Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 839 - Thần tướng hiển thánh (2)



Chương 839 - Thần tướng hiển thánh (2)




Vũng nước ở Thần Chỉ Thành tương đối sâu, tình hình cũng khá phức tạp, đây có thể coi như là một tin tốt với hắn, chỉ có vũng nước đục mới mò được cá, cục diện càng loạn, càng có nhiều quyền lựa chọn, khả năng nắm quyền chủ động càng cao.
Nhưng lần này sẽ khác. Trước đây, Từ Lạc tìm một chỗ dựa, hành động tuỳ tình hình, lần ra được chỗ tốt. Hiện tại, hắn mốn dùng thực lực bản thân, cướp chén cơm của đám người Thần Chỉ Thành, Nhất Tuyến Thiên.
Rời khỏi Thần Chỉ Thành, Từ Lạc tới đất Tây Bắc, tìm một hồn sào quỷ huyệt, tiếp tục tế luyện bảy mươi hai trận kỳ và Bạch Cốt Đại Kiếm, đồng thời bắt đầu thử tiếp nhận Thần Đạo Ý của truyền thừa Ngũ Tinh.
Nhưng hắn không tiếp nhận hết năm đạo ngay, mà thử Thần Đạo Ý Cự Môn trước.
Hắn đã dung hợp truyền thừa Ngũ Tinh vào Âm Thần, nên việc tiếp nhận cũng đơn giản, chỉ cần mở rộng tâm thần, để Thần Đạo Ý Cự Môn vào thôi.
Tâm thần rất quan trọng, kể cả với Tiên Đạo, hay là Thần Đạo.
Với tu sĩ Tiên Đạo, một khi tâm thần sụp đổ, thần thức không thể ngưng tụ, sẽ không phát huy được pháp lực toàn thân.
Còn với tu sĩ Thần Đạo, nếu tâm thần gặp vấn đề, thần tuyền vặn vẹo mơ hồ, Âm Thần cũng không thành hình.
Đây cũng là lý do Từ Lạc mãi không dám để Thần Đạo Ý vào trong tâm thần mình dù đã dung hợp truyền thừa Ngũ Tinh, hắn sợ đến lúc đó không chỉ ảnh hưởng tới tu vi Thần Đạo, mà còn cả tu vi Tiên Đạo.
Hít sâu vài hơi liên tục, hắn từ từ mở tâm thần, cẩn thận để Thần Đạo Ý Cự Môn dung nhập vào tâm thần.
Hả? Cảm giác hơi lạ, rất khó tả, không giống quỷ nhập, hình như cũng chẳng khó chịu gì, rất giống một dòng điện xẹt qua, mơ hồ thấy Âm Thần của mình hơi khác đi.
Càng khiến Từ Lạc cảm thấy kỳ quái là, không biết vì sao, sau khi mở rộng tâm thần, để Thần Đạo Ý Cự Môn dung nhập, chẳng những không khó chịu nào, mà còn có cảm giác mặt mày Âm Thần toả sáng, như có sức sống vậy.
Đúng thế, Âm Thần có sức sống.
- Đờ mờ! Chẳng lẽ trước đây Âm Thần của ta là quỷ à?
Thần Đạo có một thuyết pháp, có sức sống là hồn, không có là quỷ.
Tâm thần Từ Lạc vừa bất an, lại có chút kích động, hưng phấn và mong đợi, hắn từ từ nhắm mắt lại, tâm niệm vừa động, Âm Thần xuất khiếu ngay.
Âm Thần năm đầu, mười cánh tay, đỉnh đầu có vòng tinh nguyệt sáng chói, người khoác tinh quang vạn trượng, chân đạp Thiên Cương Liệt Diễm, phảng phất như một Thần Minh cái thế.
Nhưng điểm khác biệt là, một cái đầu mở mắt, bốn cái còn lại vẫn nhắm chặt như cũ.
- Đây là… Tỉnh?
Như hiểu ra gì đó, Từ Lạc khẽ lắc mình, Âm Thần phát sinh biến hoá, một đạo thần hồng màu vàng vọt thẳng tận trời, ngay sau đó diễn hoá ra Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng Cự Môn.
- Vãi chưởng! Con mẹ nó!
Cảm nhận được sự thay đổi của Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng Cự Môn, Từ Lạc khiếp sợ, nói năng có chút lộn xộn.
Hình thể và thần thái của Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng Cự Môn vẫn như trước, nhưng Từ Lạc cảm giác sức mạnh Âm Thần của mình vô cùng lớn, đánh đâu thắng đó, giống như Thiên Thần phụ thể, sức mạnh ngập tràn toàn thân, từ trước tới nay chưa từng có cảm giác mãnh liệt như thế.
- A!
Từ Lạc hoá thành Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng Cự Môn, gầm lên một tiếng, thoáng chốc, một loạt tiếng nổ chói tai vang lên, âm hồn bay đầy hồn sào quỷ huyệt bị chấn tán loạn, biến mất ngay tại chỗ.
Từ Lạc giơ hai tay lên, mười ngón đan xen, đập một cái, ầm ầm, sức mạnh khổng lồ bộc phát, như trời sập đất lún. Bước một bước, một vùng đất rộng lớn rung chuyển, nứt thành từng rãnh, một quyền tế ra, núi đổ sụp, đá bị nghiền nát thành bột mịn.
Không đến nửa giờ sau, hồn sào quỷ huyệt rộng hơn hai trăm kilômét vuông bị hắn càn quét sạch. Vô số âm hồn bị chấn thành mây khói, rất nhiều ác quỷ bị hắn đánh cho hôi phi yên diệt.
Từng toà nhà cao tầng biến thành phế tích, núi bị san phẳng, nhìn quanh, khắp nơi hoang tàn, hố sâu, khe rãnh, kẽ đất.
- Thì ra… Đây mới là Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng Cự Môn chân chính! Ha ha ha!
Trước kia, khi vừa dung hợp truyền thừa cự Môn, Từ Lạc đã nghĩ đó là toàn thể Thần Tướng Cự Môn. Đến giờ khắc này, hắn mới biết mình sai rồi, quá sai!
Trước kia Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng Cự Môn của hắn đã có thần thái, thần ý và cả thần linh, tiếc là không có Thần Đạo Ý Cự Môn, nên tựa như thần linh ngủ say. Hiện tại, thần linh đã thức tỉnh.
- Khặc khặc khặc! Thì ra khi Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng hiển thánh lại kinh khủng đến thế! Vậy nếu lão tử hiển thánh cả năm thần, chẳng phải làm bá chủ ở đây?
- Mẹ nó! Trước đây lão tử quá cẩn thận, quá hèn nhát! Nếu biết thế này, tội gì để năm đại thần ngủ say lâu như vậy!
Sau khi để Thần Đạo Ý Cực Môn vào xong, Từ Lạc tiếp tục mở rộng tâm thần, cẩn thận đưa Thần Đạo Ý Liêm Trinh vào.



Bạn cần đăng nhập để bình luận