Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 535 - Viên đạn bọc đường (3)



Chương 535 - Viên đạn bọc đường (3)




Ngươi muốn lừa gạt gì đó?
Hay là chơi chiêu mới?
Hay là viên đạn bọc đường?
Tại sao hắn cảm thấy không bình thường?
- Ta nói đại muội tử.
Từ Lạc cũng không thả lỏng cảnh giác, ngược lại càng thêm cẩn thận nhìn chằm chằm Dương Nhược Lâm, nói:
- Đây là viên đạn bọc đường, trong thời gian ngắn ta có chút không chống đỡ nổi. Chúng ta không ngại nói rõ với nhau, rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Không cần kéo những đạo lý lớn để dẫn dắt ta đi, có gì thì nói thẳng!
Những năm gần đây
Từ Lạc sống ở Lão Hòe Lĩnh, đấu đá với tu sĩ Ma đạo khác, hãm hại lừa gạt.
Đột nhiên đụng phải Dương Nhược Lâm ngốc bạch ngọt, thật sự không thích ứng.
Cho dù Dương Nhược Lâm rất chân thành.
Nhưng đã quá chân thành.
Chân thành thậm chí khiến Từ Lạc có loại cảm giác rùng mình.
- Ngươi hiểu lầm rồi, đây không phải viên đạn bọc đường, cũng không phải âm mưu quỷ kế gì, ngươi cũng không cần cẩn thận như vậy.
Từ đầu đến cuối Dương Nhược Lâm vẫn rất bình tĩnh, nói:
- Nếu nhất định phải nói gì đó, ta chỉ có thể nói là một loại điều kiện trao đổi.
- A?
Từ Lạc hỏi:
- Ta trao đổi gì?
- Một thanh kiếm.
- Kiếm gì vậy?
- Thanh tinh kiếm mà ngươi cướp được ở tinh cung.
Từ Lạc ngẩng đầu, lòng bàn tay xuất hiện một thanh kiếm.
Dài một thước.
Thân kiếm như ngọc.
Không chuôi cũng không lưỡi.
Trong di tích của tinh cung một năm trước, hắn vì tranh đoạt thanh tinh kiếm này mới chém giết đám người Trình Trí Viễn.
Thế nhưng Từ Lạc nghiên cứu trong thời gian dài như vậy, đến nay cũng không có ai nghiên cứu ra gì.
- Chính là thanh tinh kiếm này. Nếu có thể, ta hy vọng có thể... Trao đổi cho ta.
- Là phương pháp kế thừa tinh đấu chi tâm và pháp môn luyện thần, dùng đổi thanh kiếm này?
- Không!
Dương Nhược Lâm lắc đầu:
- Phương pháp kế thừa tinh đấu chi tâm và pháp môn tu luyện Âm Thần là ta tự nguyện tặng cho ngươi, cũng không phải điều kiện trao đổi.
- Có ý gì?
Từ Lạc có chút không hiểu.
- Ta muốn dùng Cự Môn tinh cung truyền thừa trao đổi thanh kiếm này với ngươi!
Ầm!
Dương Nhược Lâm nói.
Trong nháy mắt Từ Lạc kinh ngạc, ước chừng qua một hồi lâu mới khôi phục tinh thần:
- Truyền thừa của Cự Môn tinh cung?
- Đúng vậy, chính là Tinh đấu chi tâm của Cự Môn tinh cung!
Từ Lạc từng nghe thần nữ nói thế giới Thần đạo của các nàng có tổng cộng bảy ngôi sao lớn, ứng với chính Bắc Đấu Thất Tinh. Liêm Trinh tinh cung chỉ là một trong số đó. Ngoài ra còn có Cự Môn, Tham Lang, Lộc Tồn, Văn Khúc, Võ Khúc, Phá Quân.
- Trong tay ngươi còn Tinh đấu chi tâm của Cự Môn tinh cung sao?
- Ta không có, nhưng ta có thể dẫn ngươi đi.
- Không có?
- Ngươi chắc hẳn cũng biết sau vài ngày nữa U Nguyệt sẽ xuất hiện.
- Ý của ngươi là... Cự Môn tinh cung sẽ hiện thế sau khi U Nguyệt xuất hiện?
- Sẽ không!
- Nếu Cự Môn tinh cung sẽ không hiện thế, sao ngươi nói mang ta đi lấy?
- Ta có thể trực tiếp mang ngươi tiến vào Cự Môn tinh cung!
Trời ạ!
Trong lòng Từ Lạc không nhịn được sinh ra cảm xúc hoảng hốt, theo bản năng móc ra một điếu xì gà, sau đó đốt lửa, hắn hít một hơi thật sâu, nén cảm giác kinh hãi.
Hai câu nói của Dương Nhược Lâm thật sự chứa lượng tin tức quá lớn. Lấy trình độ văn hóa có hạn của Từ Lạc, trong thời gian ngắn vẫn có chút không rõ.
- Ta nói mỹ nữ... Ta vừa rồi không có nghe lầm, ngươi nói trực tiếp mang ta đi Cự Môn tinh cung?
- Đúng vậy.
- Cự Môn tinh cung chưa hiện thế, sao ngươi có thể đi vào?
- Ta tự có phương pháp.
- Ta không tin, ngươi hiện tại mang ta vào đi.
- Hiện tại không được, phải chờ đến khi U Nguyệt xuất hiện.
- Ý gì?
- Thần nữ tiền bối nói... Chỉ khi U Nguyệt xuất hiện mới có thể đả thông thế giới Thần đạo của chúng ta với thế giới Thần đạo của nàng. Cho nên... Chỉ khi U Nguyệt xuất hiện mới có thể tiến vào Cự Môn tinh cung.
Từ Lạc lại hít sâu một hơi xì gà, một làn khói trắng trực tiếp chui vào phổi, có thể do đã quá lâu không hút đồ chơi này, lập tức có chút cảm giác choáng váng hoa mắt. Hắn lắc lắc đầu, mở miệng hỏi:
- Nói vậy... Thế giới chúng ta thật sự tồn tại một thế giới Thần đạo?
- Thần nữ tiền bối nói thế giới của chúng ta và thế giới của bọn họ thuộc về cùng thế không cùng giới, có lẽ là một thế giới cao duy, chúng ta không thể chạm đến. Cụ thể rốt cuộc xảy ra chuyện gì, ta cũng không thể lý giải.
Từ Lạc hút xì gà, im lặng không nói, rơi vào trầm tư.
- Có thể không?
Giọng nói nhẹ nhàng của Dương Nhược Lâm truyền đến, Từ Lạc cảm thấy mờ mịt, hỏi:
- Cái gì có thể không?
- U Nguyệt xuất hiện, ta dẫn ngươi tiến vào Cự Môn tinh cung, nhưng ta không dám đảm bảo truyền thừa của Cự Môn tinh cung còn ở đó hay không. Thần nữ đời trước đã nói bảy đại tinh cung đều có truyền thừa, về phần có thể bảo tồn hoàn hảo không tổn hao gì hay không thì nàng không xác định. Tiền bối nói... Thế giới Thần đạo của nàng đã sụp đổ...
- Sụp đổ?
Nếu như nói vũ trụ nổ tung, có thể hắn còn hiểu rõ một chút.



Bạn cần đăng nhập để bình luận