Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 430 - Máy xúc hình người



Chương 430 - Máy xúc hình người




- Nếu không, ta tự mình đi vào trước?
Từ Lạc do dự.
Suy nghĩ một lát.
Cuối cùng vẫn lắc đầu, cảm giác vẫn nên chờ một chút rồi nói sau.
Nói thật.
Hắn không dám đi vào một mình.
Sợ gặp phải nguy hiểm gì đó.
Suy nghĩ một chút lại chờ xem.
Gan lớn chết no, nhát gan chết đói.
Cho dù những người Tư Linh Vũ này không dám vào, cùng lắm thì hắn sẽ đi vào một mình.
Từ Lạc mới đến, lần đầu tiên đến Lão Kim Câu, không quen tình hình, an toàn đáng lo, vẫn nên đi theo sau mông người khác cho thỏa đáng, cho dù đụng phải nguy hiểm không biết, ít nhất cũng có pháo hôi ở phía trước.
Ầm ầm ầm...
Tiếng vang truyền đến, Kim Sơn lại nổ tung.
Hiển nhiên những kẻ khác chết không chỗ chôn, cấm chế trên Kim Sơn hỗn loạn không chịu nổi, hơn nữa cực kỳ không ổn định, tùy thời đều sẽ nổ tung, còn gây ra phản ứng dây chuyền.
Quả nhiên.
Khi cấm chế của Kim Sơn không ngừng nổ tung, khắp nơi đều là một mảnh hỗn loạn, cả tòa Kim Sơn giống như một biển lửa mênh mông, có dòng nước quét qua, cũng có từng đạo hỏa long gào thét.
- Đáng tiếc! Thật sự là quá đáng tiếc!
Cho dù mỗi lần Kim Sơn nổ tung đều sẽ có rất nhiều Tiểu Kim Ngư lăn xuống. Nhưng đồng thời, cũng có Tiểu Kim Ngư bị chia năm xẻ bảy, bay loạn đầy trời.
Ầm!
Đoàng đoàng đoàng đoàng
Một trận rung chuyển kịch liệt cả tòa Kim Sơn.
- Kỳ quái!
Tư Linh Vũ dừng bước, nàng phát hiện cấm chế trên Kim Sơn liên tiếp nổ tung, ngọn lửa dường như cũng giảm bớt. Điều đáng tiếc duy nhất chính là, Tiểu Kim Ngư vốn dĩ bị cấm chế nổ tung khắp nơi sau đó không còn lại bao nhiêu uy lực.
Có lẽ do thế lửa đang ngày càng yếu.
Ngày càng có nhiều tu sĩ leo núi.
Cũng tương tự.
Tiểu Kim Ngư trên Kim Sơn cũng ngày càng ít.
Lúc mới leo núi, Tiểu Kim Ngư có thể tùy tiện nhặt, hiện tại rất khó nhặt được, chỉ có thể dựa vào đào.
- Rất nhiều người đều vào hang đào kim mạch!
Nhìn một nhánh đội ngũ tiến vào trong hang động trên Kim Sơn, Hồng Đại Sơn cũng có chút rục rịch, nói:
- Chúng ta có muốn tiến vào không?
- Chúng ta cũng có thể tiến vào không?
Tư Linh Vũ vốn dĩ không muốn vào trong hang mạo hiểm. Bây giờ theo như thế lửa thay đổi là một cơ hội tốt hiếm có. Nàng nhìn mọi người, hỏi ý kiến, Hồng Đại Sơn gật đầu đồng ý, lão giả cũng không ngoại lệ, Vạn Vân Phi lại có chút rục rịch.
Lúc nhìn về phía Từ Lạc, Từ Lạc sớm đã nóng lòng, cười nói:
- Đương nhiên ta cũng nguyện ý vào động, nói không chừng lúc này lại có thể gặp phải kỳ ngộ gì đó.
Tư Linh Vũ bất lực phàn nàn, không nhịn được trợn mắt với kỳ ngộ của Từ Lạc. Lần này nàng cuối cùng cũng hiểu được, vì sao mọi người đều nói đột nhiên giàu có, đường không dài. Sau khi ngẫu nhiên có được kỳ ngộ, luôn nghĩ đến kỳ ngộ, lòng người không đủ rắn nuốt voi, ôm loại tâm tình tìm kỳ ngộ này, con đường đại đạo có thể đi lâu được sao?
...
...
Trên Kim Sơn có rất nhiều hang động.
Kích thước không đồng nhất.
Nhìn xuống dưới rậm rạp giống như một ổ châu chấu.
Xem ra từ xưa đến nay, tiền bối muốn vào núi đào kim mạch thực sự không ít.
Tư Linh Vũ quan sát một hồi, lựa chọn một hang động, mọi người cẩn thận từng li từng tí đi vào.
Giống như suy đoán lúc trước của Từ Lạc, bên trong sơn động không có cấm chế, ngược lại uy lực của ngọn lửa còn hung mãnh hơn rất nhiều.
Sơn động cũng không nhỏ.
Cao khoảng hai thước, hố trên vách tường cũng phân bố đầy ngọc thạch, trong đó không thiếu Tiểu Kim Ngư. Năm người đi thẳng vào trong, vừa đào Tiểu Kim Ngư trên vách tường.
- Xem ra không chỉ một người bước vào sơn động này!
Trong sơn động có không ít cửa rẽ, mỗi một cửa rẽ đều là một con đường, có thể thông tới sơn động khác, có cái hoàn toàn tắc nghẽn.
Một đường đi sâu vào.
Từ Lạc hiện tại đang ở trước thông đạo giao nhau, cảm giác giống như con kiến ở trong huyệt động.
Tư Linh Vũ đi ở phía trước, mỗi khi gặp phải chỗ rẽ, nàng đều sẽ lưu lại dấu vết để phòng ngừa lạc đường. Từ Lạc đi theo phía sau, cũng lưu lại dấu vết. Nhưng, không thể dùng mắt thường nhìn thấy dấu vết tinh thần được lưu lại.
Tin người không bằng tin mình.
Từ Lạc cảm thấy con đường chạy trốn nên nắm trong tay mình mới tốt.
- Kỳ quái!
Vạn Vân Phi cảm thấy có chút kỳ quái, nhíu mày nói:
- Tại sao lại có nhiều thông đạo như vậy?
- Từ xưa đến nay, không biết có bao nhiêu tiền bối cao nhân đến Kim Sơn muốn khai thác kim mạch. Nhiều thông đạo như vậy, có thể tìm kiếm nhiều kim mạch hơn.
Nghe bọn họ thảo luận kim mạch.
Nói thật.
Từ Lạc còn không biết kim mạch rốt cuộc là thứ gì.
Chưa nói đến kim mạch.
Cho dù là linh mạch, hắn cũng biết nhiều năm như vậy nhưng đó là từng nghe qua, chưa từng gặp qua.
Nghe người ta nói.
Cái gọi là linh mạch đều trải qua vô số năm, được thiên địa nguyên khí nuôi dưỡng thành, trước thai nghén ra một loại nguyên linh tinh hạch, những nguyên linh tinh hạch này ẩn chứa tiên thiên nguyên khí, sẽ thai nghén ra rất nhiều nguyên thạch ẩn chứa linh khí, dần dà, cũng hình thành linh mạch.



Bạn cần đăng nhập để bình luận