Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 680 - Thần Bích quảng trường



Chương 680 - Thần Bích quảng trường




Trên đó tượng thần, huyền diệu khó giải thích, trông rất sống động, thiên biến vạn hóa, mang đến cho người ta cảm giác giống như hai mươi bốn mặt gương 5D.
Tình huống gì thế này?
Từ Lạc kinh ngạc khó hiểu, cho dù là Liêm Trinh thần cung hay là Cự Môn thần cung, bao gồm Tam Phạt thần cung, hắn đã gặp qua rất nhiều thần tượng.
Nhưng những thần tượng kia đều không ngoại lệ, đều giống như tranh tường trên mặt phẳng.
Hoàn toàn khác với những thần tượng trước mắt này.
Thần tượng trên bích hoạ là vật chết, mà những thần tượng trước mắt này lại là vật sống.
Xảy ra chuyện gì?
Từ Lạc hỏi:
- Vì sao thần tượng nơi đây không giống với thần tượng chúng ta từng gặp?
- Thần tượng chúng ta từng gặp qua đều đã sụp đổ, rách nát, cũng không hoàn chỉnh. Quan trọng nhất là thần ý đã sớm tan đi. Những thần tượng này là lão thần tiên diễn hóa một lần nữa, ẩn chứa thần ý huyền diệu.
Dương Nhược Lâm suy nghĩ một chút, lại nói:
- Ngươi có thể lý giải thần tượng vỡ vụn chính là thi thể đã chết, hai mươi bốn bức thần tượng trước mắt là người có được thần hồn.
- Thì ra là chuyện như vậy.
Từ Lạc gật đầu, cảm khái một câu:
- Tăng thêm kiến thức.
...
Dương Nhược Lâm cạn lời, có đôi khi nàng hoài nghi, rốt cuộc Từ Lạc không biết thật hay là giả vờ không biết.
Ngươi nói hắn cái gì cũng không biết.
Hắn đã Hóa Sinh truyền thừa ngũ tinh.
Ngươi nói hắn ta đang giả vờ không biết?
Dường như hiểu biết của hắn với văn minh Thần đạo không quá sâu, rất nhiều thường thức cơ bản đều không biết.
- Nhược Lâm, quảng trường có hai mươi bốn mặt thần bích, gần như bao gồm tất cả... Liên quan đến các lĩnh vực gồm Thần thuật, thần phù, thần khí. Không biết ngươi cảm thấy hứng thú với lĩnh vực nào.
Phương Thanh Ngọc giới thiệu hai mươi bốn mặt thần bích:
- Không biết lúc ở doanh địa, các ngươi đã hiểu biết nhiều về Âm Thần bao nhiêu. Ta gợi ý ngươi quan ngộ Thái Vi Âm Thần Chương.
Dưới sự dẫn dắt của Phương Thanh Ngọc, đoàn người đi tới dưới một bức thần bích. Nghe hắn nói thần tượng trên bức thần bích này ẩn chứa thần ý của Thái Vi Âm Thần Chương. Đây là một bộ thần hiệu tinh tế tu luyện Âm Thần. Từ sơ thành đến Hóa Sinh đều rõ ràng, gần như tất cả tu sĩ trong toàn bộ Thần Chỉ thành đều luyện tập một bộ Thái Vi Âm Thần Chương.
- Thật ra, hai mươi bốn mặt Thần Bích quảng trường đáng giá nhất, thứ nhất là Thái Vi Âm Thần Chương, thứ hai là Thái Vi Thần Văn Chương , thứ ba là Thái Vi Thần Phù Chương, đây là thứ hữu dụng nhất với chúng ta. Một bộ tu luyện Âm Thần, một bộ tu luyện thần quyết, một bộ tu luyện thần phù, chỉ cần học được ba bộ pháp môn Thần đạo này, ra ngoài cửa, bất kể là đụng phải quỷ quái hay thám hiểm di tích đều có tác dụng to lớn.
- Ta nói Phương đại đội trưởng, ngươi đừng dạy bừa được không.
Mộ Tiểu Tiểu tức giận trợn trắng mắt liếc nhìn Phương Thanh Ngọc, kéo cánh tay Dương Nhược Lâm nói:
- Lâm Lâm, ngươi đừng nghe hắn, tuyệt đối đừng tu luyện thần phù gì đó. Lĩnh vực này rất phức tạp, nhập môn khó khăn, tinh thông càng khó hơn, cực kỳ tốn thời gian. Hơn nữa, tác dụng cũng không lớn lắm, ta cảm thấy hẳn là chủ tu Thái Vi Thần Quyết, chỉ cần thực lực bản thân đủ mạnh mẽ, không sợ yêu ma quỷ quái gì cả.
- Ha ha, tu luyện Thái Vi Thần Quyết đương nhiên có thể đề cao thực lực bản thân, nhưng mà chớ quên, ở tận thế, trừ đối phó yêu ma quỷ quái chúng ta còn có một nhiệm vụ càng thêm quan trọng hơn, đó là thăm dò văn minh Thần đạo.
Phương Thanh Ngọc không chỉ có bộ dáng đẹp trai mà còn trưởng thành và vững vàng, hiểu biết về văn minh Thần đạo vô cùng trác việt:
- Thần phù được gọi là ngô ngữ Thần đạo. Nếu như không hiểu thần phù thì làm sao có thể thăm dò văn minh Thần đạo huyền diệu trùng trùng, văn minh Thần đạo sặc sở. Huống chi... Trong di tích văn minh Thần đạo bị sụp đổ kia bố trí đầy thần tượng quỷ dị. Ngươi đã quên, bởi vì lần trước ngươi sờ vào thần tượng quỷ dị suýt mất mạng hay sao?
- Ta...
Mộ Tiểu Tiểu bĩu môi, nhất thời nghẹn lời.
Dù dù nàng không muốn, nhưng cũng không thể không thừa nhận, điều Phương Thanh Ngọc nói chính là sự thật.
Nàng cũng biết thần phù là ngôn ngữ của Thần đạo.
Càng thêm rõ ràng, chỉ có học được thần phù, mới có thể thăm dò thế giới Thần đạo.
Chẳng qua.
Thần phù lĩnh vực.
Yêu cầu thiên phú quá cao, hơn nữa cần bình tĩnh dốc lòng nghiêm túc học tập.
Nhưng Mộ Tiểu Tiểu Thiên không có thiên phú phương diện này. Nàng thử mấy lần, cuối cùng từ bỏ. Nàng thật sự không thể nào yên tĩnh đi học những thần văn làm người ta đau đầu kia.
Cho nên.
Nàng rất chán ghét thần phù.
Ngoài ra còn một nguyên nhân khác, đó là không quen nhìn Phương Thanh Ngọc tỏ ra ưu việt trong lĩnh vực thần phù.
Mỗi lần nhắc tới thần phù Phương Thanh Ngọc luôn nói chuyện đĩnh đạc, dáng vẻ rất rất đáng gờm khiến nàng ta rất khó chịu. Thật giống như toàn bộ Thần Chỉ thành chỉ có chính hắn hiểu thần phù.



Bạn cần đăng nhập để bình luận