Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 852 - Tiêu tử yêu đại ma đầu



Chương 852 - Tiêu tử yêu đại ma đầu




Tiểu Y Tiên chỉ Từ Lạc.
- Ồ?
Tiểu quả phụ kinh ngạc, nghi ngờ nhìn Từ Lạc chằm chằm:
- Đạo gia, đúng là trước kia nô gia không biết, ngươi còn quen cả Thanh tiên tử.
Từ Lạc không để ý đến tiểu quả phụ, khó hiểu nhìn Tiểu Y Tiên:
- Tiên tử, ngươi tìm ta hả?
- Ừ!
Từ Lạc thấy quái lạ, mặc dù mình và Tiểu Y Tiên có biết nhau, nhưng cũng chỉ thế thôi, xuất tiền mời nàng luyện Trúc Cơ Đan ngũ thải một lần, ngoài ra, không gặp nhau thêm lần nào, đang yên đang lành sao cô nương này lại tìm tới cửa, dáng vẻ còn rất nghiêm túc, chuyện gì đây?
- Tiêu tử!
Bởi vì thân phận của mình, Từ Lạc không dám sơ suất:
- Ngươi tìm bần đạo vì chuyện gì?
- Nói chuyện riêng đi.
Còn phải nói chuyện riêng, Từ Lạc cảm thấy nghi hoặc, nhưng cũng đưa Tiểu Y Tiên về động phủ của mình.
- Đạo gia, ngài tiếp đãi Thanh tiên tử xong, thì nhớ về đây tiếp nô gia. Ta vẫn chờ ngươi ở đây… Còn mong ngóng ngươi tiếp đãi đấy.
Tiếng tiểu quả phụ truyền tới từ sau lưng, Từ Lạc cười xấu hổ, nhanh chân đưa Tiểu Y Tiên tới động phủ mình, đóng cửa lại.
- Ngươi đóng làm gì, mở ra!
- Không phải là nói chuyện riêng à?
- Mở ra cũng được.
- Được thôi.
Lần trước Tiểu Y Tiên giúp một đại ân, Từ Lạc vẫn nhớ kỹ chuyện này, vội pha một bình trà ngon thượng đẳng chiêu đãi.
- Ta tìm ngươi nhiều lần, nhưng không thấy.
Nghe lời này, nội tâm Từ Lạc càng hiếu kỳ hơn:
- Tiên tử tìm ta làm gì?
- Trúc Cơ Đan ngũ thải ta luyện chế cho ngươi lần trước, là của ai?
Tiểu Y Tiên không uống trà, hỏi ngay.
Đang yên đang lành, vì sao đột nhiên Tiểu Y Tiên lại hỏi về Trúc Cơ Đan ngũ thải? Từ Lạc không hiểu lắm, vân vê mấy sợi râu lơ thơ ở cẳm, cẩn thận hỏi lại:
- Không biết ý tiên tử là…
- Ngươi đừng hiểu lầm, ta chỉ muốn hỏi hiệu quả của viên Trúc Cơ Đan ngũ thải kia thế nào thôi.
- Thì ra là vậy, trí nhớ của tiên tử thật tốt. Trúc Cơ Đan ngũ thải là do một cao nhân tiền bối uỷ thác bần đạo nhờ tiên tử luyện chế, nên tạm thời bần đạo cũng không rõ dược hiệu thế nào, sau này gặp lại, bần đạo sẽ hỏi giúp ngươi một chút.
- Ta có thể biết vị tiền bối kia là ai không?
- Cái này… Xin lỗi, tiền bối đã dặn dò bần đạo, không được để lộ thân phận.
- Ngươi
Tiểu Y Tiên hơi cau mày, nhìn Từ Lạc đang hoá thành Hợp Hợp đạo nhân, thử thăm dò:
- Cao nhân tiền bối trong lời ngươi, có khi nào là Thiên Ma Từ Lạc không?
- Thiên Ma Từ Lạc? Không thể nào, vì sao tiên tử lại nói như vậy?
- Ta nghe nói, trước đây, lúc tên Từ Lạc trúc căn cơ Thiên Ma Đại Đạo ở Lâm Lang Động Thiên, đã ăn một viên Trúc Cơ Đan ngũ thải.
- Tiên tử!
Từ Lạc nhếch môi:
- Thứ cho bần đạo nói thẳng, trong thiên hạ này, không chỉ một mình tiên tử biết luyện chế Trúc Cơ Đan ngũ thải, mà Trúc Cơ Đan ngũ thải cũng không chỉ có một viên, phải không?
- Chính xác là như vậy, nhưng… Ta còn nghe nói Thiên Ma Từ Lạc đã luyện hoá rất nhiều Thái Âm Quỳ Diệp, thậm chí là… Thái Âm Quỳ Thụ ở Lâm Lang Động Thiên.
-Vì thế nên tiên tử nghĩ người uỷ thác bần đạo là Thiên Ma Từ Lạc à?
Từ Lạc nghiêm mặt nói:
- Tiên tử coi thường bần đạo rồi. Tuy bần đạo không xuất thân danh môn chính phái, cũng chẳng phải tu sĩ Tiên Đạo đứng đắn, nhưng sẽ không kết giao với mấy tên Ma Tu tà đạo kia đâu, huống chi, đó còn là Thiên Ma Từ Lạc.
- Ta không có ý vậy.
- Thế ý tiên tử như nào?
- Ngươi kết giao với ai, không liên quan đến ta, chẳng qua ta cảm thấy có chút trùng hợp, nên hỏi một chút thôi.
Từ Lạc ồ lên một tiếng, lại hỏi:
- Tiên tử, ngươi có thù với tên Thiên Ma Từ Lạc kia à?
- Không, ta chưa từng gặp hắn, không biết hắn ra sao, huống chi, người đã chết rồi.
- Đúng vậy.
Từ Lạc gật gù, phụ hoạ:
- Chết là đúng.
- Người ta đã chết rồi, sao ngươi còn cười trên nỗi đau người khác?
- Không thể nói vậy.
Từ Lạc căm phẫn quát:
- Tiên tử, cái tên Từ Lạc kia là Ma Tu, còn tu luyện Thiên Ma Pháp Thân, hắn chết, đó là chuyện vui của Tiên Tu, nếu khi ấy bần đạo ở trong Lâm Lang Động Thiên, chắc chắn sẽ đốt pháo ăn mừng ba ngày ba đêm.
Nhìn kẻ đang cười trên nỗi đau của người khác, Tiểu Y Tiên lắc đầu:
- Tiên cũng được, ma chắng sao, chỉ là khác đường mà thôi, bản chất cũng tương tự, Tiên Đạo cũng có rất nhiều người xấu, Ma Đạo lại có không ít hào kiệt.
Từ Lạc hơi hoang mang, không biết Tiểu Y Tiên này bị sao nữa.
- Ngươi không cần giả làm Tiên Tu chính trực gì đó trước mặt ta. Ta biết mấy chuyện ngươi và Hoàng Bì Tử của Đan Hà Cốc chúng ta trộm làm, còn bẩn thỉu hơn rất nhiều Ma Tu!
- Hắc hắc hắc, cũng vì kiếm miếng cơm manh áo mà thôi, tiên tử biết đấy, bần đạo thân một mình, để sống sót, nên đôi khi phải làm giao dịch này kia.
Tiểu Y Tiên không nói gì nữa. Thực ra, bản thân nàng cũng biết tu hành chẳng dễ dàng, nên không có thành kiến gì với Ma Tu, thậm chí còn rất chán ghét những Tiên Tu ra vẻ đạo mạo.



Bạn cần đăng nhập để bình luận