Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 166 - Thái Âm Huyết Nguyên!



Chương 166 - Thái Âm Huyết Nguyên!




- Hai mươi bốn cây trận kỳ, cùng hai đại Thần Ý pháp môn, hai loại thủ đoạn hộ đạo này, ta chỉ có thể dùng một loại, sau khi dùng xong, về sau cũng không cách nào nhìn thấy ánh sáng.
Từ Lạc chuẩn bị tùy thời mà hành động, xem tình huống rồi quyết định, Xích Luyện Tông hắn còn muốn tiếp tục lăn lộn tiếp. Không đến lúc vạn bất đắc dĩ, hắn không thể đi vào tuyệt lộ, dù sao nội môn Xích Luyện Tông, còn có Huyết Ma Trì để luyện chế Quỷ Hồn Phiên, cùng với Tâm Ma Mộng Yểm có trợ giúp gia tăng thần hồn cực lớn.
Bên cạnh.
Khi mập mạp biết Ngọc Mỹ Nhân cầm Bạch Cốt Tán chính là Bạch Cốt phu nhân, hắn sợ tới mức run run một cái, pháp quang ngũ giai hộ thể trên người lại giảm bớt hai tầng, thừa dịp không ai chú ý, vội vàng dựa vào trong góc.
Từ Lạc liếc nhìn mập mạp, nhìn hành động quái dị của hắn, vừa nhìn chính là biểu hiện chột dạ.
Chẳng lẽ Tử Văn ấn lệnh của tên này lai lịch cũng không chính thức?
Hay!
Tốt lắm!
Tìm được một người cõng nồi.
Hảo mập mạp, hiệp khách cõng nồi!
Ngươi rất ưu tú, mưa đúng lúc, tới đúng lúc.
Sương máu mênh mông mãnh liệt không ngừng từ trong giếng máu trào ra, biển lửa huyết sát tràn ngập cả tòa đại điện càng thêm tràn đầy.
Bạch Cốt phu nhân, Quỷ Chúc đại lão gia, Bạch Mục lão thái gia, bao gồm cả mặt to sương trắng nhìn cũng không sao, nhưng thật ra môn nhân của mấy vị đại lão, ít nhiều cũng có chút cố hết sức, nhất là môn nhân của lão thái gia, hai vị lực sĩ khiêng đỉnh kia rõ ràng đã chống đỡ không nổi, hộ thể pháp quang trên người càng yếu ớt.
Ba người của Quỷ Chúc đại lão gia cũng không tốt hơn là bao, ba cây trận kỳ cắm quanh người bọn họ càng lúc càng yếu.
Pháp quang hộ thể của hai người Hắc lão quỷ và Bạch Khô Lâu cũng lơ lửng bất định, nhưng Từ Lạc nghĩ đến bọn họ tám chín phần là đang giấu dốt.
Bởi vì từ sau khi hắn đi vào, pháp quang hộ thể của hai đám người này vẫn luôn phiêu hốt bất định, thời gian trôi qua lâu như vậy, vẫn là bộ dáng cũ.
- Keng!
Cách giếng máu gần nhất sương trắng không ngừng diễn biến diễn hóa, đầu tiên hắn nhìn giếng máu, lại nhìn lướt qua ba vị lão đại khác, cười nói:
- Chúng ta cùng hao tổn ở chỗ này, không bằng cùng nhau liên thủ, như thế nào?
- Liên thủ thì tốt.
Quỷ Chúc đại lão gia dùng đôi mắt quỷ như độc xà nhìn chằm chằm vào mặt to sương trắng, cười lạnh nói:
- Nếu như đã liên thủ, đạo hữu có nên tự báo một chút thân phận hay không?
- Đạo hữu biết thân phận ba người chúng ta.
Bạch Mục lão thái gia cười nhưng trong lòng không cười:
- Chúng ta không biết thân phận của ngươi, nào dám liên thủ với ngươi?
- Khặc khặc khặc khặc khặc...
Gương mặt to cười to mà không nói.
Cách đó không xa, Bạch Cốt phu nhân vẫn cầm một cái dù bằng xương trắng, cứ yên lặng đứng đó, giống như một người ngoài cuộc, từ đầu đến cuối không mở miệng nói một câu.
Từ Lạc chiếm cứ ở cửa ra vào, vẫn yên lặng quan sát.
Nhìn tình huống, ba người khác cũng không biết thân phận mặt to sương trắng.
Nói cách khác, sương trắng thuộc về phe thứ tư.
Hay lắm!
Bên thứ tư tốt.
Trong lòng Từ Lạc mừng thầm.
Nếu hiện tại đã xuất hiện một vị có liên quan đến phe thứ tư, vậy thì nhiều thêm một người thứ năm như mình cũng không phải là chuyện hiếm lạ gì.
Tràng diện càng loạn, đối với Từ Lạc càng có lợi, càng loạn, thân phận càng không dễ dàng bại lộ.
- Chỉ là...
Từ Lạc hơi híp mắt nhìn về phía giếng máu, tiến vào lâu như vậy, cho đến bây giờ cũng không biết đám người này rốt cuộc đang cướp bảo bối gì.
Mắt thường không nhìn ra được gì, lập tức, hắn quyết định tế ra thần thức dò xét.
Thần thức quan sát thế giới, giống như hồng ngoại tuyến quét hình, nhìn không thấy vật chất thực thể, lại có thể cảm ứng được các loại khí tức năng lượng, hơn nữa xúc cảm tương đối rõ ràng, càng thần kỳ.
Cẩn thận từng li từng tí xâm nhập giếng máu, huyết sát chi hỏa bên trong càng thêm cường đại, cũng may thần thức của hắn đủ cường đại, nhất cổ tác khí không ngừng xuống phía dưới.
Dưới giếng máu là một cái huyết trì.
Trong huyết trì là máu tươi sôi trào.
Có lẽ là máu tươi.
Từ Lạc cũng không rõ ràng, những máu tươi sôi trào này bốc lên khói đen cuồn cuộn.
Đây là sát khí, huyết sát khí!
Huyết sát thật kinh khủng!
Tiếp tục dò xét.
Trung tâm huyết trì có một gốc hoa.
Giống như một gốc hoa hồng kiều diễm, bên trong nhụy hoa lại có một vật to bằng nắm tay, vừa nhìn giống như trái tim đang đập.
Trái tim là màu đỏ như máu, nhưng lại bốc lên khói đen.
- Thái Âm Huyết Nguyên!
- Không sai! Nhất định là Thái Âm Huyết Nguyên!
Cho dù Từ Lạc chưa từng thấy Thái Âm Huyết Nguyên, nhưng chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra, hắn dám khẳng định trong nhụy hoa có trái tim màu máu bốc khói đen kia nhất định chính là Thái Âm Huyết Nguyên.
Trong nháy mắt.
Không chần chờ.
Lập tức thu hồi thần thức.
Hắn hít sâu một hơi, nhưng vẫn không thể áp chế nỗi khiếp sợ trong lòng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận