Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 310 - Tình nhân trong mộng (3)



Chương 310 - Tình nhân trong mộng (3)




Từ Lạc từ bỏ, nhìn chằm chằm Khương Sơ Tầm: Ta nói đại tỷ, buông tha ta đi, ta cũng là tiểu bạch kiểm ăn cơm mềm, cho ta con đường sống đi?
Cuối cùng...
Khương Sơ Tầm ngừng tìm kẻ bắt nạt.
Nhưng mà hai tay vẫn ôm lấy cổ Từ Lạc, hơi nhón chân lên, kề tai nói nhỏ:
- Sau này ăn cơm mềm của ta... Tỷ tỷ nuôi ngươi... Trở về chờ tỷ tỷ, chờ tỷ tỷ tấu xong khúc nhạc cuối cùng, chúng ta... đi làm việc mình thích...
Khương Sơ Tầm ngẩng đầu lên, Từ Lạc giống như diều đứt dây bị đẩy vào góc phòng.
- Ha ha ha...
Trên đài hoa.
Ba ngàn sợi tóc bay bổng.
Một thân áo đỏ tùy ý múa loạn.
Khương Sơ Tầm hơi ngửa đầu, nhẹ nhàng mở miệng, uống hết ấm rượu, cười to không ngừng.
Cười không kiêng nể gì cả.
Cười quyến rũ yêu kiều quỷ mị.
Cười khinh cuồng.
Cũng cười quỷ dị.
Cười đến mức tất cả những đóa hoa hồng trong Thiên Âm Lâu nở rộ cũng xoay tròn, cánh hoa bay lượn đầy trời. Cả tòa Thiên Âm Lâu đều là mưa hoa bay lượn.
...
...
Phía xa xa.
Một tòa lầu lân cận.
Kiếm Linh Nhi ôm hai tay, tức giận trừng mắt nhìn Tiếu tiên tử xinh đẹp trên bồn hoa.
- Giỏi cho Khương Sơ Tầm!
- Lão a di ngươi thật không biết xấu hổ!
- Vô sỉ!
- Hèn hạ!
- Hạ lưu!
- Lúc bắt nạt Từ Lạc ca ca một lần còn chưa đủ, lại bắt nạt lần thứ hai!
- Ta nhổ vào!
- Lão a di! Bộ chưa thấy qua nam nhân bao giờ hay sao!
Kiếm Linh Nhi hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Bên cạnh.
Tuyết Vân Nghê cũng lắc đầu, dở khóc dở cười.
Có lẽ những người khác không biết rằng Tiếu tiên tử là Khương Sơ Tầm, hai người bọn họ đương nhiên biết, vì vậy hôm nay hai người mới đến Thiên Âm Lâu, xem như đến nhà Khương Sơ Tầm.
Chỉ là.
Biết về thì biết.
Tuyết Vân Nghê thật sự không ngờ Khương Sơ Tầm lại bắt nạt Từ Lạc như thế.
Nàng đại khái cũng có thể đoán được, Khương Sơ Tầm vì sao xuống tay với Từ Lạc.
Một.
Gương mặt trắng thanh tú của Từ Lạc quả thật hấp dẫn Khương Sơ Tầm.
Thứ hai.
Có thể bởi vì Từ Lạc là đệ tử của Bạch Cốt phu nhân.
Bạch Cốt phu nhân và Khương Sơ Tầm vốn là hảo tỷ muội bằng giấy.
Hơn nữa.
Hai người tranh đấu gay gắt.
Tranh chính là dung mạo xinh đẹp, tranh xem ai quyến rũ hơn.
Đấu ngươi gợi cảm hay là ta phong tình.
Bọn họ ưa thích cướp đồ của nhau, nhất là nam nhân của Bạch Cốt phu nhân, nàng nhất định phải cướp được.
Trước đó vài ngày, nghe nói Từ Lạc là đệ tử của Bạch Cốt phu nhân, Tuyết Vân Nghê sớm đã đoán được ma trảo Khương Sơ Tầm nhất định sẽ duỗi qua.
