Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 606 - Tuyết Vân Nghê sụp đổ



Chương 606 - Tuyết Vân Nghê sụp đổ




Lúc ấy Tuyết Vân Nghê quả thực tức giận.
Chuyện đăng môn đại điển là bí mật mà đời này nàng không muốn người khác biết nhất.
Cũng không phải quan tâm danh dự thanh bạch của mình.
Nếu như thật sự để ý những thứ này.
Tuyết Vân Nghê sẽ không lăn lộn nổi nhiều năm trong Ma đạo Xích Luyện Tông.
Danh dự, danh tiếng gì đó.
Đối với tu sĩ Ma đạo, thứ này không chỉ là vướng víu, mà còn là chướng ngại vật trên con đường truy tìm đại đạo.
Sở dĩ Tuyết Vân Nghê không muốn bị người ta biết chuyện này.
Nguyên nhân rất đơn giản!
Thật sự quá mất mặt.
Bản thân ở đăng môn đại điển ôm ấp không nói, còn suýt chút nữa bị đánh chết. Sau khi đăng môn đại điển kết thúc, bản thân còn ngu ngốc làm bạn với kẻ đó. Càng làm cho Tuyết Vân Nghê không thể nào tiếp nhận được là gia hỏa này còn muốn tiếp tục giết mình trong Lão Kim Câu.
Nếu chuyện này truyền ra ngoài, người khác nhìn mình như thế nào?
Không phải kẻ ngu hay sao?
Quả thực còn ngu hơn kẻ ngu ba phần.
Có lẽ Tuyết Vân Nghê không quan tâm danh dự, cũng không quan tâm danh tiếng.
Nhưng.
Ít nhiều nàng rất để ý mặt mũi.
Đệ tử đích truyền của Phong Tuyết lâu.
Nàng thật sự không thể mất mặt với người khác.
Sư tôn Phong Tuyết nương nương nhà mình uy vũ bá khí cỡ nào, hai đạo Tiên Ma không biết có bao nhiêu anh hùng đã quỳ gối dưới váy lựu của nàng.
Nếu như mình ôm ấp, còn bị nam nhân thối ba lần bảy lượt chém giết, Tuyết Vân Nghê cảm thấy mình uất ức chết mất. Thật mất hết mặt mũi của sư tôn.
Hiện tại phải làm sao.
Nàng cũng không biết.
- Tiên tử! Tiên tử!!!
Bất Tứ hòa thượng trốn sau lưng sư thúc Bích Nhãn hòa thượng, đau khổ cầu xin nói:
- Ngươi thật hiểu lầm, chuyện ngươi hợp đạo với kẻ tu hành Cửu Chuyển Pháp Thân thật sự không phải tiểu tăng nói, thật không phải! Ngươi không thể oan uổng người tốt!
Tuyết Vân Nghê không nói lời nào, chỉ có thể nhìn chằm chằm Bất Tứ hòa thượng.
Nói thật.
Chuyện đăng môn đại điển, có phải do Bất Tứ hòa thượng truyền ra hay không, nàng cũng không rõ.
- Tiên tử! Thật sự không phải tiểu tăng truyền ra. Ngươi suy nghĩ lại xem, chuyện này truyền ra ngoài có lợi ích gì với tiểu tăng không? Chẳng những không có bất kỳ chỗ tốt nào ngược lại còn sẽ đắc tội với tiên tử. Tiên tử a, tiểu tăng có ngốc cũng sẽ không ngốc đến loại trình độ này chứ? Ta... Mưu đồ cái gì chứ?
Bất Tứ hòa thượng khóc không ra nước mắt, khóc lóc thảm thiết, không ngừng cầu xin.
Hắn sắp không chịu nổi.
Vốn dĩ đang rất tốt đẹp lại bị Tuyết Vân Nghê truy sát khi cướp tài nguyên trong Võng Lượng Hà.
Lúc đầu vốn không biết xảy ra chuyện gì, sau đó mới biết được hóa ra là vì chuyện đăng môn đại điển kia.
Chuyện này Bất Tứ hòa thượng ngay từ đầu cũng không biết.
Lúc ấy ở Lão Kim Câu, rơi vào một kết giới cổ xưa, hắn nghe Tuyết Vân Nghê nói ra những lời này.
Hắn biết đây là chuyện bát quái kinh thiên.
Nếu như dùng tốt, thậm chí còn có thể nắm Tuyết Vân Nghê một chút.
Không nghĩ tới.
Không biết bị tên khốn nào đưa ra ngoài ánh sáng.
Càng khiến Bất Tứ hòa thượng không chịu nổi chính là mình còn trở thành dê thế tội. Hắn đi nơi nào nói lý bây giờ?
- Nếu không phải ngươi! Còn có thể là ai!
- Ta... Ta cũng muốn biết kẻ đó là ai.
Tuyết Vân Nghê không tiếp tục hỏi nữa, nàng mơ hồ có cảm giác, dường như chuyện này vốn không phải do Bất Tứ hòa thượng truyền ra.
Thế nhưng!
Nếu như không phải Bất Tứ hòa thượng thì là ai?
Người biết chuyện đăng môn đại điển cũng không nhiều.
Chỉ có Bạch Cốt phu nhân và Khương Sơ Tầm.
Trong suy nghĩ của nàng.
Bạch Cốt phu nhân và Khương Sơ Tầm đều không thể truyền ra ngoài. Hai người bọn họ không rãnh như vậy, cũng không nhàm chán như vậy.
Chẳng lẽ là vương bát đản đáng chém ngàn đao Từ Lạc?
Không thể nào?
Vì sao hắn phải làm gì?
Cần gì chứ?
Dường như... Cũng không cần thiết làm như vậy?
Từ sau việc Lão Kim Câu, Từ Lạc không còn xuất hiện lần nào nữa. Lần trước ở trong mộng do Bạch Cốt phu nhân bố trí, nàng đã gặp qua hắn một lần.
Lại thêm chuyện Lão Kim Câu truyền đi sục sôi, rất nhiều cao nhân tiền bối đều đang tìm hắn, Từ Lạc không biết đang nấp ở chỗ nào. Trong thời tiết mấu chốt này, Từ Lạc còn hy vọng mình yên ổn hơn bất cứ ai khác, hắn không thể nào và cũng không có lý do cố ý truyền chuyện đăng môn đại điển.
Không phải Bạch Cốt phu nhân, cũng không phải Khương Sơ Tầm, càng không thể nào là Từ Lạc.
Còn có thể là ai?
Trừ mấy người bọn họ ra, những người khác vốn không biết chuyện đăng môn đại điển.
Chờ chút!
Đột nhiên.
Tuyết Vân Nghê nhớ tới một người.
Kiếm Linh Nhi!
Kiếm Linh Nhi của Đãng Kiếm sơn trang!
Nàng cũng biết bí mật đăng môn đại điển, đây là tiểu quỷ chết tiệt, hơn nữa cổ linh tinh quái, miệng rất nát, không chỉ thích nghe việc bát quái, còn cực kỳ nhiệt tình chia sẻ bát quái. Về những ân oán thị phi của Xích Luyện Tông, các loại bát quái, Tuyết Vân Nghê đều nghe từ Kiếm Linh Nhi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận