Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 146 - Đại mộng chiếu vào hiện thực (2)



Chương 146 - Đại mộng chiếu vào hiện thực (2)




- Trong mơ... Ta trừ hợp đạo với các nàng ra, hóa thân Thiên Ma, hình như vẫn luôn tu luyện?
Tu luyện cái gì.
Từ Lạc có chút không nhớ rõ, mơ hồ nhớ kỹ mình một ý niệm liền có thể hóa vạn kiếm, Lưu Tinh Kiếm Vũ.
Hắn cũng nhớ rõ mình vừa hóa thân Kim Giáp Cự Linh, đại sát tứ phương, bài sơn đảo hải.
Từ Lạc cảm ứng được thần thức của mình.
Không cảm ứng không sao, lập tức khiếp sợ không thôi.
Cường độ thần thức không chỉ tăng gấp mười lần.
- Khá lắm! Thật sự là tốt! Trách không được tiên tử nội môn, vì nhập mộng thần hợp, nguyên một đám hèn mọn khẩn cầu, thậm chí nguyện ý làm nô tỳ, trả bất cứ giá nào cũng sẽ không tiếc.
Từ Lạc vốn cho rằng cái gọi là nhập mộng thần hợp, cho dù có thể tôi luyện thần thức, nhưng cũng chỉ là tôi luyện, tuyệt đối không nghĩ tới lại tăng vọt nhiều như vậy.
Ẩn ước ý thức được cái gì, lại cảm ứng thần hồn của mình, hô hấp cũng vì đó tĩnh lặng.
Thần hồn... Dĩ nhiên... Dĩ nhiên... Đã bước vào cảnh giới Tụ Ý đại thành.
- Chuyện này...
Có lẽ việc này quá mức ly kỳ, Từ Lạc liên tục xác nhận, không sai, thần hồn của mình cũng hùng hậu gấp mấy lần, nhất niệm Tụ Ý, ôm thần định hồn, chính là giai đoạn đại thành.
Tâm niệm vừa động,
Ở giữa mi tâm, thần quang lưu chuyển, tinh đấu diễn hóa, giống như vạn kiếm đan vào nhau.
Tâm niệm lại động.
Thần quang lại lưu chuyển, trong mi tâm, một Kim Giáp Cự Nhân diễn biến hóa ra.
- Mộng lớn chiếu vào hiện thế?
Từ Lạc không kìm được hít sâu một hơi, nhưng vẫn không kìm nén được sự hưng phấn trong lòng, ngẩng đầu nhìn xung quanh. Lúc này đã là sáng sớm, mặt trời cũng đã lên.
Tâm Ma Mộng Yểm lúc trước lơ lửng giữa không trung chẳng biết lúc nào đã biến mất vô tung vô ảnh, giống như như chưa bao giờ xuất hiện qua.
Lúc này.
Một tiếng bành vang lên.
Cửa phòng mở ra.
- Ra đây, đi.
Là Đại Hà mỗ mỗ.
Nàng vẫn như lúc trước, mặc một bộ áo bào mộc mạc, đưa tới chim ưng trắng bạc, tung người nhảy lên.
- Mỗ mỗ, tâm ma ác mộng đâu?
- Đóng cửa rồi, một năm chỉ mở ra một lần.
- Lúc trước ngươi cùng phu nhân tiến vào ác mộng, chắc thần thức mỗ mỗ nhất định lớn mạnh không ít nhỉ?
- Ngươi suy nghĩ nhiều.
Đại Hà mỗ mỗ đạm mạc nói:
- Luyện Thần chi đạo vĩnh viễn đều là công phu mài giũa, không có bất kỳ đường tắt nào có thể đi.
- Ở trong sân, ta gặp một tên mập mạp, nghe mập mạp nói, tiến vào ác mộng, nếu có thể lưu lại dấu ấn trong thần chung, còn có thể nhập mộng ngộ đạo? Nghe hắn nói không chỉ có thể khiến thần thức cường đại hơn mấy chục lần, còn có thể ngộ ra thủ đoạn đại đạo gì đó, thậm chí đại mộng chiếu vào hiện thực?
- Hừ!
Đại Hà mỗ mỗ khinh thường hừ lạnh:
- Ta mới vừa nói qua, Luyện Thần chi đạo, không có bất kỳ đường tắt nào có thể đi, nhập mộng yếm, có lẽ có thể để cho thần thức hơi có tăng lên, nhưng cũng chỉ là hơi tăng lên mà thôi, so với ngày thường chính mình tôi luyện nhanh hơn một ít, cũng chỉ vẻn vẹn như vậy mà thôi.
- Trong mộng ngộ đạo, chỉ là một truyền thuyết, chân chính có thể ở trong mộng cảnh ngộ ra thủ đoạn đại đạo từ xưa đến nay cũng không có mấy người.
- Về phần cái gì mà đại mộng chiếu vào hiện thực, ngươi xem như chuyện xưa nghe một chút là được.
Từ Lạc không tiếp tục hỏi nữa, lo lắng hỏi nhiều sẽ khiến cho Đại Hà mỗ mỗ hoài nghi.
Đại Hà mỗ mỗ nói, luyện thần chi đạo, là một việc khổ cực, dù nhập mộng thần hợp cũng chỉ là so với ngày thường tăng cường một ít mà thôi.
Vì sao thần thức của mình đột nhiên bạo tăng hơn mười lần?
Chẳng lẽ có liên quan đến việc mình tu luyện Thần đạo?
Một cơn ác mộng, không chỉ khiến thần hồn Tụ Ý tiến vào giai đoạn đại thành, còn quan tưởng ra Tiểu Tinh Đấu Kiếm Quyết, còn có hai đại thần ý Kim Giáp Cự Linh.
Hơn nữa, nghe Đại Hà mỗ mỗ nói, trong mộng ngộ đạo là một truyền thuyết thì cũng thôi đi, đại mộng chiếu vào hiện thực dường như càng giả dối.
Rốt cuộc Đại Hà mỗ mỗ không hiểu nhiều về mộng cảnh tâm ma.
Hay là... Vận may của ta tăng cao?
- Mộng lớn chiếu vào hiện thực...
Từ Lạc trong lòng nỉ non, đột nhiên nhớ tới một chuyện.
Trong mộng cảnh, tối tăm không ánh mặt trời, sao trời đầy trời.
Những ngôi sao vừa quen thuộc lại lạ lẫm, giống như đúc khiếu huyệt trong lụa vàng.
Hắn còn nhìn thấy một quan tài cổ.
Là một cái quan tài Thiên Ma.
Quan tài Thiên Ma trôi nổi trong dòng sông dài tối tăm ở phía chân trời, cứ như vậy trôi nổi.
...
...
Bạch Cốt phong, biệt uyển.
Bạch Cốt phu nhân mặc một bộ váy lụa hồng, nửa dựa nửa ngồi trên ghế, đôi mắt nhắm hờ, bàn tay ngọc nhẹ vuốt ve một con mèo đen trong ngực.
- Người mù, ta lại hỏi ngươi, nếu bốn người cùng chung đi vào giấc mộng, mộng cảnh có thể đều giống nhau không?
Bên cạnh.
Khi lão già mù nghe thấy bốn người cùng nhau nhập mộng, lông mày hơi nhăn lại, trầm ngâm một lát, đáp lại:
- Tâm ma mộng yểm, mộng cảnh khác biệt, mỗi người trải qua khác biệt, trong mộng cảnh sở kiến sở ngộ đều khác biệt.
- Cùng mộng cảnh khác biệt…



Bạn cần đăng nhập để bình luận