Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 702 - Vết nứt không gian (3)



Chương 702 - Vết nứt không gian (3)




- Lực lượng trong không gian thật sự quá đáng sợ! Đừng nói là người, cho dù là thần linh bị cuốn vào cũng bị kéo thành một sợi dây thừng!
Lúc mới tới, Từ Lạc đã cố ý lưu lại một đạo thần thức lạc ấn ở bên ngoài, còn lưu một đạo ở cửa ra vào.
Cứ như vậy.
Nếu bên ngoài có ai cố ý phá hư vết nứt, mình có thể biết đầu tiên.
Nếu như vết nứt xuất hiện tình huống không ổn định, cũng có thể nhanh chóng chạy trốn.
Tiếp tục thăm dò.
Thần nguyên như khói càng thêm đậm đặc, có thể nói là đưa tay không thấy được năm ngón, mắt thường như mù, chỉ có thể nghe thấy giọng nói, không nhìn thấy bất cứ ai.
Từ Lạc chỉ có thể vận dùng thần thức tiến hành cảm giác chung quanh, hơn nữa còn không dám tùy ý cảm giác.
Nơi này là không gian sụp đổ của thế giới Thần đạo.
Quỷ mới biết bên trong có tồn tại tà dị gì đó.
Lỡ như Từ Lạc vô tình cảm ứng được vết nứt trong không gian. Một khi bị quấn vào, chẳng phải sẽ trở thành một con gián hay sao.
- Cánh hoa, lại là cánh hoa...
Một đường thăm dò, Từ Lạc đã thu được năm cánh hoa. Những thứ này trôi nổi giống như cát bụi trong vũ trụ.
- Tốt lắm!
Đột nhiên.
Từ Lạc cảm nhận được một món đồ khổng lồ.
Phóng thần thức ra, mở rộng cảm giác, trong lúc nhất thời vậy mà không cảm giác được tất cả.
Cảm giác cho hắn giống như một ngọn núi.
Một ngọn núi treo lơ lửng trong không gian.
Có lẽ đây là một ngọn núi.
Hắn cũng không rõ ràng lắm, không dám buông thần thức ra tiến hành cảm giác toàn phương vị.
Đáp xuống ngọn núi.
Điều kỳ quái là trên núi không có đất, không còn cây cối, là khu vực trụi lủi.
Ngược lại cũng không thể xem như trụi lủi, nó có đầy hố lõm, giống như một phế tích tàn phế đứt đoạn.
- Đây là...
Từ Lạc đứng trên núi nhìn dưới chân là một bộ thần tượng, hắn nhặt hai cánh hoa bên cạnh.
Đi trên núi, cách một khoảng cách đều có một bức thần tượng, hơn nữa giống nhau như đúc.
Có một số tượng thần còn sứt mẻ.
Trên một tấm ngọc bích còn có một đóa hoa.
Hoa như băng điêu ngọc trác, vô cùng xinh đẹp, đốt thần hỏa yếu ớt, bốc lên thần nguyên như khói.
- Thần Tàng Hoa!
Mặc dù Từ Lạc chưa từng gặp Thần Tàng Hoa, nhưng vẫn nhận ra ngay. Hắn không hề do dự nhảy qua, nhấc tay hái Thần Tàng Hoa xuống.
Trong nháy mắt tiếp theo.
Một bóng người chợt lao đến.
Từ Lạc biết người này, là Thập Thi Cương Thanh Thi Quỷ Quân.
- Vừa nãy có phải là một đóa Thần Tàng Hoa đúng không?
Thanh Thi Quỷ Quân suy đoán, hắn nhìn chằm chằm Từ Lạc, lời còn chưa dứt đã trực tiếp ra tay.
Hắn nhanh, tốc độ của Từ Lạc càng nhanh hơn, nhìn cũng không nhìn, trực tiếp tế ra bạch cốt đại kiếm, một kiếm phóng ra, Thanh Thi Quỷ Quân ngay cả hừ cũng chưa kịp hừ một tiếng, thi thể chia ra làm hai, quỷ thân cũng bị một kiếm chém giết thành tro bụi.
Ngẩng đầu, thu kiếm, đi lên thu dò xét thi thể, động tác liền mạch, sạch sẽ lại lưu loát.
Trong túi của Thanh Thi Quỷ Quân tìm được hai cái hộp cẩm thạch, một cái hộp cẩm thạch đen thui, trong đó có mấy viên thuốc, một hộp cẩm thạch khác có sáu cánh Thần Tàng Hoa. Ngoài ra, còn có một hạt châu không biết là thứ gì.
Thu hoạch xem như khá tốt.
Nhìn xung quanh một chút, không người nào ở xung quanh, đứng lên vỗ vỗ tay. Sau đó cứ tiếp tục thăm dò trước mắt.
- Nhiều thần tượng như vậy...
Trên núi có rất nhiều thần tượng, trên một số thần tượng còn có vò ngọc tàn phá, tạo cảm giác cho người ta, giống như đang tế luyện cái gì.
Nhớ tới đóa Thần Tàng Hoa mới vừa mọc trên bình ngọc, trong lòng Từ Lạc rung động:
- Không lẽ Thần Tàng Hoa được luyện ra từ tượng thần đấy chứ?
Hơn nửa năm qua, mặc dù Từ Lạc vẫn đang nghiên cứu thần tượng, nhưng cũng chỉ là nghiên cứu mà thôi, không thể nói là tinh thông.
Trên núi nhiều thần tượng như thế, hắn cũng không nhận ra. Hắn chỉ có thể căn cứ theo chút thần văn, suy đoán những thần tượng này hẳn là dùng để tế luyện thứ gì đó. Tương tự trận pháp dùng để luyện đan trong giới tu hành.
- Nếu như thần tượng này thật sự dùng để tế luyện, cũng đồng nghĩa với việc Thần Tàng Hoa được tế luyện ra...
Từ Lạc tiếp tục thăm dò trên núi, nhìn thần tượng đầy khắp núi đồi cùng với bình ngọc vỡ tan, còn có cánh hoa bay bay, hoài nghi nói:
- Ngọn núi đều là tế luyện thần tượng ở khắp nơi, nhìn thế nào cũng không giống nơi tốt.
Phương Hồng nói, Thần Tàng Hoa đều là tu sĩ Thần đạo dùng thân thể của mình thành mộ, lấy thần tuyền làm quan tài, chôn cất Âm Thần của mình. Sau đó mọc ra Thần Tàng Hoa.
Hiện tại Từ Lạc nghiêm trọng hoài nghi thực tế căn bản không phải chuyện như vậy. Rất có thể có người đang tế luyện Âm Thần của người khác. Sau đó lợi dụng thần tượng luyện thành Thần Tàng Hoa.
- Việc này...
Từ Lạc càng nhìn càng cảm thấy chắc chắn là như vậy, không khỏi khiến hắn nhớ tới Tam Hoa Huyết Nguyên của Huyết Nguyên điện.



Bạn cần đăng nhập để bình luận