Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 276 - Ổn định! Ổn định! Không được phiêu! (3)



Chương 276 - Ổn định! Ổn định! Không được phiêu! (3)




- Hả?
Khương Sơ Tầm lại nhìn về phía Từ Lạc, mỉm cười nói:
- Tư thế cao ngất, da thịt trắng nõn, còn trẻ tuổi... Từ công tử, ngươi cảm thấy không phải là ngươi đúng không?
Hử?
Nghe Khương Sơ Tầm nói như vậy, Tuyết Vân Nghê cũng cẩn thận nhìn hắn.
Dáng người thẳng tắp.
Da dẻ rất trắng.
Đừng nói.
Đúng là rất giống.
- Tiên tử chớ có đùa, trước đó ta cũng không biết Vân Nghê tiên tử, nếu không phải hôm nay nghe các ngươi nhắc tới, thậm chí ta còn không biết Vân Nghê tiên tử cũng tham gia đăng môn đại điển.
- Công tử đừng để ở trong lòng, mới vừa rồi chỉ trêu chọc ngươi thôi.
Thấy dáng vẻ lộ vẻ lo lắng của Từ Lạc, Tuyết Vân Nghê mở miệng an ủi.
- Đúng vậy! Sơ Tầm tỷ, ngươi đừng hù dọa Từ công tử người ta được không. Xích Luyện Tông chúng ta có rất nhiều nam tử phong thái cao ngất, da thịt trắng nõn. Đặc biệt là những trai lơ kia, da thịt còn trắng hơn cả ta.
Kiếm Linh Nhi thấy Từ Lạc bất bình:
- Huống chi Từ công tử lại văn nhã như vậy, vừa nhìn đã biết là người thành thật, làm sao có thể ra tay với Vân Nghê tỷ tỷ.
Trong lòng Từ Lạc thầm tán thành một điều.
- Còn nữa, Từ công tử, không phải ngươi muốn học kỹ thuật luyện đan sao? Sau này có thể học từ Vân Nghê tỷ tỷ, nàng có thể dạy ngươi luyện đan.
- Ồ?
Tuyết Vân Nghê hỏi:
- Từ công tử muốn học luyện đan sao?
- Ta chỉ có ý tưởng này, còn chưa suy xét rõ ràng.
- Nếu như ngươi có hứng thú, có thể đi tìm ta.
Từ Lạc gật đầu, tỏ vẻ cảm tạ.
Tìm ngươi?
Ta bị bệnh sao?
Hiện tại Từ Lạc chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này. Ở lại thêm một giây cũng sợ hãi bị nhận ra, hắn cũng không dám trực tiếp rời đi, lo lắng sẽ bị hoài nghi.
- Học luyện đan gì chứ. Từ công tử, không phải ngươi đã đồng ý làm trai lơ của ta sao?
Từ Lạc: ?????
- Chỉ cần ngươi chịu làm trai lơ của ta, ngươi muốn loại đan dược gì ta đều có thể cho ngươi, hơn nữa...
Khương Sơ Tầm lại bắt đầu, trên gương mặt xinh đẹp nở nụ cười mê người, đôi mắt đẹp càng ẩn chứa tình cảm nhìn hắn, từ từ nói:
- Ta còn rất giỏi “chuẩn đan” đấy...
...
Từ Lạc không biết nên nói gì.
Từ lúc ngồi xuống, Khương Sơ Tầm vẫn khiêu khích.
Không chỉ có lời nói khiêu khích, còn động chân động tay.
Hơn nữa.
Hắn phát hiện.
Nữ nhân Khương Sơ Tầm thật sự rất kỳ dị.
Đặc biệt là đôi mắt kia, mỗi lần bị nàng nhìn chằm chằm đều có một loại cảm giác sởn tóc gáy.
Cho đến khi mặt trời chiều ngã về tây.
Nhìn các nàng vẫn không có ý rời đi, Từ Lạc chỉ có thể kiên trì cáo từ.
Kiếm Linh Nhi, Tuyết Vân Nghê cũng không nói gì, Khương Sơ Tầm muốn giữ lại, còn nói cái gì mà buổi tối có thể cùng nhau luyện đan.
Kết luận.
Nữ nhân này không chỉ có chút yêu quái, hơn nữa còn rất bẩn.
Dưới vẻ mặt phong tình, có lẽ là một con rắn rết nuốt nguyên đoạt tuổi thọ, hơn nữa còn là loại người thích hút người ta thành xác khô.
- Sơ Tầm, ngươi có thể đừng như vậy hay không, xem làm cho người ta sợ hãi kìa.
- Ta mới không dọa hắn, ta nghiêm túc đấy...
Nhìn về phía Từ Lạc rời đi, Khương Sơ Tầm cười nói:
- Tiểu tử này trông rất hợp khẩu vị của ta, ta còn muốn luyện đan với hắn...
- Ngươi a...
Tuyết Vân Nghê lắc đầu không nói nên lời.
- Đừng nói ta, nói một chút xem sao.
- Ta làm sao?
- Sao nàng lại biết?
Khương Sơ Tầm mỉm cười, nhìn chằm chằm vào Tuyết Vân Nghê:
- Trước kia ngươi chỉ mở ra năm khiếu cung, ở trong đăng môn đại điển, còn nói linh khí tinh khiết trong Nguyên Linh Cốc không hiểu sao xảy ra biến hóa, ngươi cũng không thu nạp bao nhiêu, cho nên... ngươi mở ra khiếu cung thứ sáu như thế nào?
- Ta...
Tuyết Vân Nghê lộ ra vẻ bình tĩnh, chớp đôi mắt đẹp vô tội:
- Tự ta tu luyện mà.
- Tự mình tu luyện? Tại sao tu luyện, Nguyên Âm Châu trong tay ngươi đâu, cho ta xem xem.
- Ta không mang theo bên người...
- Ha ha ha... Tuyết Vân Nghê, Tuyết Vân Nghê. Ngươi thật sự làm cho tỷ tỷ ta mở rộng tầm mắt...
Khương Sơ Tầm đứng dậy, ngẩng đầu nâng cằm Tuyết Vân Nghê, ôm mặt nàng, khóe miệng nở nụ cười tà mị:
- Ngươi thật sự là một con tiểu yêu tinh phiền muộn.
- Cũng không biết Khương Sơ Tầm kia có địa vị gì, bản lĩnh mê hoặc người thực sự cao minh, với định lực của ta còn suýt chút nữa không gánh nổi.
Hắn rời đi Vô Ưu Sơn.
Từ Lạc đạp lên sư thứu bay không trung, nhớ tới chuyện Khương Sơ Tầm khiêu khích mình, không khỏi lắc đầu:
- Xem ra đạo hạnh của ta vẫn còn thấp, có chút không chống đỡ được những yêu nữ Ma đạo này. Tương lai phải tìm tâm pháp tu luyện định lực.
Bạch Cốt phu nhân xinh đẹp bật cười, nịnh nọt yêu kiều, đôi mắt câu hồn đoạt phách khiến người ta muốn làm. Ngay cả giọng nói cũng giống như ma âm, truyền vào tai sinh ra hoảng loạn.
Khương Sơ Tầm cũng không tệ chút nào, vươn tay nhấc chân, phong tình vạn chủng, toàn thân lộ ra một loại phong trần không nói nên lời, nhất là khóe miệng còn có một nụ cười mê hoặc, tà mị, quả thực muốn mạng người khác.



Bạn cần đăng nhập để bình luận