Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 700 - Vết nứt không gian



Chương 700 - Vết nứt không gian




Chớ nói bọn họ.
Lúc Từ Lạc nghe thấy hai đại lão bên cạnh bàn bạc xông vào vết nứt không gian, trong lòng cũng căng thẳng.
Mặc dù hắn chưa từng chui vào vết nứt, nhưng lúc ở biên giới hắn đã tận mắt chứng kiến không gian hỗn loạn hình thành từ vết nứt. Thứ đó thôn phệ vạn vật bốn phương tám hướng rồi bóp nát quấy loạn với nhau.
Cảnh tượng hung tàn như thế, ai thấy mà không sợ hãi?
Từ Lạc hơi nhíu mày nhìn chằm chằm vết nứt không gian, trong lòng cảm thấy thấp thỏm. Lúc trước ở Lão Kim Câu, hắn suýt chút nữa không thoát khỏi kết giới thượng cổ, hắn có bóng ma rất lớn với loại địa phương này.
- Thì ra... Các ngươi nấp ở chỗ này.
Không hiểu.
Một giọng nói truyền đến.
Tinh Diệu mạo hiểm đoàn, Cáp Mô lĩnh, Thập Thi Cương đều kinh hãi. Đám người Vương Hổ, Tinh Cương, Âm Thi đang thương lượng hoảng hốt không thôi.
Trong chớp mắt đã lao vút đi.
Một bóng người xuất hiện trong khoảng trống.
Thế ra là một nữ nhân.
Nữ nhân thân hình cao gầy, hình dáng màu đỏ sẫm vô cùng bắt mắt, trên thân mặc phong y màu đỏ, quần dài màu đỏ nhạt, chân đạp một đôi giày cao gót màu đỏ sậm. Hai tay bỏ vào túi, thân khoác hồng quang, gương mặt mỉm cười, cứ như vậy mang giày cao gót đạp không mà đi.
- Hồng, Hồng tỷ?
Nhìn thấy nữ tử, người của Tinh Diệu mạo hiểm đoàn đều trợn tròn mắt.
Vương Hổ há hốc mồm:
- Sở, Sở Kiều Hồng? Tại sao ngươi lại ở chỗ này... Ngươi...
- Này!
Nữ tử khoát tay chào hỏi, bước chân không ngừng, lắc người hóa thành một vệt đỏ chui vào vết nứt không gian.
Nữ tử gọi là Sở Kiều Hồng không hiểu xuất hiện từ khi nào, sau đó lại lấy thế sét đánh không kịp bưng tai xông vào vết nứt không gian.
Thật sự quá nhanh! Quá đột ngột!
Nhanh đến mức làm cho tất cả mọi người không kịp phản ứng.
Đột nhiên cũng khiến phần lớn người không biết làm sao.
Lúc mọi người nhìn thấy Sở Kiều Hồng xông vào vết nứt không gian như vậy, đoàn trưởng Vương Hổ Tinh Diệu mạo hiểm đoàn gần như không có bất kỳ do dự nào. Cũng xông vào theo, ngay sau đó ba vị phó đoàn trưởng cũng nhảy lên, xông vào vết nứt không gian.
Keng keng keng keng keng keng keng keng keng
Tinh Cương Sơn Quân và Âm Thi lão Quỷ Quân cũng xông vào vết nứt cùng một lúc.
Cái gọi là kế hoạch không kịp biến hóa, bên thứ ba Sở Kiều Hồng xuất hiện quấy rầy hai bên giằng co. Nhất là theo lão đại hai bên nhao nhao xông vào, Tinh Diệu và Cáp Mô lĩnh đều xông vào theo, sợ mất đi tư cách ăn thịt.
- Lão đại! Chúng ta, chúng ta phải làm sao đây?
Nhìn tu sĩ hai bên không màng tất cả xông vào vết nứt không gian, trong lòng Hồ Đại Mãnh cực kỳ căng thẳng, cũng muốn xông vào cướp thịt ăn, nhưng lại sợ hãi.
- Con mẹ nó!
Phương Hồng cắn răng giậm chân một cái, giận dữ hét lên:
- Năm nay gan to ăn no, gan bé chết đói. Mấy huynh đệ theo lão tử giết vào! Có thể một đêm phất nhanh hay không phải xem lần này! Cùng lắm thì chết, sợ cái lông!
Dứt lời, Phương Hồng nhảy lên, xông vào đầu tiên.
Hơn mười vị huynh đệ Hắc Y Quân, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, tức giận mắng một tiếng cũng xông vào.
- Huynh đệ! Còn ngây ra làm cái gì! Đánh cược xe đạp biến thành xe máy! Ở thế giới tận thế chó má này, thà làm tiểu quỷ Thần đạo, không làm phàm nhân thế tục! Thích làm gì thì làm!
Hồ Đại Mãnh vỗ bả vai Từ Lạc, cắn răng một cái, xông thẳng vào vết nứt.
- Ngươi điên rồi...
Nhìn bóng dáng một đám tu sĩ như phát điên xông vào vết nứt không gian, trong lòng Từ Lạc lại cảm khái. Hắn cảm khái từ xưa đến nay, người chết vì tiền chim chết vì ăn. Ở bên giới tu hành, thế giới tận thế cũng không ngoại lệ.
Mới vừa rồi hai bên còn lo lắng đối phương có thể ngáng chân hay không. Chỉ xuất hiện của một người phụ nữ.
Vào lúc mấu chốt này, không ai còn sợ đối phương ngáng chân nữa. Tất cả đều đang lo lắng chạy chậm sẽ không có thịt ăn.
- Không biết rốt cuộc bên trong có thứ gì?
Từ Lạc suy nghĩ cuối cùng vẫn quyết định vào xem.
Dù sao, đã đến rồi...
Hắn không có hứng thú quá lớn với Thần Tàng Hoa đồ bỏ đi kia.
Chủ yếu là muốn đi vào xem náo nhiệt, thuận tiện mở rộng tầm mắt, thêm chút kiến thức, nghiên cứu di tích văn minh Thần đạo.
...
...
Khốn kiếp!
Ngay khi xuyên qua khe nứt, Từ Lạc lập tức cảm thấy kinh hãi, giống như rơi vào vũ trụ mênh mông vô ngần, không ngờ lại không cảm giác được trọng lực tồn tại.
Đây là tình huống gì?
Ngẩng đầu nhìn lên, khắp nơi đều là mây mù sương khói.
- Thần nguyên! Thần nguyên thật thuần hậu!
Từ Lạc không kìm lòng được mở rộng tâm thần tuyền, hình thành một vòng xoáy đỏ ngầu, điên cuồng cắn nuốt thần nguyên đầy trời.
Chẳng lẽ nơi này là thế giới Thần đạo hay sao?
Lúc trước.
Hắn từng bước vào thế giới Thần đạo với Dương Nhược Lâm, nhớ rõ thế giới Thần đạo như một không gian vũ trụ, không cảm thụ được bất kỳ trọng lực nào.
Nhưng mà.
Lúc đó hắn tiến vào trong trạng thái thần hồn, cũng không rõ ràng lắm, khi thân thể tiến vào có thể cảm nhận được trọng lực hay không.



Bạn cần đăng nhập để bình luận