Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 419 - Hoàng Cân Lực Sĩ  (2)



Chương 419 - Hoàng Cân Lực Sĩ  (2)




Tiểu Kim Quả mới mẻ ẩn chứa sinh cơ, so với Tiểu Kim Quả hắn từng ăn nhiều hơn gấp mấy lần.
Từ Lạc đếm, cướp hai cây đại thụ, khoảng ba bốn trăm quả vàng.
- Chuyến này tới đây không có uổng phí! Khà khà khà!
Tâm tình Từ Lạc rất tốt, cuối cùng cũng hiểu được Lão Kim Câu hung hiểm như vậy. Vẫn có rất nhiều tu sĩ không màng nguy hiểm tính mạng cũng phải tới đây đào vàng. Thứ này quả thật đáng giá mạo hiểm, liều một phen, ít phấn đấu mười năm.
Chờ khi pháp lực khôi phục được hơn phân nửa.
Từ Lạc sửa sang lại dung mạo, xác nhận không lộ ra chân ngựa thì dự định trở lại sơn cốc, tiếp tục đi theo Hồng Đại Sơn lăn lộn.
Hồng Đại Sơn là người đào vàng có kinh nghiệm phong phú, đi theo hắn học được không ít thứ, cũng có thể ít đi đường cong quanh co.
Tư Linh Vũ, Vạn Vân Phi chính là thiên kiêu tuấn kiệt của Không Động đại chủ phong.
Nghe lời bọn họ nói, chuẩn bị cùng nhau đi tới vách đá phù văn tụ tập với các tiền bối Kim Hà Tông, dường như giới kết thượng cổ trong truyền thuyết đang ở trên vách đá phù văn.
Lúc trên đường đi, hắn nghe những tu sĩ Ma đạo khác nói bên trong kết giới thượng cổ tràn ngập tiên thiên linh khí, hít một hơi sảng khoái không nói. Sau khi luyện hóa thì pháp lực tăng gấp bội, nói cái gì trong kết giới thượng cổ có Thiên Thọ Quả, đủ loại thiên tài địa bảo, có Tiểu Kim Nhân có linh tính biết chạy đi, Tiểu Kim Ngư tỏa ra ánh sáng bảy màu, có Tiểu Kim Quả tỏa ra ngọn lửa sinh cơ.
Từ Lạc suy nghĩ.
Nếu đã đến.
Dù gì cũng phải đi kết giới thượng cổ một chuyến.
Không trông cậy vào việc cướp được thiên tài địa bảo gì đó.
Chủ yếu là muốn học hỏi thêm, mở mang tầm mắt.
...
...
Lúc Từ Lạc trở lại sơn cốc phát hiện còn nhiều người hơn so với vừa rồi, vốn dĩ bảy cây Tiểu Kim Quả Thụ hắn cướp hai cây. Bây giờ chỉ còn lại bốn cây, đoán chừng lúc rời đi lại có người chia một cây.
Điều khiến cho hắn ngạc nhiên chính là trong sơn cốc không biết từ khi nào đã có ba vị Trúc Cơ đại tu tới.
Một vị trong đó nghe nói là Thương Vân chân nhân của Vân Tiêu Tông.
Một vị khác hình như là người của Lưu Vân Kiếm Phái.
Còn một vị không biết là ai, hẳn là Ma đạo bên kia.
Từ Lạc may mắn lúc trước mình chạy trốn nhanh, bằng không bị ba vị Trúc Cơ đại tu sĩ vây quét, sợ là không có quả ngon để ăn.
Hồng Đại Sơn bên này mặc dù không có Trúc Cơ đại tu. Nhưng lại có không ít tu sĩ Kim Hà Tông đến, khoảng một trăm người vây quanh một cây Tiểu Kim Quả Thụ.
Lúc này.
Tư Linh Vũ vẫn đang bấm pháp quyết, phá giải cấm chế thiên nhiên.
- Không nghĩ tới Tư Linh Vũ lại có tạo nghệ cao trong lĩnh vực cấm chế này.
Từ Lạc còn nhớ rõ, bên cạnh cây Tiểu Kim Quả Thụ này ít nhất có hơn ba mươi đạo cấm chế thiên nhiên. Bây giờ lại chỉ còn lại có hơn sáu đạo. Kỳ quái là, Tư Linh Vũ cũng không tiếp tục phá giải.
- Linh Vũ tiên tử, sáu đạo cấm chế còn lại làm sao đây?
- Sáu đạo cấm chế còn lại không phải vấn đề gì, kết cấu cấu trúc kéo theo. Chỉ cần ta nguyện ý tùy thời cũng có thể đánh tan cấm chế, chẳng qua...
Tư Linh Vũ nhíu mày, nhìn cảnh tượng hỗn loạn trong sân.
Đám người Hồng Đại Sơn, Vạn Vân Phi đều hiểu nếu lúc này phá vỡ toàn bộ sáu đạo cấm chế còn lại sẽ gặp cướp. Bây giờ trong sơn cốc rồng rắn hỗn tạp, bên mình lại không có đại tu Trúc Cơ tọa trấn, dễ dàng làm áo cưới cho người khác.
- Kế hoạch bây giờ, chỉ có thể chờ đợi, chờ một thời điểm thích hợp.
Phần lớn mọi người gật đầu.
Đột nhiên!
Một tiếng nổ ầm vang.
Cấm chế tự nhiên xung quanh một gốc Tiểu Kim Quả Thụ bị xúc động.
Keng!
Ba vị đại tu Trúc Cơ lập tức xung kích, ngay sau đó tu sĩ kết đàn đi theo phía sau.
Thấy một màn này.
Tư Linh Vũ biết cơ hội đã đến, chỉ thấy nàng ta bấm mười ngón tay, đạo đạo pháp quyết diễn hóa ra đánh vào cấm chế thiên nhiên. Cấm chế vốn như ánh mặt trời trong nháy mắt lay động mơ hồ. Tư Linh Vũ vung tay lên, sáu cấm chế thiên nhiên còn lại lập tức tan rã.
Răng rắc!
Tư Linh Vũ một kiếm chém đứt Tiểu Kim Quả Thụ, lại lấy thế sét đánh không kịp bưng tai thu cả một cây Tiểu Kim Quả Thụ vào túi trữ vật.
Tốc độ cực nhanh, làm cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối.
Đứng bên cạnh, Từ Lạc cũng không có phản ứng gì.
Sưu sưu sưu sưu sưu...
Sau khi phát hiện Tiểu Kim Quả Thụ nơi này biến mất, các tu sĩ vẫn luôn chờ cơ hội mà ra tay, lập tức tấn công từ bốn phương tám hướng.
- Không biết sống chết! Chúng ta chính là tu sĩ Kim Hà Tông, các ngươi ai dám làm càn!
- Các ngươi là ai! Dám cướp tài nguyên Kim Hà Tông chúng ta, muốn chết!
Hồng Đại Sơn, Vạn Vân Phi giận dữ hét lên.
Đáng tiếc.
Không có tác dụng.
Nơi này là Lão Kim Câu.
Ta không cần biết ngươi có phải tu sĩ Kim Hà Tông hay không!



Bạn cần đăng nhập để bình luận