Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 367 - Thần hồn xuất khiếu



Chương 367 - Thần hồn xuất khiếu




Điều này khiến Thanh Sát Quỷ Quân phẫn nộ.
Hắn phẫn nộ mất đi lý trí.
Lúc này, thần nữ cũng giận sôi người.
Nàng lơ lửng trong hư không, nhìn xuống địa giới Thương Châu, nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận.
Đáng tiếc.
Nàng không cảm nhận được sự tồn tại của Từ Lạc.
- Tinh đấu...
Nhớ tới truyền thừa tinh đấu rơi vào tay người khác, thần nữ lập tức cảm thấy trời đất quay cuồng, hư ảnh thần niệm trở nên vặn vẹo mơ hồ.
Trong mái vòm của cổ tháp, tận mắt chứng kiến Từ Lạc tế ra hai mươi bốn trận kỳ tàn sát hơn hai trăm quỷ quái.
Sau đó lại tận mắt nhìn thấy Từ Lạc sống sờ sờ nuốt mất Quỷ Nhiêm Đại Mãng.
Thần nữ đã ý thức được, đối thủ lớn nhất của mình lần này, vốn không phải là Thanh Sát Quỷ Quân , mà là Từ Lạc.
Thanh Sát Quỷ Quân cường đại, nhưng chỉ là Quỷ Quân của tận thế giới mà thôi, thần nữ có tin tưởng tuyệt đối có thể đối phó hắn, dù cho bây giờ chỉ là một đạo tàn niệm, cũng không sợ đối phương.
Ngược lại Từ Lạc, sự tồn tại của hắn, quỷ dị thần bí, thực lực sâu không lường được.
Điều này khiến thần nữ càng kiêng nể hắn.
Bởi vì nàng không biết rốt cuộc Từ Lạc là tồn tại cỡ nào.
Cho nên.
Lúc ở tinh cung, nàng chủ động đề nghị hợp tác với Từ Lạc, ý muốn Từ Lạc đáp ứng, còn đưa ra rất nhiều chỗ tốt.
Lúc nàng xuất thủ đối phó Thanh Sát Quỷ Quân , Từ Lạc vẫn luôn thờ ơ, thần nữ đã dự đoán được Từ Lạc cũng muốn cướp đoạt truyền thừa.
Nàng vẫn đề phòng Từ Lạc.
Cuối cùng quay đầu lại...
Vẫn không thể thành công.
Nàng biết sự quỷ dị của hắn, mặc kệ nàng nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra được, một kiếm thần bí chém đứt thần hồng của nàng, càng quái dị hơn chính là, cho đến bây giờ nàng cũng nghĩ không thông, khi thần văn bị dập tắt, rốt cuộc Từ Lạc biến mất như thế nào.
Đêm hôm đó.
Sau khi biết được tin Ngọc Liễu trưởng lão bị giết, Thạch Nguyên đại trưởng lão bị phế, Đặng Phong và Trình Trí Viễn hai vị thiên kiêu Thần đạo cũng bị giết. Chín vị Âm Thần Sơn Quân vô cùng tức giận. Ngày hôm sau, hai đại thần điện bất chấp tất cả điều động tu sĩ Thần đạo truy tìm Từ Lạc.
Trong khu vực Vân Châu chỉ có một người biết liên hệ với Từ Lạc như thế nào.
Chính là Ngu Yến Thanh.
Không biết làm sao.
Ngu Yến Thanh cũng biến mất, giống như bốc hơi khỏi nhân gian.
...
...
Trên bầu trời.
Minh Nhật vẫn như cũ, vầng sáng màu xanh nhạt khiến cả thế giới trở nên âm u tối tăm.
Thanh U sơn.
Đỉnh núi.
Một nam tử ngồi xếp bằng, hai mắt đang nhắm chặt.
Nam tử nhìn trẻ trung, trắng trẻo tuấn tú, gương mặt hiền lành, trông có vẻ vô hại.
Không phải Từ Lạc lại là ai.
Hắn cũng không trở về tu hành giới.
Mà là ở lại đây.
Cả tòa Thanh U sơn sớm đã bị hắn dùng trận pháp bao phủ, từ bên ngoài dùng mắt thường nhìn thấy cũng chỉ là một ngọn núi hoang bình thường.
Lúc này.
Thần tuyền giữa mi tâm, tinh thần giao hòa, thần hồng nở rộ như đóa hoa.
Đột nhiên!
Ông...
Một luồng thần hồng hướng lên bầu trời.
Ngay sau đó một tia sương mù từ mi tâm thần tuyền chậm rãi tràn ra.
Sương mù xuất hiện, thần hồng từ từ hướng lên, giống như một đám khói bay qua.
Khói bụi ngưng tụ, hình thành một bóng người.
Bóng người trông có vẻ hư vô, giống như cái bóng trong nước.
- Đây là... Cái gọi là thần hồn xuất khiếu sao?
Nhìn thân thể của mình bên dưới, Từ Lạc cảm thấy rất kinh ngạc.
Sống nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên hắn cảm giác được thần hồn xuất khiếu, cảm giác này rất kỳ diệu, có loại cảm giác vừa được tái sinh.
Tâm niệm khẽ động.
Thần hồn lưu chuyển, nhảy lên phía trên.
- Trời ơi!
Trạng thái thần hồn của Từ Lạc lang thang tự do tự tại trong hư không, loại cảm giác này... Vô cùng thoải mái.
Muốn phi hành như thế nào, liền phi hành như thế đó.
Hơn nữa thần hồn có thể thiên biến vạn hóa, hóa thành hình thái tùy ý.
- Thân ngoại hóa thân, tụ thành hình, tản ra thì thành khí, đây chính là Âm Thần!
Đúng vậy.
Từ Lạc đã thuận lợi dựng dục ra Âm Thần.
Không chỉ có thể tự do tự tại ngao hư không. Hắn có thể xuyên qua cây cối, cũng có thể chui vào trong núi, không bị bó buộc, hoàn toàn không nhìn định luật vật lý.
- Chỉ cần một ý niệm là có thể ra vào cửu u, siêu thoát thế giới, thần tượng không rõ...
- Không hổ là Thần đạo, quả nhiên rất tà dị!
Trước kia.
Hắn không hiểu lắm.
Không hiểu trong truyền thuyết, những đại năng Thần đạo kia, vì sao có thể xuất khiếu lại không nỡ bỏ nhục thân.
Bây giờ sau khi tu ra Âm Thần mới cảm ngộ được điều này.
Đối với thần hồn mà nói.
Thân thể chỉ là căn nhà trong thiên địa mà thôi.
Nếu như nguyện ý, thậm chí có thể đổi căn nhà mới.
Một khi thần hồn thông linh, tinh hoa chính là Âm Thần.
Thân thể đối với tu sĩ Thần đạo mà nói đã không còn quan trọng như vậy nữa.
Đương nhiên,
Lại nói trở về.
Tuy thân thể không quan trọng, nhưng một khi thân thể mất đi, thần hồn không có nhà, ý thức dần dần tan biến, thần hồn cũng sẽ lưu lạc trở thành cô hồn dã quỷ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận