Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 473 - Vương bát đản! Quả nhiên là ngươi! (2)



Chương 473 - Vương bát đản! Quả nhiên là ngươi! (2)




Chẳng qua.
Tuyết Vân Nghê không thèm để ý tới bọn họ, do dự một chút, lựa chọn tiếp tục thâm nhập.
- Vân Nghê tiên tử, ngươi...
- Vân Nghê tiên tử! Không thể được!
Cho dù Kiếm Thập Thất và Hoa Nam Đình khuyên như thế nào, Tuyết Vân Nghê vẫn không chịu dao động:
- Các ngươi rời đi trước, không cần lo lắng cho ta, ta có biện pháp tự bảo vệ mình.
Nếu như ngày thường, Kiếm Thập Thất, Hoa Nam Đình tất nhiên sẽ đi theo, tiếp tục làm hộ hoa sứ giả cho Tuyết Vân Nghê, chỉ là đối mặt với kẻ thần bí đáng sợ như Từ Lạc, hai người đều buông mặt mũi, lựa chọn tự bảo vệ mình.
...
...
Từ Lạc chém một kiếm khe rãnh không tính ngắn, ngược lại tiết kiệm thời gian, khuyết điểm duy nhất là chém lệch.
Không có cách nào, chỉ có thể tiếp tục phá đường tiến lên.
Phát hiện trong bốn người chỉ có Tuyết Vân Nghê một mình đi cùng, Từ Lạc có chút không biết nói gì.
Một kiếm vừa mới, mặc dù chấn nhiếp Bất Tứ hòa thượng và đám người Kiếm Thập Thất, lại không thể chấn nhiếp Tuyết Vân Nghê.
Xem ra nữ nhân này rất tự tin.
Tiếp theo dần dần xâm nhập.
Sinh cơ ngày càng nồng đậm, linh khí ngày càng tinh thuần.
- Rốt cuộc là báu vật gì?
Hắn theo sát phía sau.
Càng phá càng sâu.
Lúc mới bắt đầu hai người cách nhau rất xa, tiếp theo dần dần xâm nhập hai người đều tiến về phía sinh cơ nồng đậm. Khoảng cách giữa hai bên cũng càng lúc càng gần.
Sinh cơ thật nồng đậm!
Linh khí thật tinh thuần!
Từ Lạc càng phá càng nhanh.
Quỷ dị chính là.
Rễ cây trong rừng cây càng ngày càng thưa.
Bên ngoài vẫn không thể che kín gió, phá đến bây giờ rễ cây già chỉ còn loe hoe vài gốc.
Đường càng dễ đi.
Đã không còn là tường cây.
Mà là một mảnh rừng cây già quấn quanh.
Từ Lạc và Tuyết Vân Nghê gần như đồng thời thấy rừng cây bị tường cây bao lấy. Ngay sau đó hai người giống như phát hiện cái gì đó. Nhìn qua, đột nhiên thấy trong rừng rậm rậm rạp chằng chịt Hoàng Kim Đại Bổng Chùy.
Còn cả Kim Ngọc Nhân Sâm!
Thật tốt!
Chí ít hơn mười gốc Kim Ngọc Nhân Sâm.
Đợi đã!
Nghĩ đến đây.
Từ Lạc liếc mắt thấy, trong hơn mười gốc Kim Ngọc Nhân Sâm, còn có một gốc cây sáng bóng.
Đó cũng là một cây Kim Ngọc Nhân Sâm.
Khác biệt chính là.
Một gốc này chỉ có kim ngọc, chỉ có người.
Nhưng lại không có sâm!
Là một gốc cây quả.
Một gốc cây giống như Tiểu Kim Quả.
- Nhân Sâm Quả!
Từ Lạc chưa từng gặp qua Nhân Sâm Quả.
Chỉ nghe người ta nói qua.
Tiểu Kim Nhân có bốn loại.
Loại thứ nhất là Tiểu Kim Nhân bình thường.
