Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 807 - Hắn là nam nhân của ta, lý do này là đủ



Chương 807 - Hắn là nam nhân của ta, lý do này là đủ




Thời đại này, nhìn cả đại tông hai đạo Tiên Ma, rất ít người ngộ được tầng hai mươi bảy của Đãng Ma Kiếm Uy, ngay cả các lão tổ đại môn phái cũng không ngoại lệ, có thể thu luyện tới tầng thứ ba mươi sáu Đãng Ma Kiếm Kinh, chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Có! Nhưng không nhiều, đều là các cao nhân tiền bối tu luyện rất nhiều năm, toạ trấn tông môn, rất ít khi xuất thế.
Ở Kim Hà Tông, người già nhất trong hệ chữ Hà là Xích Hà lão tổ và Đãng Kiếm lão tổ của Đãng Kiếm Sơn Trang Xích Luyện Tông mới được gọi là Kiếm Đạo Tông Sư đương thời, hiện tại mới chỉ tu luyện tới tầng bốn mươi hai của Đãng Ma Kiếm Kinh.
Xích Hà lão tổ và Đãng Kiếm lão tổ đều là những người tu luyện hơn tám trăm năm, lão tổ các đại môn phái khác ở đây đều phải gọi một tiếng tiền bối khi gặp.
Hiện tại, một tiểu gia hoả mới tu luyện hơn hai mươi năm, có thể luyện tới tầng ba mươi sáu của Đãng Ma Kiếm Kinh, khiến ai cũng phải hãi nhiên!
Đánh nhau là một môn học rất cao thâm.
Nếu gặp đối thủ yếu hơn mình, không nói hai lời, trấn sát ngay.
Còn gặp người có tu vi tương đương, thực lực không tệ, dù không quá tự tin, chỉ cần nắm được bảy phần, cũng có thể trấn sát mà không cần cố kỵ.
Nhưng khi gặp người như Hoa Đông Phương, thực lực thâm sâu khó không lường, trong tình huống không chắc đối phương còn mấy lá bài tẩy, thì không được mạo hiểm chém giết, nếu không, một khi mình lộ lá bài tẩy, mà không giết được đối phương, bản thân sẽ rơi vào thế bị động.
Tiên Thiên Pháp Tướng Bạch Hồng Quá Nhật của Hoa Đông Phương đã bị Thiên Ma Pháp Thân của Từ Lạc áp chế, không thể phát ra uy lực gì. Kinh Thế Lôi Hoả Đoạt Thiên Thủ cũng bị Đại Uy Vô Lượng Thiên Ma Thủ của Từ Lạc đánh không thể đỡ, cả Kim Hà Kiếm Hà hắn thi triển cũng không có bất cứ ưu thế gì trước Đãng Ma Kiếm Kinh.
Nói không ngoa, giờ khắc này, Hoa Đông Phương hoàn toàn bị Từ Lạc đè đánh, miệng mũi phun máu, pháp cương mơ hồ, Tiên Thiên Pháp Tướng cũng mờ đi, cực kỳ thảm hại.
Ngay cả như vậy, Từ Lạc cũng không dồn toàn lực thừa cơ truy kích, chẳng những thế, cũng không bung ra mấy át chủ bài trong tay. Hắn đang chờ, chờ mấy con bài chưa lật của Hoa Đông Phương.
Hắn chắc chắn, Hoa Đông Phương còn có lá bài tẩy trong tay, thậm chí không chỉ là một, bởi hắn cảm ứng được trên người Hoa Đông Phương có ít nhất ba đạo khí tức đáng sợ.
Thấy Hoa Đông Phương mãi không chịu bung, Từ Lạc từ từ thôi động pháp lực thể nội, bắt đầu gia tăng cường độ, áp chế điên cuồng, ngày một hung ác, từng giây từng phút dồn Hoa Đông Phương vào chỗ chết.
A! Quả nhiên, Hoa Đông Phương nổi giận gầm lên, bạch hồng trên người toả ra kim quang chói mắt, đại nhật rực rỡ trên đỉnh đầu bỗng xoay tròn, hắn nhảy lên, dung hợp với đại nhật.
Trong chốc lát, Hoa Đông Phương như hoá thành vòng đại nhật sáng rực, giống như thương thiên cự luân xoay, nghiền ép giữa trời, vang lên tiếng đinh tai nhức óc, chấn tiên linh chi khí ngập trời tán loạn.
Ong! Khi đại nhật xoay tròn, kim hà toả khắp trời, hào quang bắn ra bốn phía, đan thành lưới, trùm lên Từ Lạc, khi lưới lớn thu lại, như từng sợi dây thừng trói Từ Lạc lại.
- Không ổn! Đây là Khổn Thần Tác!
Bạch Cốt phu nhân phát hiện Hoa Đông Phương tế bí bảo, vẻ mặt cực kỳ lo lắng.
Khương Sơ Tầm đứng bên cũng cau mày, nói:
- Không ngờ Kim Hà Tông còn đưa cả Khổn Thần Tác cho Hoa Đông Phương.
Hai người đều biết lai lịch của Khổn Thần Tác, càng rõ hơn sự đáng sợ của nó.
Khi bảo vật này được tế ra, cầm tù thần hồn, trói tâm thần, cấm thần niệm.
Một khi thần hồn bị nhốt, lập tức tâm thần cũng bị trói lại, từ đó thần niệm không thể ngưng tụ.
Mọi người đều biết, nếu thần niệm tán loạn, chẳng những không dùng được pháp khí, ngay cả pháp quyết, dù là pháp lực cũng không thể thôi động, những thứ này đều cần thần niệm dẫn dắt khống chế. Đối với tu sĩ, thần niệm không thể ngưng tụ, thì chắng khác gì người thường.
Phàm là lão tu sĩ có chút lịch duyệt đều từng nghe về tiếng tăm của Khổn Thần Tác, càng biết đây là trọng bảo của Kim Hà Tông, đồng thời cũng là kiện đại sát khí người gặp người sợ. Xưa nay, tiền bối Kim Hà Tông dùng trọng bảo này, trói không biết bao nhiêu thần hồn cao thủ Ma Đạo, khiến họ không thể ngưng tụ thần niệm, cuối cùng bị trấn sát thảm hại.
- Từ Lạc! Ngươi quá tự đại, không biết lượng sức mình. Ngươi cho rằng vạn khiếu chủng sát hoả, có thể hoá thành Thiên Ma thật à?
- Dù ngươi đã mở ra một vạn tám nghìn khiếu huyệt, tu luyện Thượng Cổ Cấm Kỵ Thiên Ma Pháp Thân, nhưng cũng chỉ là pháp thân mà thôi.
- Ngươi, đến cùng vẫn không phải Thiên Ma!
Một đạo bạch hồng giáng xuống, diễn hoá thành một bảo tháp, toả hào quang khắp trời, phù văn lập loè. Đại nhật rực rỡ lơ lửng trên đỉnh tháp, một nam tử hạc phát đồng nhan chắp tay sau lưng, đứng thẳng người trong đó, chính là Hoa Đông Phương.



Bạn cần đăng nhập để bình luận