Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 316 - Di tích Thần đạo (3)



Chương 316 - Di tích Thần đạo (3)




Tần lão qua lại, hạ thấp giọng nói:
- Ngươi biết Âm Quỷ bên kia vì cái gì nổi điên vây quét Thần miếu không?
- Không phải nói muốn chiếm đoạt Thần miếu, vì thần tích hay sao?
- Hắc hắc!
Tần lão lại mỉm cười bí ẩn:
- Mới đầu ta cũng nghĩ giống ngươi, cũng cho rằng những Âm Quỷ kia chiếm Thần miếu là vì thần tích. Cho đến mấy ngày trước, ta mới biết được sở dĩ những Âm Quỷ kia không quan tâm tất cả muốn chiếm đoạt Thần miếu, căn bản không phải là thần tích mà là vì Thần đạo di tích!
- Thần đạo di tích?
Từ Lạc không rõ:
- Cái gì là Thần đạo di tích, nói kỹ càng một chút.
- Nói như thế nào đây...
Tần lão gãi gãi đầu, suy nghĩ một lát rồi nói:
- Thần miếu của bên chúng ta ngươi cũng đi qua rồi, lúc thần tích hiển thế ngươi cũng gặp, ngươi có biết tại sao thần tích lại hiện thế ở nơi đó không?
- Nói nhảm, nếu như ta biết còn hỏi ngươi làm gì, không nên dài dòng, nói nhanh lên.
- Được rồi...
Tần lão lúng túng cười cười:
- Lão phu cũng là nghe người ta nói, phàm là nơi thần tích hiện thế, nhất định có Thần đạo di tích. Chẳng qua... Chúng ta không nhìn thấy, cũng không thể nói là không nhìn thấy, mà là chưa hiện thế. Ít nhất Thần miếu bên chúng ta cũng không có bất cứ động tĩnh gì.
Sau đó lại nói:
- Thần miếu bên địa giới Thương Châu nghe nói trước khi U Nguyệt hiện thế đã có dấu hiệu. Sau khi U Nguyệt hiện thế thì Thần đạo di tích sẽ hiện thế. Cho nên đám Âm Quỷ ở địa giới Thương Châu mới nổi điên muốn chiếm đoạt Thần miếu.
Tần lão cầm ấm trà rót cho Từ Lạc một chén rồi nói:
- Bốn vị Âm Thần của địa giới Vân Châu chúng ta, bề ngoài là vì bảo vệ Thần miếu Thương Châu. Thực ra thì, ta thấy tám chín phần mười là xông vào di tích.
- Thần đạo di tích...
Từ Lạc cầm chén trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà thơm, có chút nghĩ không ra.
Thần tích hiện thế, còn có thể lý giải đó là hiện tượng tự nhiên huyền diệu khó giải thích.
Nhưng bây giờ ngay cả di tích cũng xuất hiện...
Việc này quá tà dị.
- Ta nói Tần lão, di tích này rốt cuộc là chuyện gì, là di tích cổ đại sao?
- Tiểu Lạc!
Tần lão nhìn chằm chằm vào mắt Từ Lạc, xúc động nói:
- Nếu như là di tích cổ đại, vậy không gọi là hiện thế nữa mà gọi là khai quật!
...
Từ Lạc chớp chớp mắt:
- Nếu không phải di tích cổ đại thì nó đã tồn tại từ trước?
- Đúng vậy, xuất hiện từ đâu?
- Ngươi hỏi ai vậy?
Tần lão cười khổ lắc đầu:
- Chuyện này không nói đến ta, chỉ sợ ngay cả bốn vị Âm Thần Sơn Quân cũng không biết. Hơn nữa hiện tại, Thần đạo di tích xuất hiện lúc nào đã không quan trọng. Quan trọng là Thần miếu Thương Châu đã xuất hiện. Trong đó không biết có bảo bối gì, ngươi đi không?
- Còn cần hỏi sao? Tất nhiên phải đi một chuyến! Ngươi có biết vị trí của Thần miếu Thương Châu cũng không?
- Sau tận thế, lão phu vẫn chưa rời khỏi địa giới Vân Châu, cũng không rõ tình hình Thương Châu. Nhưng mà... Đại trưởng lão cũng đã đi theo Âm Thần Sơn Quân đến Thương Châu một chuyến, trước đó không lâu mới trở về. Lần này đại trưởng lão chuẩn bị chọn một số cao thủ Thần miếu đi tới Thương Châu. Không chỉ như vậy, còn chuẩn bị liên hợp tu sĩ Hắc Linh Sơn, Vụ Ẩn Quỷ Sơn cùng nhau đi.
Dù cho trong phòng không có những người khác.
Giọng nói của Tần lão càng nói càng thấp, dường như sợ người khác nghe thấy:
- Lão phu đoán chừng, bốn vị Âm Thần nhất định đã phát hiện được bảo vật ghê gớm gì đó trong di tích. Nếu không đại trưởng lão sẽ không vội vàng trở về, liên hợp với Hắc Linh Sơn, Vụ Ẩn Quỷ Sơn dẫn theo quân đội đi tới.
- Đi! Đi Thần miếu!
Thần tích.
Từ Lạc đã từng gặp qua.
Di tích!
Chưa từng nghe qua.
Hắn cũng rất muốn biết cái gọi là di tích này rốt cuộc thế nào. Nếu như không phải từ dưới đất chui lên, chẳng lẽ còn có thể từ trên trời rơi xuống?
Mấy năm trước Thần miếu Vân Châu cũng từng bị Âm Quỷ vây quét. Mặc dù bốn vị Âm Thần Sơn Quân liên thủ đánh lui Âm Quỷ, Thần miếu cũng tan nát. Sau khi xây dựng lại, rốt cuộc tất cả tu sĩ trước đó không lâu cũng đã chuyển về.
Cho dù lần trước hắn tuyên bố không thu hoạch gì trong thần tích, cũng khiến trưởng lão Thần miếu cực kỳ thất vọng. Nhưng mà Đại trưởng lão cũng không vì vậy mà từ bỏ, vẫn nhận định rằng Từ Lạc thiên phú dị thường, có hy vọng trở thành Âm Thần thứ năm. Bởi vậy, bọn họ còn cố ý sắp xếp một tòa biệt uyển cho hắn ở Thần miếu.
Thỉnh thoảng Từ Lạc cũng sẽ đến một chuyến để ở hai ngày.
Dù sao cũng là thế lực Thần đạo lớn nhất trong địa giới Vân Châu, không chỉ có hai vị Âm Thần tọa trấn, còn khống chế thần tích hiện thế.
Nếu ngày sau có cơ duyên cũng không bỏ lỡ.
Địa giới Thương Châu bên kia, đại trưởng lão chuẩn bị dẫn theo người đi cùng, hắn đến cũng đúng lúc.
Bởi vì vô cùng nguy hiểm, đại trưởng lão chỉ dẫn theo hai mươi người đi.
Tất cả đều là tu sĩ cảnh giới Tụ Ý.
Trong đó có mười tám tu sĩ đời thứ nhất.
Tu sĩ đời thứ hai chỉ có Từ Lạc và Đặng Phong.



Bạn cần đăng nhập để bình luận