- Vân Nghê tỷ tỷ! Tại sao ngươi vừa rồi không đi ngăn cản Khương Sơ Tầm!
Kiếm Linh Nhi đi tới, uống ngụm rượu buồn bực.
- Ta? Đi ngăn cản nàng?
Tuyết Vân Nghê cười khổ nói:
- Ngươi tha cho ta, nếu ta vừa rồi đi lên ngăn cản, ngươi có tin nàng dám hôn cả ta hay không?
- Vậy ngươi cứ để cho nàng hôn đi!
Tuyết Vân Nghê:?????
Kiếm Linh Nhi liếc nàng một cái, tức giận nói:
- Dù sao các ngươi không phải chưa từng hôn nhau!
...
Tuyết Vân Nghê không biết nên nói cái gì, quả thật nàng đã từng bị Khương Sơ Tầm cưỡng hôn, hơn nữa còn không chỉ một lần.
- Các ngươi không phải một đôi hay sao?
Bỗng nhiên!
Kiếm Linh Nhi đột nhiên thốt ra một câu như vậy, Tuyết Vân Nghê kinh ngạc không thôi:
- Ta? Một đôi với Khương Sơ Tầm? Không phải... Linh Nhi, ngươi... Tại sao ngươi lại nghĩ như vậy?
- Lúc nàng ôm ngươi, ngươi cũng không từ chối!
- Ngươi cho rằng ta không muốn sao? Ta đánh không lại nàng nha, nàng rất bá đạo, nếu ta dám phản kháng, nàng sẽ...
- Thật là! Sao mấy lão a di các ngươi đều biến thái như vậy!
...
Tuyết Vân không nói nên lời, nhìn Khương Sơ Tầm đang vung vẫy cành hoa:
- Biến thái là Khương Sơ Tầm, cũng không phải là ta, ta rất nghiêm túc.
- Ta nhổ vào! Ngươi đứng đắn? Hừ! Đừng cho rằng ta không biết, ta nghe Khương Sơ Tầm nói, ải cuối cùng ngươi làm loại chuyện này với người ta, ngươi cũng thật là biến thái!
- Linh Nhi, ngươi! ——
Khuôn mặt xinh đẹp của Tuyết Vân Nghê đỏ bừng, tức giận đứng phắt dậy, tức giận nhìn chằm chằm Khương Sơ Tầm:
- Giỏi cho Khương Sơ Tầm! Miệng của ngươi nhanh thật! Hừ! Linh Nhi, ngươi có biết vì sao Khương Sơ Tầm lại lấy thân phận là Tiếu tiên tử tấu khúc ở Thiên Âm Lâu không?
- Vì sao?
Kiếm Linh Nhi chớp đôi mắt to linh động, lòng hiếu kỳ lập tức nóng bỏng:
- Nói mau! Nói mau!
- Nàng đang chờ tình nhân!
- Chờ tình nhân? Cái gì tình nhân?
- Tình nhân trong mộng!
- Tình nhân trong mộng gì chứ? Sao ta chưa bao giờ biết Khương Sơ Tầm chờ một tình nhân trong mộng!
- Cụ thể ta cũng không biết, dù sao ta cũng biết một năm trước, nàng quen biết một tình nhân trong mộng, hơn nữa trong giấc mơ, nàng và Bạch Cốt phu nhân... Còn nữa...
- Cái gì, Bạch Cốt phu nhân?
Kiếm Linh Nhi nín thở, ngửi được một mùi bát quái tuyệt thế:
- Khương Sơ Tầm làm sao vậy? Ngươi mau nói đi! Thật là! Gấp chết người rồi, ngươi mau nói đi!
- Không có gì...
Tuyết Vân Nghê lắc đầu, lời đến bên miệng, cuối cùng vẫn không nói ra.
Nàng có chút sợ hãi.
Vừa sợ Khương Sơ Tầm bá đạo.
Cũng sợ Bạch Cốt phu nhân không bình thường như yêu ma!



Bạn cần đăng nhập để bình luận