Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 207 - Đánh bại tất cả tu sĩ Thần miếu  (3)



Chương 207 - Đánh bại tất cả tu sĩ Thần miếu  (3)




- Lên!
Thấy cảnh này, Trương Hà Đào gầm lên giận dữ, mấy chục vị tu sĩ Thần miếu đều tế ra kiếm gỗ đào.
- Đừng mà! Tất cả dừng tay! Dừng tay đi ——
Thấy cảnh tượng hỗn loạn, giáo quan Thiết Sơn muốn đứng ra ngăn cản, đáng tiếc, hắn chỉ là giáo quan Tí Hộ Sở, vệ đội thần thánh có lẽ có thể nghe theo mệnh lệnh của hắn, nhưng các tu sĩ Thần miếu đều là thiên tài kiêu ngạo cuồng vọng, sao có thể đặt hắn vào mắt.
Mấy chục vị tu sĩ cũng xông tới.
Từ Lạc nhấc cánh tay lên, như con rồng xuất hiện, năm ngón tay mở ra, giống như dưới mái vòm cao lớn.
Oành!
Một tên xông tới thất khiếu chảy máu, sau đó ngã xuống đất.
Một cái chân quét qua, bành! Lại một người ngã sấp xuống đất.
Giơ tay chưởng đánh xuống.
Bành! Bành! Bành!
Tu sĩ Thần miếu khác lại ngã xuống đất.
- Dừng tay! Tất cả dừng tay ——
Thiết Sơn nóng nảy, mắt thấy không ngăn được, hắn trực tiếp cầm lấy súng máy hạng nặng gần đó bắn lên không trung.
- Dừng tay đi ——
Đáng tiếc.
Vẫn như cũ không có tác dụng.
Không những vô dụng, ngược lại âm thanh súng máy giống như chiến ca cổ vũ tinh thần, tu sĩ Thần miếu cầm kiếm gỗ đào trong tay múa ra kiếm quang cầu vồng đầy trời.
Quỷ Kiến Sầu không tránh không né, tung hoành ngang ngược, từng chiêu từng thức, đại khai đại hợp.
Hắn bước ra một bước, mặt đất chấn động khiến cho mặt đất rung lên, mặt đất dưới chân nứt toát như mạng nhện.
Chưởng áp giống như trời cao, quyền thế bá tuyệt, uy phong lẫm lẫm.
Tư thế oai hùng, như một ngọn núi lớn, tất cả kiếm quang đánh vào người hắn giống như ném đá vào biển rộng, hoàn toàn không có tác dụng gì.
Giữa lúc đó.
Khuôn mặt tuấn tú của Quỷ Kiến Sầu nhíu lại, không buồn không vui, không giận không lo, ngay cả đôi mắt u ám thâm thúy cũng yên tĩnh như mặt nước, chỉ có ba ngàn ánh quyền mang theo cuồng phong tùy ý múa loạn.
Bành! Bành! Bành ——
Tu sĩ Thần miếu giống như thiên nữ tán hoa, không ngừng bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi, nặng nề ngã xuống đất.
Một phút đồng hồ sau...
Thời gian không đến một phút đồng hồ, tất cả gần bốn mươi vị tu sĩ nằm trên mặt đất, thất khiếu chảy máu, mặt trắng bệch, bẩn thỉu, chật vật không chịu nổi, ngay cả bạch bào thánh khiết cũng bị đánh nát.
Bụi đất bay tứ tung.
Khi mọi chuyện lắng lại, toàn trường chỉ có Quỷ Kiến Sầu vẫn đứng đó.
Hắn vẫn như lúc trước, dáng vẻ thuần khiết, sạch sẽ, không dính một hạt bụi.
Phía xa xa.
Vệ đội thần thánh đứng ngây ra tại chỗ, giống như bọn họ nhìn thấy truyền thuyết.
Giáo quan Thiết Sơn vẫn nâng một cây súng máy trên tay, trợn mắt há hốc mồm.
Ý định ban đầu của hắn chỉ muốn Từ Lạc lộ ra chút thủ đoạn, chấn nhiếp những tu sĩ Thần miếu này một chút.
Không nghĩ tới câu chuyện lại phát triển thành như vậy.
Bốn mươi tu sĩ Thần miếu ngã trên mặt đất kêu rên thống khổ, giáo quan Thiết Sơn không nhịn được hít sâu một hơi, nhưng vẫn bội phục.
Rốt cuộc chuyến này là gì?
- Sao lại thế... Sao có thể...
Trong đám người, có lẽ Nhiễm Thu Chi là tu sĩ duy nhất còn đứng đó.
Nhưng mà, sắc mặt nàng cũng không tốt lắm.
Nàng bị dọa choáng váng, sắc mặt tái nhợt, nhìn Ngu Yến Thanh bên cạnh, lắp bắp nói:
- Yến, Yến Thanh, Yến Thanh, ngươi... Ngươi từ đâu... Từ nơi nào tìm được bạn trai bá khí như vậy...
- Khụ! Khụ!
Đặng Phong ôm ngực, gương mặt đầy nóng giận nhìn Từ Lạc, nhìn tu sĩ Thần miếu đau đớn kêu rên nằm dưới đất, nội tâm hoảng hốt và sợ hãi.
Hắn lúc trước nghe người ta nói qua, Quỷ Kiến Sầu vô cùng quỷ dị.
Nhưng mà.
Theo suy nghĩ của Đặng Phong, chỉ là một tu sĩ Ngưng Thần viên mãn, cho dù thần bí, quỷ dị hơn nữa, có thể mạnh mẽ đến mức nào.
Dù biết được trước đây Thiết Sơn giáo quan đã sử dụng toàn lực nhưng không thể đánh bại Từ Lạc, Đặng Phong cũng không để vào mắt, bởi vì hắn đã từng tới Tí Hộ Sở giao thủ với Thiết Sơn.
Mặc dù giáo quan đã bước vào cảnh giới Tụ Ý, nhưng Tiểu Tinh Đấu Kiếm Ý miễn cưỡng diễn hóa ra chín thanh, Kim Giáp Cự Linh chỉ diễn hóa ra thần hình.
Không có tu luyện pháp môn Thần Ý tới trình độ nhất định, thực lực của giáo quan, kỳ thật cũng không khác gì Ngưng Thần viên mãn, chỉ có thể dùng kiếm gỗ đào ngung tụ thần ý công kích.
Bởi vì như thế, Đặng Phong rất có lòng tin đánh bại Từ Lạc.
Đúng như Nhiễm Thu Chi từng nói, hắn quả thật muốn lấy thủ thay công, hiển lộ phong phạm quân tử của mình, hy vọng khiến cho Từ Lạc vui vẻ thành tâm thành phục, tương lai sẽ tiến vào Thần miếu, cũng có thể lừa gạt hắn.
Nhưng mà…
Mặc kệ thế nào cũng không nghĩ tới, lực lượng nhục thân của Từ Lạc lại mạnh mẽ như vậy.
Hắn không hiểu, cũng không thể hiểu.
Một người bình thường sao lại có sức mạnh lớn như vậy, đừng nói là người bình thường, cho dù là tu sĩ Thần đạo, tu luyện cũng chỉ là thần hồn, nếu như không có thần lực hộ thể, thân thể cũng không khác gì người bình thường.



Bạn cần đăng nhập để bình luận