Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 526 - Một cái Thiên Ma bánh nướng



Chương 526 - Một cái Thiên Ma bánh nướng




- Ta nói tiểu tử! Ngươi thật đúng là không biết đủ! Một tháng mở ra ba khiếu, ngươi còn chê ít? Đây là Tổ khiếu! Tổ khiếu, hiểu không! Quỳ Âm tiểu tử kia, năm đó dùng thời gian hơn một năm mới mở ra một khiếu huyệt mà thôi!
Nghe vậy.
Chân mày Từ Lạc nhíu lại:
- Thật hay giả? Có quá lời hay không?
- Quá lời? Hừ!
Âm Nha cười lạnh một tiếng:
- Một năm mở ra một khiếu đã không tệ, theo lão tổ biết. Trong thiên hạ này, lão gia hỏa biết bí mật Tổ khiếu, rất nhiều người đều là mười năm mới có thể mở ra một Tổ khiếu.
- Khanh khanh...
Âm Nha lại hưng phấn bay đến chân núi đại mộ, nhìn chằm chằm Từ Lạc, có chút kích động nói:
- Tiểu tử, không nói dối ngươi. Lão tổ thật sự ngày càng tin tưởng ngươi chính là thiên mệnh chi tử trong truyền thuyết! Lão tổ vốn cảm thấy ngươi có thể mở ra một Tổ khiếu trong nửa năm là phải thắp nhang cảm tạ trời đất. Không nghĩ tới trong một tháng ngắn ngủi mà tiểu tử ngươi lại mở ra ba cái, thật khó tin!
- Cái gì gọi là thiên kiêu và kỳ tài, quả thật kém xa tiểu tử ngươi! Thậm chí không bằng một ngón tay của ngươi!
- Cho dù tiểu tử ngươi không phải thiên mệnh chi tử đương đại, nhưng chắc chắn cũng là long phượng trong loài người, vạn cổ không xuất hiện!
...
Từ Lạc lắc đầu, cứng họng bật cười.
- Tiểu tử, lão tổ rất coi trọng ngươi!
Âm Nha nhìn Từ Lạc, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Tương lai tiểu tử ngươi tất sẽ trở thành một Ma Quân áp chế mọi thời đại! Không! Thậm chí lão tổ còn cảm thấy tiểu tử ngươi có được tư thái Đại Đế, tương lai mở thiên môn, chứng đại đạo, vấn đỉnh Ma Đế cũng không phải không có khả năng!
...
Âm Nha kêu gào thật to, khiến Từ Lạc không gánh nổi.
Cái gì gọi là Ma Quân trấn thế.
Cái gì một đời Ma Đế.
Thứ này cách quá xa, càng không thực tế.
Hiện tại hắn chỉ muốn đúc thành căn cơ đại đạo, trước tiên tăng thọ nguyên mấy trăm năm. Sau đó hắn liếc nhìn Quỳ Âm lão ma trên đỉnh đại mộ, hỏi:
- Quỳ Âm lão ma dùng bao nhiêu năm luyện thành Thiên Ma Pháp Thân?
- Quỳ Âm?
Âm Nha rất khinh thường, nói:
- Tiểu tử này đến chết cũng không luyện thành Thiên Ma Pháp Thân!
Cái gì!
Từ Lạc khiếp sợ, phản ứng đầu tiên là không tin:
- Ta nói Âm Nha, có phải ngươi cảm thấy ta thiếu kiến thức, dỗ dành ta? Quỳ Âm lão ma không thể ngay cả căn cơ đại đạo cũng không đúc thành nha.
- Quỳ Âm thật sự đúc thành căn cơ đại đạo nhưng không luyện thành Thiên Ma Pháp Thân chân chính.
Trong lúc nhất thời, Từ Lạc ngơ ngác.
Trong ấn tượng của hắn.
Đúc thành căn cơ đại đạo cũng chỉ tương đương với luyện thành Pháp Thân. Hai thứ gần như là một chuyện, chẳng qua cách nói của bọn họ khác nhau mà thôi. Đại ma đầu giống Quỳ Âm, từ mấy trăm năm trước đã đúc thành căn cơ đại đạo. Sao Âm Nha lại nói không luyện thành Thiên Ma Pháp Thân.
- Tiểu tử Quỳ Âm này cái gì cũng không biết làm, không thể ngưng tụ Tổ khiếu, thọ nguyên còn lại không bao nhiêu. Cuối cùng hắn không thể không cường hành đúc thành căn cơ đại đạo. Mặc dù Trúc Cơ thành nhưng nhưng không thể mở ra Tổ khiếu nên không thể luyện thành Thiên Ma Pháp Thân chân chính, chỉ có thể tính là nửa Thiên Ma Pháp Thân. Ngay cả nửa cái cũng không tính, là Thiên Ma Pháp Thân nửa tàn phế, không phải nam nhân hoàn chỉnh!
Vừa nghe lời này.
Từ Lạc lập tức có loại cảm giác không hiểu:
- Dựa theo tiến triển của ta, một năm ta nhiều nhất mở ra ba mươi Tổ khiếu. Một ngàn Tổ khiếu cần tốn ba bốn mươi năm. Hơn nữa, Tổ khiếu càng về sau càng khó mở, muốn mở cần tốn thời gian rất dài... Nói cách khác, đến lúc đó kết cục của ta cũng giống Quỳ Âm lão ma.
- Tiểu tử ngươi thật là...
Âm Nha chơi chỉ vào Từ Lạc bằng một cánh:
- Chỉ ba bốn mươi năm mà thôi. Thật lâu sao? Xem ra tiểu tử ngươi cũng không thể ngoại lệ, giống như những cái gọi là thiên kiêu kỳ tài kia. Con đường tu hành phía trước đi quá dễ dàng, luôn muốn ăn một miếng thành mập mạp, còn chưa đúc thành căn cơ đại đạo đã hận không thể trực tiếp mở thiên môn!
- Hừ!
- Tiểu tử, theo lý mà nói tiểu tử ngươi tu luyện cũng không tính là ngắn nhỉ? Có lẽ ngươi quen không ít tu sĩ khác? Ngươi có biết vì sao rất nhiều tu sĩ Pháp Thân tầng chín đại viên mãn lại dừng lại giai đoạn này mấy chục năm, thậm chí trên trăm năm, thậm chí càng lâu hơn không, có người cho đến khi đại nạn buông xuống mới bất đắc dĩ đúc thành căn cơ đại đạo.
- Ngươi cho rằng bọn họ rãnh đến mức đau bi sao?
- Không!
- Đó là bởi vì căn cơ đại đạo là một rào cản! Càng là một đường ranh giới, vượt qua, con đường đại đạo bừng sáng, không thể vượt qua, đời này hoàn toàn cách biệt với hai chữ đại đạo!
- Hiện tại chỉ mới ba bốn mươi năm, ngươi cũng không chờ được?
- Tiểu tử, lão tổ khuyên ngươi, thừa dịp trong khoảng thời gian này mở Tổ khiếu, tốt nhất rèn luyện tính tình của ngươi một chút, không nên vội vàng như vậy. Nếu không... Ngươi không sống qua được cánh cửa căn cơ đại đạo!
Từ Lạc trầm mặc không nói.
Không có tiếp lời.



Bạn cần đăng nhập để bình luận