Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 873 - Đến cùng là ai đang đào hố



Chương 873 - Đến cùng là ai đang đào hố




U hoả ma diễm bùng cháy, khói đen bốc lên cuồn cuộn, Từ Lạc đằng đằng sát khí:
- Một bên hút thần hồn, một bên lập mưu hiến tế nhục thân lão tử, mẹ nó, các ngươi chơi rất đẹp đấy, thần hồn, nhục thân, một cái cũng chẳng cho lão tử giữ lại, muốn rút sức của người thành thật như lão tử đúng không?
- Oắt con! Ngươi đang nói gì vậy? Đại mộng, thần hồn nào?
Đột nhiên, Âm Nha như nhận ra điều gì đó, kinh hô:
- Mộng Yểm Đồ, ngươi đã gặp nương nương trong đại mộng?
- Không ít lần lão tử thấy nàng trong mộng, còn kết thành tiên duyên đạo lữ, ngày đêm song tu hợp đạo với người mà ngươi gọi là nương nương, cam tâm tình nguyện dùng thần hồn của lão tử nuôi nàng!
- Ngươi… Ngươi vậy mà… Con mẹ nó!
Âm Nha hoảng đến tái mặt, đứng ngồi không yên, toàn thân run lên, nó ngẩng đầu nhìn thoáng qua Thiên Ma Cổ Quan lơ lửng giữa Hắc Ám Thiên Hà trên không trung kia, hạ giọng, run rẩy hỏi:
- Ngươi gặp nương nương ở trong đại mộng thật à?
- Nói đùa, ngươi nghĩ lão tử bốc phét với ngươi, không chỉ gặp nàng trong đó, mà còn giúp nàng trốn khỏi Mộng Yểm Đồ, cõng cả nồi cho nàng.
- Ngươi muốn chết hả? Nói nhỏ thôi!
- Hù ta?
Từ Lạc lắc mắt nhìn Thiên Ma Cổ Quan:
- Được rồi, nàng nằm ở trong à?
- Ngươi nghĩ sao?
- Ta không tin!
Từ Lạc không tin thật, nếu Vô U nương nương nằm trong đó, thấy mình bị hành hạ như vậy thì đã sớm lộ diện, sẽ không thờ ơ đâu.
- Oắt con, ngươi đúng là không biết trời cao đất rộng, càng không biết sự đáng sợ của nương nương!
Âm Nha trừng mắt, mặt mũi nghiêm nghị nói:
- Tin lão tổ đi, nếu muốn, nương nương chỉ cần dùng một đầu ngón tay cũng có thể giết sạch thế giới này!
- Chém gió, nếu nàng đáng sợ như vậy, sao để bị vây khốn ở Đại Ma Sơn?
- Đại Ma Sơn chó má! Nói cho oắt con ngươi hay, nương nương chỉ cần thổi một hơi cũng có thể khiến cái nơi tàn phế này của các ngươi hôi phi yên diệt!
- Nơi nhỏ rách nàt của chúng ta?
Từ Lạc khẽ giật mình, nhìn Âm Nha chằm chằm:
- Có ý gì?
- Thôi ngươi đừng có để ý, lão tổ hỏi lại, ngươi gặp nương nương trong mộng thật à?
- Thì sao?
- Ta hỏi ngươi có không?
- Có!
- Ngươi… Nói cụ thể cho lão tổ nghe, nhanh!
- Ngươi còn diễn kịch với ta? Giả ngu đúng không? Ngươi mà không biết?
- Ta biết cái quỷ gì!
Âm Nha hạ thấp giọng quát:
- Ngươi nhìn dáng vẻ của lão tổ giống như là biết hả?
Nghe kiểu nói của Âm Nha, Từ Lạc cũng hơi hoang mang, đúng là nhìn bộ dáng này giống không biết thật.
Với lại, nghĩ kĩ một chút, qua mối quan hệ nhiều năm với Âm Nha, trong ấn tượng của hắn, con súc sinh lông lá này thiếu đầu óc, không quá thông minh, không giống với loại tâm cơ.
Mà cứ coi trước kia Âm Nha nguỵ trang đi, hiện tại mình đã dựng thành căn cơ Thiên Ma Đại Đạo, tên này hoàn toàn không cần phải thế nữa.
- Oắt con! Lão tổ hi vọng ngươi đừng giấu giếm gì cả, nhất định phải nói hết, bằng không, lão tổ không sống được, ngươi cũng đừng hòng, hai ta sẽ bị nương nương giết chết!
- Sao vậy?
Từ Lạc nhíu mày.
- Tiểu tử ngươi có thể đừng thắc mắc nữa được không, ngươi nói cho lão tổ chuyện trong đại mộng trước, sau đó, lão tổ sẽ nói cho ngươi hay.
Từ Lạc nhìn dáng vẻ lo lắng hãi hùng của Âm Nha, lại liếc Thiên Ma Cổ Quan lơ lửang giữa Hắc Ám Thiên Hà, hắng giọng, kể lại mình tiến vào đại mộng ở Xích Luyện Tông thế nào, sau đó kết thành tiên duyên đạo lữ, ngày ngày thần hợp với Vô U nương nương ra sao, đồng thời cũng nói hết về chuyện gặp lại Vô U nương nương ở Đại Ma Sơn ở Ma Quật.
- Đúng thế… Chắc chắn là thần thức tàn niệm của nương nương.
Lông mao toàn thân Âm Nha dựng thẳng lên, mở hai cánh, đi qua đi lại trên Ma Hồn Phiên, không biết lo lắng lầm bầm cái gì.
Có lẽ là mới phát hiện ra Thiên Ma Đại Mộ chính là Vô U Sơn trong mộng cảnh, cảm xúc của Từ Lạc không ổn định, giờ tỉnh táo lại, nhớ tới nữ tử thần bí trong đó, lại cảm thấy có nhiều điểm đáng sợ.
Lúc đầu ở Đại Ma Sơn, khi gặp lại nữ tử thần bí, nàng nói chỉ người có thiên mệnh đại đạo mới có thể dựng thành căn cơ Thiên Ma Đại Đạo, còn nói dù mình có luyện hoá Huyết Ma Chi Tâm, cũng không thể dựng thành Thiên Ma Pháp Thân, bảo mình từ bỏ sớm đi, nếu không sẽ là con đường chết.
Theo lý mà nói, nếu nữ tử thần bí trong mộng cảnh là Vô U nương nương – chủ nhân đại mộ này, nàng phải đào hố, xúi mình tu luyện Thiên Ma Pháp Thân, rồi hiến tế, sẽ không thể khuyên mình mình từ bỏ tu luyện được.
Chẳng lẽ lại có âm mưu gì? Điều khiến Từ Lạc nghi ngờ nhất là, dường như Âm Nha không biết chuyện này.
- Ngươi… Xác nhận nữ nhân mà ta gặp trong đại mộng chính là Vô U nương nương?
- Không sai, chắc chắn, nếu ở nơi khác, lão tổ không dám khẳng định, nhưng trong Mộng Yểm Đồ, chắc chắn là thần thức tàn niệm của nương nương.
- Tại sao?
- Mộng Yểm Đồ là thứ nương nương tự tay luyện chế.
Nghe vậy, Từ Lạc sợ hãi:
- Không phải Mộng Yểm Đồ là pháp bảo của Thanh Minh Tông à? Hình như còn có từ thời Thượng Cổ mà? Sao có thế là pháp bảo nương nương tự tay luyện chế?



Bạn cần đăng nhập để bình luận