Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 241 - Đăng môn ngũ trọng quan (2)



Chương 241 - Đăng môn ngũ trọng quan (2)




- Khuê lão, lần này ta đến chỉ muốn hỏi chuyện đăng môn đại điển.
- Đại điển không có gì khó, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì tám chín phần mười đều có thể thuận lợi trở thành đệ tử nội môn.
Đăng môn đại điển, mười năm một lần.
Đến lúc đó tất cả đệ tử cấp một đều có thể tiến vào một phương tiểu động thiên.
Trong tiểu động thiên có năm đạo then chốt.
Vòng thứ nhất là Xích Luyện Sơn.
Trên Xích Luyện sơn có một bia đá.
Chỉ cần thuận lợi leo lên Xích Luyện Sơn, dung nhập thẻ bài của mình vào bia đá, xem như đăng môn thành công, trở thành đệ tử nội môn.
- Không đơn giản như vậy?
Từ Lạc có chút không thể tin được.
- Vừa rồi ta nói không có gì khó.
Khuê lão nói:
- Có thể cướp được danh ngạch đệ tử ở ngoại môn, đủ để chứng minh các ngươi đều là thiên kiêu nhân kiệt, Xích Luyện Tông đương nhiên chào đón các ngươi tiến vào nội môn, vì sao phải ngăn cản?
Nghe Khuê lão nói như vậy dường như rất có đạo lý:
- Sau đó thì sao? Không phải nói có năm đạo quan của tiểu động thiên hay sao? Quan thứ nhất có thể trở thành đệ tử nội môn, vậy bốn quan còn lại làm gì?
- Hắc hắc!
Khuê lão thần bí mỉm cười, đầu tiên là bán một cái quan hệ:
- Từ huynh đệ, ngươi có biết trước khi đến đăng môn đại điển, vì sao sẽ có nhiều người tranh nhau tranh đoạt danh ngạch đệ tử cấp một như vậy không?
- Chẳng lẽ không phải vì vào nội môn sao?
- Đó là một nguyên nhân, đăng môn đại điển, chẳng qua chỉ là món khai vị đầu tiên mà thôi, mấy cái quan sau mới là trò hay, nói như thế nào đây... Mấy khâu sau đó, xem như tặng lễ vật phong phú cho đệ tử mới vào nội môn như các ngươi.
Từ Lạc rót trà cho Khuê lão, yên lặng chờ đợi câu tiếp theo.
- Ở phía sau Xích Luyện Sơn là một con sông, tên là Võng Lượng Hà, đây chính là quan thứ hai, trong sông có yêu, có quỷ, cũng có quái, còn có ma vật, đều là bảo bối tốt nhất với các ngươi.
Khuê lão ngồi thẳng, vuốt râu quai nón, nhớ lại năm đó chính mình tham gia đăng môn đại điển, đến nay nhớ lại vẫn còn vô cùng hưng phấn.
Nhưng mà.
Dù hưng phấn, hắn càng thêm tiếc nuối, cảm khái.
Thở dài, nói:
- Đáng tiếc, tu sĩ tham gia đăng môn đại điển, tám chín phần mười có thể đi lên Xích Luyện Sơn là quan thứ nhất, nhưng chỉ có bốn năm phần mười mới có thể bước vào Võng Lượng Hà quan thứ hai.
Từ Lạc hiếu kỳ truy hỏi:
- Là vì sao?
- Quá nguy hiểm.
- Có bao nhiêu nguy hiểm?
- Cái này... không rõ lắm, năm đó lão phu suýt chút nữa bị quỷ quái bên trong nuốt chửng. Sau đó... Tu sĩ Hóa Khí tầng chín đại viên mãn tiến vào. Không chống đỡ được bao lâu, căn bản không phải đối thủ của đám yêu ma quỷ quái trong đó, e rằng chỉ có tu sĩ cảnh giới Pháp Thân mới có thể thu hoạch được.
- Thật sao...
Từ Lạc cúi đầu uống trà, trong lòng thầm tính toán, nếu có thể bắt một số yêu ma quỷ quái ở trong sông, vừa vặn có thể tế luyện trận kỳ quỷ thai.
- Quan thứ ba, Nguyên Linh Cốc, chỉ một phần mười có thể thuận lợi tiến vào quan này, nhưng một khi tiến vào nơi đây, giống như được tiến vào tiên cảnh.
- Nói như thế nào nhỉ?
- Nghe nói linh khí tinh thuần nồng đậm trong Nguyên Linh Cốc, sau khi luyện hóa, pháp lực tăng lên gấp bội. Cửa ải này lại được gọi là Thiên Kiêu môn, liều chính là linh căn, cũng là khiếu huyệt. Chỉ cần linh căn của ngươi đủ dồi dào, mạnh mẽ, có thể chiếm đoạt tiên cơ, chỉ cần khiếu huyệt của ngươi mở ra đủ nhiều, hấp thụ linh khí tinh thuần càng nhiều, càng nhanh.
Khuê lão vừa nhớ lại vừa nói:
- Hai mươi năm trước, khi bọn ta tới đại điển đã nghe nói có một thiên kiêu, chính là Tịnh linh căn hạ phẩm, hơn nữa còn tu luyện thành Pháp Thân đặc thù. Tuy rằng chỉ có một đạo khiếu cung, nhưng đã mở ra hơn trăm khiếu huyệt. Nghe nói hắn ở trong vòng thứ ba hơn nửa tháng, dựa vào linh căn, cùng với đại huyệt của Pháp Thân đặc thù, lại mở bảy mươi hai đạo khiếu huyệt, thuận lợi đột phá khiếu cung thứ hai.
Mỗi lần nhớ tới việc này.
Khuê lão đều hâm mộ ghen tị.
Linh căn của hắn rất bình thường, chẳng qua chỉ là Trọc linh căn trung phẩm.
Pháp Thân tu luyện cũng là một trong ba Pháp Thân bình thường nhất của Lão Hòe Lĩnh, Âm Hòe Pháp Thân.
Vất vả khổ cực tu luyện hai mươi năm, cũng mới mở ra hơn một trăm khiếu huyệt, thuận lợi đúc thành ba đạo khiếu cung mà thôi.
Người ta ở Nguyên Linh Cốc, chỉ dùng thời gian hơn nửa tháng mở ra hơn bảy mươi đạo, sánh bằng hắn khổ tu hai mươi năm.
Bên này.
Khuê lão cảm khái.
Đối diện, Từ Lạc uống trà, trong lòng ít nhiều có phần kích động.
Tịnh linh căn hạ phẩm, hơn một trăm khiếu huyệt, hơn nửa tháng là có thể mở bảy mươi hai khiếu huyệt trong Nguyên Linh Cốc.
Vậy ta tiếp cận Vô Hà, thậm chí có thể đã là Tịnh linh căn không tỳ vết, cộng thêm hơn một ngàn đạo khiếu huyệt trồng sát hỏa.
- Vậy cửa thứ tư thì sao?
- Cái này không rõ lắm, nhiều năm như vậy, rất ít người có thể xông ra đến cửa thứ tư, năm đó mỗ mỗ của chúng ta chỉ lắc lư ở cửa thứ hai, ngược lại nghe người ta nói, cửa thứ tư là Âm Dương Kính.
- Dâm Đãng Kính?
- Âm Dương!



Bạn cần đăng nhập để bình luận