Loại thứ hai là Hoàng Kim Đại Bổng Chùy.
Loại thứ ba là Kim Ngọc Nhân Sâm.
Loại thứ tư, cũng là hiếm thấy nhất trên đời, chính là Nhân Sâm Quả.
Trái cây giống như hài tử.
Những thứ này được gọi là con cưng của Tiểu Kim Quả, đó là Nhân Sâm Quả.
Đáng tiếc.
Nhân Sâm Quả thuộc loại truyền thuyết.
Đừng nói tu sĩ bình thường, rất nhiều đại tu Trúc Cơ tu luyện hai ba trăm năm cũng không có gặp qua Nhân Sâm Quả trong truyền thuyết.
Tương truyền.
Nhân Sâm Quả có hiệu quả tăng thọ, nói là chỉ cần ngửi một chút là có thể liên tục sống mười năm tám năm. Nếu ăn một miếng, tuổi thọ tăng lên một giáp.
Còn có người gọi nó là Kim Ngọc Tiên Quả, nghe nói, một miếng thịt quả, có thể thắng được hơn trăm năm khổ tu.
Nếu như dùng để tạo ra Pháp Thân, cho dù tạo nên Pháp Thân bình thường nhất, cũng là lực lớn vô cùng.
Nếu dùng Trúc Cơ thì đã có thể thắng được tất cả linh đan diệu dược, trực tiếp thành đạo cơ cũng không phải không có khả năng.
Hai người nằm mơ cũng không ngờ tới, hôm nay vậy mà gặp được Nhân Sâm Quả trong truyền thuyết.
Trong lòng bất ngờ, hơn nữa còn hiểu rõ.
Từ Lạc là vậy.
Tuyết Vân Nghê cũng vậy.
Lúc này.
Hai người cũng không có ai ra tay tranh đoạt.
Từ Lạc nhìn chằm chằm Tuyết Vân Nghê, Tuyết Vân Nghê cũng đang nhìn chằm chằm vào hắn.
- Tiên tử, Nhân Sâm Quả cho ngươi, còn những Kim Ngọc Nhân Sâm và Đại Bổng Chùy cho ta, thế nào?
- Cho nên, lúc ta hái trái cây, ngươi chém một kiếm hay sao?
- Sẽ không!
Từ Lạc nghiêm trang nói:
- Ta chưa từng dùng ám tiễn đả thương người!
Tuyết Vân Nghê gật đầu, thực nghiêm túc trả lời:
- Ta tin tưởng!
Nói xong.
Tuyết Vân Nghê cười.
Từ Lạc cũng cười.
Ngay khi hai người đều đang cười, hai bên cùng ra tay.
Từ Lạc cầm bạch cốt đại kiếm trong tay, vừa định phóng ra một kiếm thì một luồng khí lạnh lẽo xông tới, rắc một tiếng! Trong nháy mắt Từ Lạc bị đông cứng thành một bức tượng băng.
Tình huống là sao!
Trong lòng Từ Lạc khiếp sợ.
Hắn ta gầm lên một tiếng, lắc mình một cái!
Sáu đạo khiếu cung chuyển động, pháp lực cuộn trào, một thân hơn sáu ngàn khiếu huyệt mở ra.
U hỏa đốt cháy.
Khói đen tràn ngập.
Lông trắng nhẹ bay!
Một trận trận tiếng gầm vang vọng theo những tiếng xé rách ầm ầm, tượng băng vỡ vụn, giơ kiếm chém đi.
Một kiếm xuất ra.
Bầu trời biến thành đêm tối!
Kiếm hà quét qua.
Tuyết Vân Nghê cách Nhân Sâm Quả chỉ một bước nhưng không dám hái, cũng không thấy nàng có động tác gì, quanh thân lưu quang lấp lánh, hình thành một cột sáng bạc trắng xông thẳng lên trời, hoa lửa sáng rực nở rộ, giống như một bức tiên đồ chậm rãi mở ra!



Bạn cần đăng nhập để bình luận