dựng thành?
Âm Nha quét tới quét lui trên người Từ Lạc với ánh mắt cực kỳ phức tạp, đầy rung động, ngạc nhiên và khó tin, càng nhìn càng hoài nghi nhân sinh:
- Chẳng lẽ… Tiểu tử ngươi, thực sự là người có thiên mệnh đại đạo trong truyền thuyết?
- Lời của lão tổ là thế nào, không phải ngươi nói… Trong thiên hạ này, cho tới bây giờ, không ai có thiên mệnh gì đó à?
- Không sai! Trước kia lão tổ không tin cái gì là thiên mệnh đại đạo, nhưng… Sự tồn tại của tiểu tử ngươi, bây giờ lão tổ cực kỳ hoàn nghi, trong thiên hạ này, có người có thiên mệnh đại đạo thật.
- Thật ư?
Từ Lạc hời hợt đáp lại:
- Ta cũng cảm thấy mình là người có thiên mệnh đại đạo.
Nếu lúc trước, chắc chắn Âm Nha sẽ chế giễu Từ Lạc, nhưng bây giờ đã không còn tâm tình này, bởi nó… Cũng hoài nghi, Từ Lạc là người có đại đạo thiên mệnh trong truyền thuyết thật.
Âm Nha không nói gì nữa, lại bay đến đậu trên Ma Hồn Phiên, nó không nhìn Từ Lạc nữa, nhắm mắt lại, dáng vẻ cực kỳ sầu lo, như đang suy tư gì đó.
- Xong rồi, tiểu tử này dựng thành căn cơ Thiên Ma Đại Đạo thật… Cái này… Làm sao bây giờ, nên làm thế nào cho phải… Ta… Gây ra đại hoạ rồi! Không đúng!
Bỗng nhiên, Âm Nha mở mắt ra, trừng mắt với Từ Lạc, hét lên:
- Cái thằng ranh con này, đang yên đang lành, sao lại dựng thành căn cơ đại đạo! Vì cái gì, nói cho lão tổ nghe, sao ngươi phải làm như vậy?
- ???
Lần này Từ Lạc có chút mờ mịt:
- Nếu ta nhớ không lầm, ngươi vẫn luôn xúi giục ra tu luyện Thiên Ma Pháp Thân, mau chóng dựng thành căn cơ Thiên Ma Đại Đạo mà?
- Đúng là lão tử dạy ngươi tu luyện Thiên Ma Pháp Thân, bảo ngươi nhanh dựng thành căn cơ Thiên Ma Đại Đạo… Nhưng lão tổ không ngờ tiểu tử ngươi, mẹ nó, vậy mà có thể dựng thành căn cơ đại đạo thật!
Âm Nha càng nói càng phẫn nộ, càng nói lửa giận càng lớn, chợt vỗ cánh, bay về chân đại mộ, giận dữ hét:
- Lão tổ đùa với ngươi thôi, biết không hả? Từ đầu đã là một trò đùa rồi, mẹ nó, sao lão tổ có thể ngờ tới tiểu tử ngươi dựng được căn cơ Thiên Ma Đại Đạo!
- Ngươi nói cái gì?
Từ Lạc không thể tin vào tai mình:
- Ngươi xúi ta tu luyện Thiên Ma Pháp Thân chỉ là trò đùa thôi hả?
- Nói nhảm, chứ ngươi nghĩ gì?
- Ta nói này Tiểu Nha Tử, con người ta ít đọc sách, văn hoá không cao, lịch duyệt không sâu, ngươi cũng đừng lừa ta!
Khi đã ngả bài, Từ Lạc cũng lười giả ngốc, chất vấn thẳng:
- Bây giờ chúng ta nói thẳng luôn đi, khỏi phải đoán nhiều, ừ thì trò đùa, trẻ con ba tuổi gạt nhau cũng được, ngươi dạy ta tu luyện Thiên Ma Pháp Thân là để mở Thiên Ma Cổ Quan phải không? Định hiến tế ta hả?
- Hiến tế? Ta thèm vào! Tiểu tử ngươi không tự soi lại mình xem, ngươi cũng xứng hiến tế cho nương nương?
- Nương nương? Nương nương nào?
- Đương nhiên là Vô U nương nương!
- Vô U nương nương?
Trong đầu Từ Lạc chợt hiện ra thân ảnh nữ nhân thần bí trong đại mộng, hắn cẩn thận mở lời thử hỏi thăm:
- Vô U nương nương mà ngươi nói, có liên quan gì với Vô U Sơn không?
Nghe thấy ba chữ Vô U Sơn, Âm Nha lập tức xù lông, nhìn Từ Lạc chằm chằm như thấy quỷ, kinh hô:
- Ngươi, sao ngươi biết nơi này là Vô U Sơn?
Nghe Âm Nha nói nơi này là Vô U Sơn, Từ Lạc chỉ cảm thấy tê dại da đầu, hoảng sợ nhìn Âm Nha:
- Ngươi nói đại mộ này là Vô U Sơn?
- Ngươi… Ta… Con mẹ nó!
Âm Nha cứng người, nghĩ lại, cảm thấy không đúng, tức giậm gầm rú lên:
- Oắt con! Ngươi còn giả ngu trước mặt lão tổ? Đến cùng làm sao ngươi biết nơi này là Vô U Sơn? Nói, không thì lão tổ giết ngươi!



Bạn cần đăng nhập để bình luận