Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 358 - Giao dịch



Chương 358 - Giao dịch




Giọng Phi Thiên tiên tử hư vô, giống như tiếng chuông vang vọng từ phía chân trời xa xa.
Chính xác, đây không phải là một âm thanh mà là một loại tin tức sử dụng tinh thần truyền tới, cũng có thể gọi là thần niệm.
Từ Lạc hơi híp mắt, nhìn quanh bốn phía, nhưng không thấy Dương Nhược Lâm, cũng không phát hiện Phi Thiên tiên tử, lấy thần thức ra dò xét, kỳ quái là không tra xét được.
- Ta không ở chỗ này, ngươi cũng không cần cố gắng tìm tung tích của ta.
Thần niệm Phi Thiên tiên tử lại truyền đến, Từ Lạc tò mò hỏi:
- Ngươi đang ở đâu?
- Trích Tinh Đài!
Trích Tinh Đài?
Từ Lạc âm thầm kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn lên, Trích Tinh Đài cao vút, giống như một chiếc gương cao cấp làm bằng bạch ngọc. Hơn nữa trên dưới trái phải không có gì khác biệt.
- Làm sao ngươi có thể đi vào?
- Mái vòm.
- ...
Nhất định là những hoa văn thần diệu kia.
Từ Lạc không hiểu rõ về loại này, ước chừng đường hoa văn này tương tự như trận pháp của giới tu hành, hoa văn thần kỳ khác nhau có tác dụng khác nhau.
Phi Thiên tiên tử là dân bản địa của tinh cung, tất nhiên biết rõ những hoa văn huyền diệu kia.
- Dương Nhược Lâm cũng ở chung một chỗ?
- Đúng vậy.
Quả nhiên.
Đoán đúng rồi.
Bức họa hẳn là ở trên người Dương Nhược Lâm.
Hơn nữa, Từ Lạc dám khẳng định, Phi Thiên tiên tử nhất định không cách nào rời khỏi bức họa kia để sống một mình.
Điều này cũng có nghĩa là sự tồn tại của Phi Thiên tiên tử. Nếu như hắn suy đoán, tám chín phần mười hoặc là tàn niệm, hoặc là tàn phế.
Nếu không, không có khả năng bám vào trong bức họa.
- Ngươi vừa mới nói hợp tác, là có ý gì?
- Ta không muốn truyền thừa của Liêm Trinh Tinh Cung rơi vào tay người khác. Cho nên, hy vọng ngươi có thể ra tay giúp đỡ.
- Truyền thừa tinh cung ở nơi nào?
- Sắp hiện thế.
- Hiện thế ở nơi nào?
- Trích Tinh Đài!
- Bây giờ không phải ngươi đã ở trong Trích Tinh Đài rồi sao?
- Tình huống hơi phức tạp, vốn dĩ ta cho rằng truyền thừa sẽ hiện thế cùng với tinh cung, kết quả cũng không có...
Qua một lát, thần niệm của Phi Thiên tiên tử lại chậm rãi truyền đến:
- Liêm Trinh tung cung nên hiện thế đã hiện thế, không thể hiện thế đã sớm hóa thành bụi bậm, cũng chỉ còn lại một viên truyền thừa.
Từ Lạc không nói tiếp, yên lặng nghe, chờ đợi đoạn sau.
- Rất nhanh tinh cung truyền thừa sẽ truyền đến thế gian, hẳn là không bao lâu nữa. Những cái gọi là Âm Thần Sơn Quân này, ta không lo lắng, chỉ có Thanh Sát Quỷ Quân là phiền toái lớn nhất.
- Thanh Sát Quỷ Quân cho dù thực lực mạnh mẽ hơn nữa thì tiên tử cũng có thể đối phó với hắn chứ?
- Sự tồn tại của ta chỉ là tàn niệm. Hơn nữa, vô cùng suy yếu, không biết còn có thể kiên trì bao lâu, tùy thời có thể tan thành mây khói.
Cho dù Từ Lạc sớm đã đoán ra sự tồn tại của Phi Thiên tiên tử là tàn niệm.
Mà nàng tự mình nói ra cũng khiến hắn khiếp sợ không nhỏ.
Đúng vậy.
Khiếp sợ.
Lúc trước ở trong cổ tháp, lần đầu tiên gặp Phi Thiên tiên tử, hắn đã thấy Phi Thiên tiên tử cường đại hơn hắn quá nhiều.
Cho đến hiện tại hắn còn nhớ rõ ràng, lúc ấy Phi Thiên tiên tử hóa thân thành Liêm Trinh Thần Tướng, thần ý khủng bố giống như có thể vặn vẹo hư không.
Cho dù hiện tại Từ Lạc đã xem hiểu được bảy đại thần ý của Liêm Trinh, Liêm Trinh Thần Tướng diễn hóa ra căn bản không thể sánh bằng Phi Thiên tiên tử, còn chênh lệch mấy cấp bậc.
Chỉ một tàn niệm đã mạnh mẽ như vậy.
Từ Lạc thật sự không thể tưởng tượng nổi, Phi Thiên tiên tử lúc còn sống là tồn tại như thế nào.
- Cho nên, ta hy vọng ngươi có thể ra mặt đối phó Thanh Sát Quỷ Quân.
- Ngươi bảo ta đối phó Thanh Sát Quỷ Quân?
Thần niệm Phi Thiên tiên tử truyền đến, Từ Lạc còn cho rằng mình nghe lầm, liếc nhìn Thanh Sát Quỷ Quân ngồi xếp bằng trên Trích Tinh Đài, đáp:
- Ta nói tiên tử, ngươi cũng quá để mắt ta rồi? Thanh Sát Quỷ Quân này vừa nhìn đã biết không phải kẻ dễ trêu chọc. Tám vị Âm Thần Sơn Quân liên thủ tử chiến với hắn lâu như vậy, chẳng những không làm tổn thương nổi một sợi lông của hắn, ngược lại bản thân bọn họ còn bị thương không nhẹ, ngươi bảo ta chỉ là tiểu tử cảnh giới Tụ Ý nho nhỏ đi đối phó Quỷ Quân?
- Mặc dù ngươi chỉ có cảnh giới Tụ Ý, nhưng thần hồn của ngươi trời sinh siêu phàm, một thân thần lực mênh mông không kém hơn bất cứ Âm Thần Sơn Quân nào. Hai đại thần tướng Cự Môn và Liêm Trinh cũng chỉ có ngươi mới hiểu ra. Huống hồ... Ta đã thấy được thực lực của ngươi. Thủ đoạn thần bí của ngươi quá quỷ dị, sự tồn tại của ngươi cũng vượt xa tưởng tượng của ta.
Từ Lạc nhẹ nhàng bâng quơ trả lời một câu:
- Chỉ là tà đạo mà thôi.
- Ngươi không cần khiêm tốn, tất cả mọi người ở đây, thậm chí bao gồm cả ta. Nếu nói có ai có thể đối phó Thanh Sát Quỷ Quân, kẻ đó nhất định là ngươi.
Chậc chậc.
Trong lòng Từ Lạc cười lạnh.
Hắn thật đúng không nghĩ tới Phi Thiên tiên tử là thế ngoại cao nhân lại có thời điểm tâng bốc kẻ khác.



Bạn cần đăng nhập để bình luận