Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 247 - Bật hết hỏa lực, phá khiếu như bay.



Chương 247 - Bật hết hỏa lực, phá khiếu như bay.




Nam tử cầm đầu càng anh tư cao ngất, tuấn dật bất phàm, tay cầm một cây quạt giấy. Trên mặt hắn mang theo ý cười, lững thững đi tới, phần lớn người vây quanh cột sáng đều nhao nhao nhường ra.
Rất nhiều người đều biết hắn.
Đãng Kiếm sơn trang, Kiếm Thập Thất công tử, cũng là thiên tài kiệt xuất nổi tiếng trong thế hệ trẻ của Xích Luyện Tông.
Hắn đi đến bên cạnh cột sáng, hứng thú nhìn cột sáng, cũng không thèm liếc nhìn phần lớn người, nhẹ nhàng hời hợt nói:
- Viên Ngũ Nguyên Chân Pháp Đan này, ta muốn đưa cho Vân Nghê tiên tử, không biết ý các vị như thế nào?
Ba mươi sáu tu sĩ Đãng Kiếm sơn trang bao vây cột sáng, tức giận nhìn phần lớn người.
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, mắt to trừng mắt nhỏ, cũng không có ai trả lời.
Há miệng muốn nói lại thôi.
Ngươi muốn theo đuổi Vân Nghê tiên tử, mọi người có thể hiểu, cho dù là tu sĩ trẻ tuổi của Xích Luyện Tông, ai mà không muốn có được trái tim của Vân Nghê tiên tử chứ.
Đưa người ta một viên Ngũ Nguyên Chân Pháp Đan, cũng không ai nói không thể, khỏi nói Ngũ Nguyên Chân Pháp Đan, chỉ cần có tiên đan, đưa cho người ta, đó là chuyện của chính ngươi.
Vấn đề là.
Ngươi đừng tới cướp Ngũ Nguyên Chân Pháp Đan của mọi người!
Có bản lĩnh đi cướp Lục Trường Thiên, cướp của những tu sĩ ngoại môn chúng ta làm gì!
Đương nhiên là vậy.
Mọi người cũng chỉ dám nói những lời này trong lòng, cũng không ai dám nhận đáp lời Kiếm Thập Thất công tử.
Kim Xà thế gia không thể trêu vào Đãng Kiếm sơn trang, Long Trảo Phong cũng chỉ là đệ tử môn nhân của Bạch Cốt phu nhân mà thôi, càng không thể trêu vào.
Đứng ở phía sau.
Từ Lạc cực kỳ im lặng lắc đầu.
Lại là một con liếm cẩu.
Lục Trường Thiên cầm một cây Huyết Vân Phiên liếm Vân Nghê tiên tử.
Vị công tử này nhìn rất anh tuấn phong độ, dường như cũng là chó liếm của Vân Nghê tiên tử.
Từ Lạc cảm thấy khó hiểu.
Dù sao ta cũng là Ma nhị đại của Xích Luyện Tông đúng không? Lại lớn lên tuấn tú như vậy!
Muốn nữ nhân gì mà không có?
Một câu, một đống nữ nhân ôm ấp yêu thương, có thể mặc sức lựa chọn.
Thật sự không thích nữ nhân Ma đạo thì đi cướp Tiên đạo. Coi trọng ai, cướp ai.
Không cần thiết đi liếm một nữ nhân của Ma đạo chứ?
Thật sự hắn không thể nào hiểu nổi, rốt cuộc đám Ma nhị đại trong môn phái Xích Luyện Tông này nghĩ như thế nào.
Chẳng lẽ Vân Nghê tiên tử khác với phần lớn nữ tử?
Cho dù Từ Lạc không muốn.
Nhưng có một việc hắn không thể không thừa nhận.
Vân Nghê tiên tử quả thật xinh đẹp như tiên nữ.
Khí chất siêu phàm thoát tục, giống như một vị tiên tử không dính khói lửa nhân gian.
Nữ nhân xinh đẹp, hai bên Tiên Ma đều có rất nhiều.
Nhưng khí chất siêu phàm thoát tục, tiên khí phiêu nhiên, không nói tới Ma đạo bên này, bên Tiên đạo cũng không thấy nhiều.
Có lẽ vì nguyên nhân này làm cho đám Ma đạo mê muội?
Có lẽ là vậy...
Cũng có lẽ không phải.
Dù sao Từ Lạc cũng không có hứng thú gì quá lớn.
Hắn không thích loại tiên khí phiêu nhiên này, càng thích những yêu mị kia, càng phong tao càng thích, ví dụ như Bạch Cốt phu nhân.
Ầm ầm ầm ——
Dưới Võng Lượng Hà có thứ gì đó muốn chui ra.
Ầm!
Giống như có cái gì từ phía dưới chui ra.
Lúc này, các tu sĩ vây quanh cột sáng lập tức trở nên căng thẳng, pháp quang hộ thể trên người cũng càng mạnh mẽ hơn, pháp khí trong tay cũng rục rịch muốn động.
Hiển nhiên.
Đối mặt với Kiếm Thập Thất công tử.
Ngoài miệng mọi người nói không dám nói là cướp.
Nhưng cũng chỉ là ngoài miệng mà thôi.
Thân thể một người thành thật hơn miệng rất nhiều.
- Viên Ngũ Nguyên Chân Pháp Đan này Đãng Kiếm sơn trang chúng ta muốn, ai dám cướp, giết chết bất luận tội!
Ba mươi sáu vị tu sĩ Đãng Kiếm sơn trang đứng ở bốn phía cột sáng, bạch cốt kiếm hạp sau lưng lập tức bay ra, đùng một tiếng rơi xuống trước người bọn họ, chấn động khiến mặt đất rung lên. Hộp kiếm bằng xương trắng bốc lên sương mù máu, lấp lánh huyết quang, huyết quang diễn hóa, hóa thành từng đạo kiếm mang, kiếm mang như huyết long, không ngừng du lãm, nhìn qua thật khủng bố.
- Một đám phế vật không biết sống chết mà thôi. Trong trong Kim Thiềm Đỉnh, lô hỏa đốt cháy, có mấy người có thể chịu được.
Kiếm Thập Thất công tử khẽ cười, một chút xíu cũng không để những người khác vào mắt.
Từ Lạc đứng trong đám người, cẩn thận chen vào trong.
Hắn nhớ rõ Đại Hà mỗ mỗ từng nói.
Hỏa diễm trong Kim Thiềm Đỉnh rất hung mãnh, cho dù ngưng tụ ra Pháp Thân một khiếu cung cũng không thể kiên trì được bao lâu.
- Đại Hà mỗ mỗ nói cửa lớn đi thông đến cửa thứ ba chính là ở trong Kim Thiềm Đỉnh...
Trong lòng Từ Lạc tính toán, chuẩn bị trực tiếp cướp đi, sau đó vọt vào vòng thứ ba.
Ầm ầm ầm ——
Một lò đan từ trong cột sáng chiu ra ngoài.
Kim Thiềm Đỉnh cao hơn một trượng, trông rất sống động, bốc lên ngọn lửa hừng hực, há miệng rộng.
Vèo ——
Kiếm Thập Thất công tử đứng trước, hắn xông vào lò.
Tiếp theo ba mươi sáu vị tu sĩ Đãng Kiếm sơn trang, chín tòa Long Trảo Phong và Kim Xà thế gia đều theo vào.



Bạn cần đăng nhập để bình luận