Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 152 - Truyền thuyết huyết tuyền



Chương 152 - Truyền thuyết huyết tuyền




Từ Lạc hiếu kỳ:
- Chuyện này sao ngài biết được?
- Hừ! Còn cần làm sao biết? Cây hòe trước cửa của ngươi cách vài ngày đã nhiều thêm mười mấy cây.
...
Từ Lạc nhịn không được bật cười.
Hắn nói năm ba ngày trở về một chuyến, hơn nữa mỗi lần trở về đều sẽ trồng một ít cây hòe.
Trước cửa có một số cây hòe, trong đó có một số là người khác ném thẻ bài cho hắn, thời gian tấn chức đệ tử ngoại môn cũng gần một năm, trước sau bị ném mười mấy lần thẻ bài, đại bộ phận đều là nửa năm trước bị ném, từ lúc bái nhập môn hạ Đại Hà, thanh tĩnh hơn rất nhiều.
Nhưng mà, càng nhiều cây hòe già, đều là cướp tu đi ra ngoài đụng phải, đương nhiên, ngẫu nhiên rảnh rỗi nhàm chán, chính hắn cũng làm chút hoạt động giết người cướp của, không phải vì làm giàu, chủ yếu là muốn thử một chút thân thủ.
- Nghe nói... Những ngày gần đây, Lão Hòe Lĩnh có rất nhiều đệ tử nhất đẳng, có không ít người mất tích thần bí, sẽ không phải đều bị tiểu tử ngươi trồng cây hòe đấy chứ?
- Khuê lão, ngươi quá đề cao ta rồi, loại người thành thật giống như ta, ra ngoài bình thường đều bị người ta cướp.
Nhìn khuôn mặt vô hại, thanh tú mà thuần phác của Từ Lạc, cơ bắp trên khóe miệng Khuê lão không nhịn được co giật hai cái, đi vào động phủ.
Bành một tiếng.
Cửa đá hạ xuống, quả thực khiến Khuê lão bị hù dọa không nhẹ, sắc mặt có chút không được tự nhiên:
- Đóng cửa cái gì, thế nào, tiểu tử, ngươi còn định đào hố trồng cây hòe lão phu sao?
...
Từ Lạc dở khóc dở cười:
- Khuê lão, chúng ta đừng đùa như vậy được không? Cho dù cho ta mười lá gan, ta cũng không dám trồng cây hòe trên người ngài.
- Ngươi có thể kéo đi.
Khuê lão cố ý bảo Từ Lạc mở cửa đá ra, hắn thật sự có chút sợ hãi. Ban đầu Đại Hà mỗ mỗ cảnh cáo hắn, sau này cách xa Từ Lạc một chút, Khuê lão còn có chút không để ở trong lòng, từ lúc phát hiện cây hòe già trước cửa Từ Lạc vài ngày lại xuất hiện mười cây, hắn càng cảm thấy, tiểu tử này lớn lên sạch sẽ, trắng trẻo non nớt tuyệt đối còn tàn nhẫn hơn so với tưởng tượng.
Người trồng cây hòe Lão Hòe Lĩnh nhiều, mỗi ngày đều có người trồng, nhưng mà, loại giống cây hòe như Từ Lạc cần mẫn như vậy, quả thực không thấy nhiều.
Nhất là khi biết được Từ Lạc ở trong đầm đen cướp được một cái Thanh Văn ấn lệnh, càng làm cho Khuê lão không dám không đề phòng.
- Khuê lão, ngài tìm ta có chuyện gì vậy?
Từ Lạc mời Khuê lão vào một gian thạch thất, pha một chén trà Tam Âm Hòe Hoa, tiện tay ném hai đóa hoa vào huyết vụ.
- Tiểu tử, tay nghề trà đạo của ngươi quả thực bất phàm, ừm... rất không tồi.
Khuê lão thưởng thức trà hòe hoa, càng thưởng thức càng say, lật bàn tay một cái, đưa qua một ngọc giản:
- Cái này ngươi xem đi.
Tiếp nhận ngọc giản, để cho Từ Lạc có chút nghi hoặc chính là, tin tức trong ngọc giản dĩ nhiên là hơn một trăm vị tu sĩ, nhìn nhìn, đều là môn nhân của chín tòa Long Trảo Phong, tu vi thực lực, pháp khí...
- Tháng sau chính là ngày mười lăm tháng tám. Đêm trăng tròn, ngươi sẽ cùng những người này đi vào Huyết tuyền. Cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Những tin tức này có thể có sai sót, nhưng cũng không kém bao nhiêu. Nhất định trong lòng ngươi phải có một chút căn cơ.
Khuê lão nói, lần này chín tòa Long Trảo phong có hơn một trăm năm mươi môn nhân cầm Huyết Văn ấn lệnh, Thanh Văn ấn lệnh ít nhất có mười tám vị, có lẽ còn không chỉ có vậy.
- Người cầm Huyết Văn ấn lệnh trong tay, ngươi tùy tiện nhìn là được, nhưng hơn mười môn nhân Thanh Văn ấn lệnh, nhất định phải nhớ kỹ bọn họ, những người này nếu có thể lấy được Thanh Văn ấn lệnh, đều là đệ tử số một số hai của chín tòa Long Trảo Phong, mỗi một người đều là ngoan nhân thâm tàng bất lộ, hơn nữa trong tay mỗi một vị đều có pháp khí cường đại, nhớ lấy không thể khinh thường.
Từ Lạc gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, hỏi:
- Khuê lão, huyết tuyền là nơi nào?
- Nói cho ngươi biết cũng không sao, huyết tuyền là di tích Thanh Minh tông.
Quả nhiên.
Thật đúng là di tích năm đó của bá chủ Ma đạo Thanh Minh Tông.
Điều này khiến Từ Lạc cảm khái.
Huyết Ma Trì của Xích Luyện Tông, còn có Tâm Ma Mộng Yểm đều từ Thanh Minh Tông người ta chuyển tới.
Hiện tại tu sĩ Xích Luyện Tông lại tìm được di tích của người ta.
Cảm tình.
Xích Luyện Tông từ trên xuống dưới đây là bắt được lông dê của Thanh Minh Tông.
- Bên trong huyết tuyền, có huyết nguyên, nhiệm vụ của ngươi là lấy được huyết nguyên.
- Huyết nguyên?
Từ Lạc nghi hoặc khó hiểu.
Âm nguyên, huyết nguyên, tinh nguyên, được xưng là đại tam nguyên bổ dưỡng ma đạo.
Âm nguyên là âm hồn luyện hóa, tinh nguyên là nhục thân nguyên khí, huyết nguyên thì là khí huyết.
Trong ấn tượng của hắn, luyện chế huyết nguyên cũng không khó, trên thị trường cũng có không ít, giá cả cũng không quá đắt.
- Khà khà, huyết nguyên bên trong huyết tuyền cũng không phải là huyết nguyên bình thường, đó đều là huyết nguyên tinh thuần được luyện chế qua trăm ngàn, tiểu tử, ngươi cũng biết huyết tuyền, vì sao được gọi là cấm địa Tiên Thiên, Pháp Thân không dám tới gần?



Bạn cần đăng nhập để bình luận