Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 202 - Địa lý học Quỷ Kiến Sầu



Chương 202 - Địa lý học Quỷ Kiến Sầu




Ngu Yến Thanh không rõ ràng cho lắm:
- Làm sao vậy?
- Hai ngày nay thường xuyên nghe người của Tí Hộ Sở nhắc tới Quỷ Kiến Sầu, hình như rất lợi hại, danh khí cũng rất lớn. Nghe bọn họ nói, Quỷ Kiến Sầu còn là một thiên tài tu luyện, tuổi nhỏ đã tu luyện đến cảnh giới Ngưng Thần đại viên mãn, thậm chí còn có người nói, lần trước giáo quan dùng tất cả sở học của mình cũng không làm gì được Quỷ Kiến Sầu.
Nhiễm Thu Chi bĩu môi, dáng vẻ hoài nghi:
- Ta lại không tin, giáo quan chúng ta cảnh giới Tụ Ý, Ngưng Thần và Tụ Ý, khác nhau một trời một vực, căn bản không phải cùng cấp bậc. Lúc ta ở Thần miếu, chính mắt nhìn thấy, Đặng Phong người ta chỉ một chiêu đã đánh bại tu sĩ Ngưng Thần đại viên mãn.
- Giáo quan và Đặng Phong giống như ở chỗ, bọn họ đã bước vào cảnh giới Tụ Ý được một năm. Với thực lực của giáo quan, làm sao có thể đánh không lại Quỷ Kiến Sầu kia.
- Ta còn tưởng là ai, hóa ra là tỷ muội tốt của ta.
Vào lúc Ngu Yến Thanh đang nhàn nhã trò chuyện với Nhiễm Thu Chi, một nữ tử đi tới, không phải ai khác, chính là Lý Yên Hồng năm đó hãm hại khiến Ngu Yến Thanh mất hết thanh danh và uy tín.
Lý Yên Hồng có vài phần nhan sắc, cho dù trên người mặc một bộ áo bào trắng thánh khiết, vẫn không thể xóa đi dáng người mê người của nàng. Nàng chậm rãi đi tới, mặt mang ý cười nhìn chằm chằm Ngu Yến Thanh. Trong ánh mắt đắc ý ẩn chứa vài phần trào phúng:
- Ngu Yến Thanh, ngươi không ở doanh địa, chạy tới nơi này làm gì, nếu ta không nhớ lầm, Thượng Thanh viên không phải là nơi ngươi có thể lui tới.
Ngu Yến Thanh còn chưa mở miệng, Nhiễm Thu Chi đứng dậy, giận dữ nói một câu:
- Ngươi quản được không?
- Nhiễm Thu Chi, ta có nói chuyện với ngươi sao?
Lý Yên Hồng hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lại nhìn trên người Ngu Yến Thanh, cười lạnh nói:
- Sẽ không phải ngươi cho rằng, Thượng Thanh viên là nơi tu sĩ Thần miếu chúng ta tụ tập, cho nên... Lần này ngươi lén lút tiến vào, dự định quyến rũ một nam nhân? Ồ, ta đã quên rồi, đây chính là bản lĩnh sở trường của ngươi, dù sao ngươi rất am hiểu câu dẫn bạn trai của người khác, không phải sao? Ha ha ha...
Ngu Yến Thanh vừa dứt lời, ngồi trong lương đình trầm mặc không nói, chợt đứng lên, một chân đá vào lồng ngực Lý Yên Hồng, đạp nàng ta ngã xuống đất.
Lý Yên Hồng hoàn toàn không nghĩ tới nàng lại trực tiếp ra tay, vừa muốn đứng lên, Ngu Yến Thanh đã xông lên trước, giơ tay lên bóp cổ nàng, oành một tiếng, sau đó lại ấn xuống đất.
Lý Yên Hồng kinh ngạc thất sắc, rút ra một thanh kiếm gỗ đào, khi tế ra thần lực, kiếm gỗ lập loè thần quang.
Sưu!
Cùng lúc đó, đao sau lưng Ngu Yến Thanh đột nhiên ra khỏi vỏ, điên cuồng xoay tròn như bánh xe trong tay nàng, vung tay chém giết! Chém đứt kiếm gỗ đào của Lý Yên Hồng.
- Ngưng Thần đại thành! Ngươi...
Cảm nhận được thần lực cảnh giới Ngưng Thần đại thành trên người Ngu Yến Thanh, Lý Yên Hồng không thể tin được vào mắt mình.
Giữa lúc đó.
Trên mặt Ngu Yến Thanh hiện ra sát khí, trong đôi mắt cũng lấp lánh hàn quang, tay trái bóp cổ Lý Yên Hồng, đao xoay tròn trong tay nàng, ngang dọc giữa mi tâm Lý Yên Hồng, dọa nàng sợ hãi hét lên thất thanh.
Mặc dù đều là cảnh giới Ngưng Thần đại thành, nhưng sau khi Lý Yên Hồng gia nhập Thần miếu thì rất ít khi ra ngoài, cho dù ra ngoài lịch luyện cũng dẫn theo một đám tu sĩ Thần miếu, cộng thêm cao nhân Thần miếu bảo hộ, không có bao nhiêu kinh nghiệm thực chiến.
Ngu Yến Thanh thì khác.
Những năm gần đây, nàng dựa vào sức một mình bảo vệ Hồ Lô Trại, không chỉ phải đối mặt với âm hồn bất tận của thế giới tận thế, còn phải đối mặt với những cuộc đánh cướp khác, không hề khoa trương chút nào, thực lực của Ngu Yến Thanh dựa vào chém giết sinh ra, không phải đóa hoa trong phòng ấm của Thần miếu như Lý Yên Hồng có thể tranh phong.
Nhiễm Thu Chi không nghĩ tới Ngu Yến Thanh lại động thủ, dọa nàng kéo Ngu Yến Thanh tới, dù sao trong Thanh Thượng Viên đều là tu sĩ Thần miếu, quan trọng nhất, nàng biết Lý Yên Hồng còn có mấy tên liếm cẩu.
Quả nhiên.
Thật sự sợ cái gì tới cái đó, một đống tu sĩ Thần miếu vây quanh, trong đó có hai gia hỏa liếm cẩu của Lý Yên Hồng.
- Các ngươi còn ngẩn ra làm gì, lên cho ta!
Lý Yên Hồng bò dậy, thẹn quá hóa giận, quát to:
- Nhanh trả thù cho ta!
- Tất cả dừng tay.
Một giọng nói truyền đến.
Sau đó một vị nam tử xuất hiện.
Nam tử tư thế oai hùng, dung mạo tuấn lãng, thân mặc một bộ áo bào trắng thánh khiết, khí chất không tầm thường.
Nhìn thấy nam tử, mọi người đều nhường đường.
Gió nhẹ lướt qua.
Đặng Phong, thiên tài Thần miếu.
Đã từng là thành viên vệ đội thần thánh của Tí Hộ Sở, tất cả mọi người đều biết đến.
Sau khi tiến vào Thần miếu, hắn là người thứ ba bước vào cảnh giới Tụ Ý trong tất cả tu sĩ Thần đạo đời thứ hai.



Bạn cần đăng nhập để bình luận