Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 296 - Tiểu Lang Quân Từ Lạc



Chương 296 - Tiểu Lang Quân Từ Lạc




- Có lẽ là con mèo con chó.
Khương Sơ Tầm cầm ly rượu uống, lười biếng đáp lại một câu:
- Ta nào biết là ai chứ.
- Được rồi.
Kiếm Linh Nhi đi tới, hỏi:
- Vân Nghê tỷ tỷ chưa đến sao?
- Vân Nghê tỷ tỷ của ngươi, mấy ngày nay cả ngày đều bận rộn tìm tình nhân.
- Phốc! Là cừu nhân sao?
Kiếm Linh Nhi biết Tuyết Vân Nghê vẫn luôn tìm kiếm kẻ thù suýt giết nàng trong đăng môn đại điển.
Nàng cũng từng thử trợ giúp Tuyết Vân Nghê tìm kiếm. Đáng tiếc Xích Luyện Tông quá lớn, tu sĩ ở nội môn cũng không đếm hết. Nàng vừa không biết thân phận, vừa không biết dung mạo của đối phương. Tất cả đều chỉ dựa vào một ít thủ đoạn hộ đạo đã muốn tìm được đối phương. Quả thực chính là mò kim đáy biển.
- Ngươi cứ xem như kẻ thù đi.
Có lẽ đã ngồi mệt mỏi, Khương Sơ Tầm đứng dậy vươn người lười biếng, dáng người uyển chuyển như ẩn như hiện dưới lớp áo tím. Nàng đi đến cửa sổ, nhàm chán nhìn khách khách ở Thiên Âm Lâu.
- Đúng rồi, Sơ Tầm tỷ tỷ, ngươi có biết lúc trước ta gặp ai không?
- Ai vậy?
- Từ Lạc công tử.
- Ồ?
Nghe thấy cái tên Từ Lạc này, Khương Sơ Tầm hơi nhướng mày liễu, đôi mắt đẹp hiện ra một tia vui vẻ:
- Tiểu lang quân cũng ở đây, hắn ở đâu?
- Không biết, haizzz, ta gặp được Từ Lạc công tử trên đường.
- Vậy sao không dẫn hắn tới đây.
- Ta vốn nghĩ như vậy. Nhưng Từ Lạc công tử nói có hẹn với bằng hữu.
- Ngươi không báo tên của ta sao?
- Nói rồi, ta không chỉ nhắc đến tên của ngươi, còn nhắc đến tên của Vân Nghê tỷ tỷ.
- Vậy thì có thể.
- Sau đó?
Kiếm Linh Nhi chớp đôi mắt to linh động:
- Không có sau đó nha, ta chẳng phải vừa nói rồi sao, Từ Lạc công tử nói có hẹn với bằng hữu.
- Thật là như vậy sao, ngươi nhắc tên của ta, vậy mà tiểu lang quân lại không đến.
Khương Sơ Tầm vẫy tay một cái, chén rượu trên bàn bay vào tay bọn họ. Nàng một tay ôm lấy, một tay cầm chén rượu, trong đầu dần dần hiện ra gương mặt trắng nõn thanh tú của Từ Lạc, cùng với đôi mắt trong veo, khóe miệng nở một nụ cười:
- Lần trước từ biệt, đúng là có chút nhớ tiểu lang quân.
- Sơ Tầm tỷ tỷ, ngươi làm gì gọi Từ Lạc công tử người ta là tiểu lang quân, người ta cũng không phải trai lơ của ngươi.
- Bây giờ không phải, sau này sẽ như vậy, ta nhìn trúng, nhất định là của ta.
- Từ Lạc công tử người ta là đệ tử của Bạch Cốt phu nhân nha?
- Cho nên... Thì sao?
- Tỷ tỷ! Ngươi đừng bá đạo như vậy có được không?
Kiếm Linh Nhi bĩu môi, có chút không vui nói:
- Từ Lạc công tử người ta thành thật như vậy, người lại xinh đẹp như thế, còn nhã nhặn. Ngươi buông tha cho người ta được không. Nếu như ngươi muốn tìm trai lơ, trong nội môn nhiều công tử thiên kiêu như vậy, đang xếp hàng dài chờ đợi. Thật sự không được, ngươi trực tiếp đến Ngọc Diện Cốc chẳng phải được rồi sao, nhiều trai lơ như vậy, hơn nữa mỗi người đều tuấn tú lịch sự.
- Trai lơ Ngọc Diện Cốc quá tục khí, hơn nữa, ta nhìn thấy liền ghê tởm, không hợp khẩu vị của ta... Tỷ tỷ ta, thích nhất là loại công tử thanh tú trắng nõn như tiểu lang quân, càng yếu ớt, rất thích... Hơn nữa, vô cùng thích.
- Hừ!
Hử?
Cảm thấy không thích hợp, Khương Sơ Tầm tự quay người nhìn lại phát hiện dáng vẻ của Kiếm Linh Nhi đang tức giận:
- Hậu, muội muội ngoan, sao vậy? Ta coi trọng tiểu lang quân, ngươi tức giận làm gì, chẳng lẽ ngươi cũng coi trọng tiểu lang quân sao?
- Ta... Ta mới không có.
- Thật sự không có?
- Không có!
- Nếu như ngươi vừa ý thì tỷ tỷ sẽ nhường cho ngươi. Nếu không coi trọng, vậy tiểu lang quân kia chính là trai lơ của ta.
- Sao ngươi có thể như vậy!
Kiếm Linh Nhi cố gắng nâng cao lòng dũng cảm, ngượng ngùng nói:
- Ta rất thích!
- Thật sự coi trọng?
- Ta... Ta...
Kiếm Linh Nhi bị hỏi liền ngượng ngùng, đỏ mặt gật đầu, nhỏ giọng e thẹn:
- Ta cũng thích tiểu lang quân... A không, thích tiểu ca ca thư sinh như Từ Lạc.
Còn tiểu ca ca? Ngươi cũng không ngại xấu hổ!
- Ta... nào có.
- Linh Nhi nha Linh Nhi, ngươi còn nhỏ, chờ sau này trưởng thành lại lo lắng những chuyện này đi.
- Ta nào nhỏ, ta không nhỏ.
Kiếm Linh Nhi cố ý ưỡn ngực, nhưng mà... Khi nàng nhìn thấy dáng người kiêu ngạo của Khương Sơ Tầm, bộ ngực nhô hơi cong lên liền tự ti:
- Dù sao ta mặc kệ, ta thích Từ Lạc công tử, ta không cho phép ngươi tìm hắn làm trai lơ!
Nhìn Kiếm Linh Nhi có chút kiêu ngạo lại có mấy phần non nớt, Khương Sơ Tầm bất đắc dĩ lắc đầu:
- Muội muội, ngươi không thật sự cho rằng tiểu lang quân là loại thư sinh ngây thơ thành thật, tâm địa lương thiện sao?
- Chẳng lẽ không phải sao?
- Ngươi nha! Thật sự là quá trẻ tuổi.
Khương Sơ Tầm ngồi xuống đối diện, đôi chân đẹp xếp chồng lên nhau, hỏi:
- Ngươi có biết tiểu lang quân là ai không?
- Người nào?
Kiếm Linh Nhi không hiểu:
- Từ Lạc công tử không phải đệ tử của Bạch Cốt phu nhân sao?
- Vậy ngươi có biết trước kia tiểu lang quân là ai? Từ khi nào đến Xích Luyện Tông, khi nào trở thành đệ tử của Bạch Cốt phu nhân không?



Bạn cần đăng nhập để bình luận