Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 124 - Hỉ Đề Hắc Bào pháp y (3)



Chương 124 - Hỉ Đề Hắc Bào pháp y (3)




- Không sao.
Mở mắt ra, Đại Hà mỗ mỗ nhìn chằm chằm Thanh Văn ấn lệnh trong tay, hỏi:
- Ngươi nói... hắn làm sao đoạt được Thanh Văn ấn lệnh này.
- Không phải mới nãy tiểu tử nói ngồi xổm với bổ đao để nhặt chỗ tốt sao?
- Nhặt được?
Đại Hà mỗ mỗ hừ lạnh một tiếng, nhìn Khuê lão:
- Ngươi đi xuống nhặt cho ta thử xem.
Khuê lão mặt đỏ lên, bĩu môi.
- Hôm qua môn nhân của hơn ba mươi vị lão gia, đã chết hơn hai trăm người, trong đó không thiếu tu sĩ Hóa Khí tầng tám, thậm chí tầng chín, bọn họ đại bộ phận hẳn đều bị giết khi tranh đoạt Thanh Văn ấn lệnh.
- Ý của mỗ mỗ, Thanh Văn ấn lệnh là bị tiểu tử này cướp được? Không thể nào, hắn chỉ có tu vi Hóa Khí tầng bảy, hơn nữa lão phu cố ý dò xét, hắn cũng không che giấu tu vi, cho dù có sáu lá Huyết Sát trận kỳ mỗ mỗ ngài ban cho, sợ cũng không phải đối thủ của những người đó, tiểu tử này mới tu luyện được mấy năm? Những lão môn nhân kia, mỗi người đều là kẻ có thể sinh tồn mấy chục năm ở Lão Hòe Lĩnh.
Đại Hà mỗ mỗ nói:
- Gương mặt của hắn quá có tính lừa gạt, hơn nữa, giấu rất sâu, sau này ngươi cẩn thận một chút.
- ?????
Khuê lão vẻ mặt ngẩn ra, hoài nghi mình có phải nghe lầm hay không, ta cẩn thận một chút? Không đến mức nha? Mỗ mỗ đang nói đùa?
- Ta không có nói giỡn, về sau ngươi cách xa hắn một chút.
Đại Hà mỗ mỗ xoay người rời đi, giọng nói truyền đến:
- Ngươi bây giờ nhắm mắt lại, nghiêm túc suy nghĩ một chút, hắn cho ngươi ấn tượng gì.
Ấn tượng gì đây?
Khuê lão nhắm mắt lại, trong đầu không tự chủ được hiện ra một khuôn mặt.
Một khuôn mặt của người và vật vô hại, một đôi mắt vô tội sáng ngời, còn có một nụ cười ngây ngô thuần phác.
Đột nhiên.
Khuê lão lắc mạnh đầu, không khỏi rùng mình một cái, lúc này mới ý thức được chính mình vậy mà phạm vào một sai lầm cực kỳ trí mạng.
Hắn cũng là kẻ từ Lão Hòe Lĩnh từng bước một bò lên, chưa bao giờ, cũng không dám xem thường bất cứ kẻ nào, càng không dám trông mặt mà bắt hình dong.
Không biết có phải vì khuôn mặt vô hại của Từ Lạc quá mức lừa gạt hay không.
Cho nên Khuê lão đối mặt với Từ Lạc, theo bản năng coi hắn như một con gà mới lớn, chưa từng trải đời.
- Thằng nhãi này không chỉ là một kẻ hung ác, còn khoác da dê, cười người trồng cây hòe, mỗ mỗ nói đúng, sau này ta phải cách tiểu tử này xa một chút, đừng con mẹ nó không cẩn thận bị gài, bị tiểu tử này trồng cây hòe!
Thế giới tận thế, đầm lầy thi địa.
Hắc phong gào thét, âm hồn chập chờn.
Hai mươi bốn cây trận kỳ, đốt sát hỏa, bốc lên khói đen, hình thành Thập Phương Phệ Hồn Trận, đang thôn phệ âm hồn chung quanh.
Một cái Sát Hỏa Hồn Đỉnh xoay tròn cực nhanh, âm nguyên tinh hoa luyện hóa vào trong đó, phân biệt tẩm bổ hai mươi bốn cây trận kỳ, cũng có không ít âm nguyên tinh hoa từ miệng đỉnh tràn ra, như khói nhẹ chui vào thất khiếu của Từ Lạc, nhét vào trong cơ thể, hóa thành pháp lực.
Lúc này.
Từ Lạc khoanh chân ngồi ở phía dưới hồn đỉnh, quanh thân một tầng thần quang màu xanh nhạt không ngừng tụ hợp thành bão nguyên.
Đột nhiên thần quang quanh thân đều ngưng tụ vào chính giữa mi tâm, trong nháy mắt ồ lên, mi tâm giống như bắn ra một đạo thần quang chói mắt, thần quang như cầu vồng, lại như một cái quạt xếp lấy Từ Lạc làm trung tâm nhanh chóng mở ra, hóa thành một tầng màn sáng lưu chuyển biến hóa.
- Ngưng tinh ôm thần, ha ha ha ha! Thì ra đây chính là ngưng tinh ôm thần... Thì ra là thế, thì ra là thế!
Mở mắt ra.
Trên mặt Từ Lạc đầy kích động.
Trước đó vài ngày hắn vẫn kẹt tại Ngưng Thần giai đoạn cuối cùng, khoảng cách viên mãn chỉ còn một bước, hết lần này tới lần khác một bước này, hắn quan tưởng không ra.
Hôm nay, rốt cuộc cũng đã hiểu rõ ràng.
Ngộ hiểu được chân lý của bốn chữ ngưng tinh bão thần, giai đoạn Ngưng Thần, triệt để đại viên mãn, không chỉ có thần hồn thăng hoa lần nữa, lực lượng tinh thần cũng tràn đầy mênh mông, thần thức so với trước kia càng tăng gấp bội.
Lập tức, bắt đầu thôi động pháp lực, thử khống chế trận kỳ.
Hiệu quả mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng.
Mặc dù tạm thời vẫn không thể toàn diện khống chế hai mươi bốn mặt trận kỳ, nhưng khống chế mười tám mặt trận kỳ, dĩ nhiên có thể vận dụng tự nhiên, chỉ đâu đánh đó, giống như cánh tay của mình vậy.
- Lúc Ngưng Thần đại thành, ta khống chế mười tám trận kỳ cũng có chút lao lực, hiện tại chỉ cần pháp lực đầy đủ, liền có thể phát huy ra toàn bộ uy lực của mười tám trận kỳ, nếu gặp phải cường địch, cũng có thể tế ra hai mươi trận kỳ, một kích toàn lực.
Nếu như đã tu luyện giai đoạn Ngưng Thần tới cảnh giới viên mãn, Từ Lạc dự định hai ngày sẽ tới Tí Hộ Sở một chuyến, thu pháp môn tu luyện thần hồn cảnh giới Khu Vật vào tay.
- Cảnh giới Khu Vật, bất kể là thần hồn hay thần lực, thậm chí là thần thức đều sẽ lại tăng lên một bậc thang hoàn toàn mới, đến lúc đó khống chế hai mươi bốn trận kỳ cũng dễ như trở bàn tay.



Bạn cần đăng nhập để bình luận